Thượng(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hề lú, còm bách với 1 chiếc shortfic cũng ừm hứm lắm quí dị ạ 🌝🌝🌝
Chúc mn buổi tối dzui dzẻ khum quạu :))))))

----------

Máy bay lướt qua bầu trời trong xanh đầy mây trắng, đồng đội bên cạnh cậu đã chìm vào giấc ngủ, và Châu Kha Vũ người vốn dĩ vì sự tình đêm qua mà không thể chợp mắt dù chỉ một chút sớm đã buồn ngủ đến không chịu nổi, nhưng khi nghĩ tới Cao Khanh Trần hiện tại có phải là đang thực hiện kế hoạch "pháo hữu không chỉ một" không, Châu Kha Vũ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đặt vé máy bay khứ hồi ngay lập tức quay trở về, đè tiểu gia hỏa nghịch ngợm này lên giường làm cho ngoan ngoãn, giữ chặt anh một bước nhỏ cũng không rời mới được.
(*Pháo hữu: bạn tình/friend with benefit)

Nhưng thực tế là Châu Kha Vũ vẫn phải ngoan ngoãn đến Thành Đô để chờ ghi hình SNG, tất cả những tưởng tượng đều chỉ là cậu chững chạc đường hoàng tự tạo cao trào cho chính mình mà thôi.

Bất quá vừa khéo, trước khi Châu Kha Vũ chuẩn bị hình dung ra tình địch thứ hai mươi tám của chính mình, máy bay đã kịp hạ cánh an toàn ở Thành Đô.

Sau khi lên xe để trở về khách sạn, Châu Kha Vũ ngay lập tức thỉnh cầu mượn điện thoại của Doãn Hạo Vũ đang ngồi trên xe, thực ra lúc vừa xuống máy bay thấy Doãn Hạo Vũ bật điện thoại cậu đã liền muốn mượn ngay, nhưng lại có quá nhiều fan, không thể trước mặt fan lại gọi cho Cao Khanh Trần mà chất vấn đi.

Vì vậy, cậu đành cố nhẫn nại đến khi vào trong xe, và cuối cùng đã có thể gọi điện công khai với Cao Khanh Trần, nhưng cậu thật sự không thể tin rằng Cao Khanh Trần thậm chí sẽ không trả lời cả điện thoại của Doãn Hạo Vũ.

Sau một vài hồi chuông, Cao Khanh Trần ở đầu dây bên kia cuối cùng cũng đã trả lời cuộc gọi, anh đang chuẩn bị một chút cho lịch trình sắp tới, cho rằng là Doãn Hạo Vũ như thường lệ gọi để báo cho anh đã hạ cánh an toàn, nghĩ cũng không thèm nghĩ liền nhấn nút trả lời.

"Alo, Pat đã đến Thành Đô rồi sao?"

Cao Khanh Trần không biết là do thói quen hay là vì luyện tiếng Trung, nhận điện thoại của Doãn Hạo Vũ cũng không dùng tiếng Thái, chỉ là giọng điệu có thêm vài phần ca ca cưng chiều đệ đệ, điều này khiến sự tức giận của Châu Kha Vũ người vốn đã coi Doãn Hạo Vũ là tình địch của mình càng trở nên dữ dội hơn.

"Why did you delete me?(Tại sao anh lại chặn em?)"

Châu Kha Vũ nhìn tài xế đang lái xe phía trước cùng Doãn Hạo Vũ ngồi bên cạnh đang tìm nước uống, cẩn thận đè lại nội tâm, hạ giọng xuống, chuyển qua dùng tiếng Anh cùng Cao Khanh Trần nói chuyện.

"Daniel?"

"Là em, anh....alo? Alo? Sh*t!"

Không thể nhịn nổi, không cần nhịn nữa!

Châu Kha Vũ đã tuyên thệ sau khi Cao Khanh Trần bắt máy và biết được là cậu rồi ngay lập tức vô tình cúp máy.

Nhìn thấy người lái xe phía trên đang dò xét qua kính chiếu hậu về phía cậu cùng Doãn Hạo Vũ đang sợ hãi cầm chai nước bên cạnh, Châu Kha Vũ đành nhanh chóng ngậm miệng lên giọng:

"Patrick, sao lại không đóng chặt nắp sau khi uống xong thế, làm ướt 1 bên giày của anh rồi."

Và Patrick người vừa được anh trai "dạy dỗ" cũng hiểu được "kao(sh*t)" là một từ chửi thề bằng tiếng Trung ngay lập tức cũng hiểu ý của Châu Kha Vũ, liền vội vàng giả bộ xin lỗi giúp Châu Kha Vũ che đậy, thế mới có thể thoát khỏi ánh mắt sắc bén của đại ca lái xe bên trên.

"Châu Kha Vũ, anh không sao chứ?" Doãn Hạo Vũ hỏi.

"Không sao, điện thoại của em đây."

"Ế, anh là gọi cho Tiểu Cửu sao?" Doãn Hạo Vũ nhìn cuộc điện thoại dài 15s trong máy mình với Cao Khanh Trần thắc mắc "Sao không dùng điện thoại của mình?"

"Điện thoại của anh hết pin, vừa nãy tín hiệu chỗ anh ấy cũng không tốt, về khách sạn rồi gọi sau đi."

"Thì ra là thế, vậy em cũng không cần gọi lại cho anh ấy báo bình an nữa, gửi wechat đi....Á? Tại sao Tiểu Cửu lại chặn em? Em em em.....em đã làm gì sai sao?"

Được lắm, Cao Khanh Trần, anh đó, để trốn tránh em đến cả Doãn Hạo Vũ cũng có thể chặn đi, đừng để em bắt được anh, bằng không, anh trong vòng 3 ngày vẫn có thể rời giường, em liền không mang họ Châu nữa!

Châu Kha Vũ người đang hạ quyết tâm phải tóm được Cao Khanh Trần mang về bên cạnh mình không thèm quan tâm tới Doãn Hạo Vũ đáng thương đang cuống quýt tìm cách gọi điện cho Cao Khanh Trần, từ trong túi lấy ra một chiếc mũ đội lên mặt, khoanh tay trước ngực, chìm vào giấc ngủ.

Chỉ là thợ săn, trước giờ đều xuất hiện dưới thân phận con mồi.

------------
Update: 05/01/2022 02:45

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro