Thượng(2)(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Throwback để cùng xem hỗn đản Khơ Dzũ làm bé Chỉu dỗi như nào nhé =)))))

CẢNH BÁO: NGÔN TỪ NHẠY CẢM CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC (mặc dù nó chỉ có vài dòng thui)

Tôi biết là thừa nhưng vẫn thích nói đếi thì nàm thao =)))))

------------------------------

------------------------------

Bạn đã bao giờ có loại cảm giác như vậy chưa.

Chính là khi nhìn thấy một người, đến cả các mao mạch trên toàn cơ thể bạn đều sẽ nảy sinh ý nghĩ muốn chiếm hữu người đó.

Cọ sát lên đôi môi của anh ấy, ở bên tai anh ấy nói ra mấy lời trêu ghẹo dâm đãng, ngắm nhìn từng mảng đỏ rực như máu lan dần trên má anh ấy, trên hàng mi dài làm sao còn vương những giọt lệ, nếu như không phải là một thanh âm "còn muốn nữa", suýt chút nữa thì bạn cũng đã cho rằng mình vừa bắt nạt anh ấy.

Anh ấy cũng có thể run rẩy không kiểm soát được, bộ dạng đó thật tuyệt vời, thân thể nhỏ nhắn trắng như tuyết bám chặt lấy bạn, lại run rẩy vì hành vi khốn nạn của bạn, thật sự rất tuyệt vời.

Được thôi, Châu Kha Vũ thừa nhận rằng việc có những ý nghĩ dâm loạn với đồng đội của mình rồi thủ dâm trên giường quả thực là hành vi vô đạo đức. Nhưng không thể đổ lỗi hoàn toàn cho cậu được, nếu cậu thực sự là một kẻ lưu manh với đạo đức đồi bại, thì tại sao Cao Khanh Trần lại muốn dung túng cho hành vi của cậu.

Từ lần đầu tiên Cao Khanh Trần bắt gặp Châu Kha Vũ thủ dâm và kéo cậu trở lại căn phòng nhỏ ở tầng hầm, Châu Kha Vũ biết rằng, cậu và Cao Khanh Trần, bất quá cũng chỉ là những thanh niên mới lớn không có nơi nào để giải phóng tinh lực tràn trề.

Chỉ là lấy những gì mình cần mà thôi.

Điểm hấp dẫn của mối quan hệ này là bạn không phải chịu bất cứ trách nhiệm gì khi phóng thích, cũng không cần cảm thấy tội lỗi vì làm người dưới thân tới mức lê hoa đái vũ(khóc nức nở), bởi vì bạn biết anh ấy cũng thích sự sít chặt.

Nhưng mối quan hệ này cũng có những khuyết điểm của nó, mà chính xác là --

Không cần vì đối phương mà chịu bất kỳ trách nhiệm nào.


---


"Ưm ha...Kha Vũ ... nhanh một chút.... đỉnh thật sâu ... thật thoải mái..."

"Tiểu dâm đãng...bây giờ thậm chí còn nói ra được những lời đó sao...Ah...Thao...Đừng thít chặt vậy...Kẹp hỏng lão công của anh rồi ai thao anh đây..."

"Ưm...không phải lão công...Kha Vũ mới không phải lão công...Kha Vũ là đồ xấu xa...không cho Tiểu Cửu ra...hức hức..."

"Lão công là đồ đại xấu xa...vậy Tiểu Cửu chính là tiểu xấu xa...cố tình nhìn lén lão công thủ dâm...rồi mặc đồ ngủ mỏng manh câu dẫn...hử...có phải không..."

"Ha....không phải không phải....mới không phải na....ưm...ha..Kha Vũ dừng sức...chính là ở chỗ đó...anh muốn lên đỉnh...ưm a....ra rồi!"


--------------

Vào lúc nửa đêm, phòng của Cao Khanh Trần vẫn phát ra ánh sáng yếu ớt. Đây là điều thường thấy gần đây, đã ba ngày liên tiếp rồi, Châu Kha Vũ cứ đúng 11h đêm liền đi đến phòng của Cao Khanh Trần, lăn qua lăn lại cho đến nửa đêm vẫn không xong.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Cao Khanh Trần quay trở về phòng mình, điều mà anh không ngờ tới là người lẽ ra sẽ phải chuyển hướng từ cầu thang đi lên lầu, nhưng hôm nay lại theo sát mình như một cái đuôi nhỏ.

Thấy Châu Kha Vũ chuẩn bị đi theo Cao Khanh Trần vào phòng, anh vốn đã bị đè ra làm đến nỗi chân cũng mềm nhũn nên Cao Khanh Trần dứt khoát chặn Châu Kha Vũ ở cửa phòng--

Anh thực sự không muốn làm thêm một lần nào nữa.

"Em đi theo anh làm cái gì!" Cao Khanh Trần như một con cá chép linh hoạt lách vào phòng, đóng cửa nhốt Châu Kha Vũ ở bên ngoài phòng, chỉ chừa một khoảng trống để nói chuyện với cậu.

"Để em vào đi." Giọng của Châu Kha Vũ không thể nghe ra bất kỳ sự hứng thú nào.

"Không được! Hôm nay đều đã làm hai lần rồi, ngày mai vẫn còn lịch trình, không thể làm thêm lần nữa!"

"Để em vào đi.....Em không làm nữa đâu." Sau khi do dự hết lần này đến lần khác, Châu Kha Vũ đã thêm vào cụm từ "không làm".

Với sức lực của Châu Kha Vũ, cậu có thể dễ dàng vượt qua cánh cửa với sự che chắn mong manh, nhưng cậu vẫn tìm kiếm sự đồng ý tự mở cửa của Cao Khanh Trần. Xét cho cùng, ba điều trong hiệp ước về "không được hôn môi", "không ở lại qua đêm" và "không được có cảm xúc thực sự" vốn dĩ là do Châu Kha Vũ sợ rằng mình sẽ bị Cao Khanh Trần cuốn lấy ràng buộc.

Trên thực tế, lần đầu tiên khi nhìn thấy phản ứng thân thể của Cao Khanh Trần cậu liền biết rằng, cái gọi là thỏa thuận ba điều kia sở dĩ không phải ràng buộc Cao Khanh Trần, mà là chính bản thân Châu Kha Vũ, người càng ngày càng không thể khống chế được tâm tình của mình.


"Có chuyện gì mà phải nói luôn hôm nay.....yah!"


Cao Khanh Trần vừa mở cửa phòng, còn chưa kịp nói xong, Châu Kha Vũ đã tận dụng khoảng trống chen người vào trong phòng, một mạch bế người trước mặt lên đi đến thả xuống chiếc giường hai người vừa mới mây mưa một trận.

Nhìn thấy thân hình cao lớn đó đang đè lên người mình, Cao Khanh Trần bắt đầu tự hỏi liệu câu "không làm" mà cậu vừa nói có phải là một trò lừa bịp để anh mở cửa hay không, đôi mắt tựa như lang sói hổ báo đó tỉ mỉ nhìn mình từ trên xuống dưới. Đôi mắt của Châu Kha Vũ tựa như ngọn lửa mà không bùng cháy, nếu không thì Cao Khanh Trần đã bị nó thiêu đốt đến bỏng rát toàn thân.


"Châu Kha Vũ, em rốt cuộc là muốn làm cái gì?" Cao Khanh Trần gượng ép bản thân bình tĩnh nhìn vào mắt Châu Kha Vũ, nhưng nhanh chóng bị đánh bại.

"Ngày mai em phải bay rồi, anh.....không được cùng người khác thân mật."

"Cái gì?" Cao Khanh Trần có chút không tin vào tai mình.

"Em là nói, anh ngoan ngoãn một chút, nếu anh muốn em liền thỏa mãn anh, nhưng anh không được phép cùng người khác thân mật."

"Châu Kha Vũ!" Cao Khanh Trần cố gắng hết sức đẩy nam nhân đang đè lên người mình ra, "Em cho rằng anh cùng em làm tình chính là chỉ muốn thỏa mãn dục vọng của bản thân sao? Em cho rằng anh cùng em một dạng chính là kiểu quan hệ pháo hữu đơn thuần sao? Em thực sự là....thằng khốn! "


Hóa ra tiếng Trung của Cao Khanh Trần đã dày công tôi luyện được đến trình độ này rồi, thực tế này là thành quả dạy bảo của Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ đã dạy Cao Khanh Trần loại hành động như này của bọn họ được gọi là "làm tình", nói với Cao Khanh Trần rằng khi được cậu làm cho thoải mái thì phải kêu "lão công", nói với Cao Khanh Trần rằng mối quan hệ giữa họ giống như "bạn tình"---

Người bạn có thể làm tình.

Trên thực tế, Châu Kha Vũ nghìn căn vạn dặn Cao Khanh Trần không vượt qua ranh giới, nhưng nâng hạ đường ranh giới giữa hai người trước giờ đều không phải là Cao Khanh Trần.


"Em không có...." Châu Kha Vũ muốn giải thích.

"Không cần nói nữa, thật ra anh không có quyền gì để trách em cả, là tại chính anh hồ đồ, thường quên mất ba điều quy ước của em, cũng là anh luôn quên mất em từ đầu tới cuối chỉ xem anh là bạn tình mà thôi. Nếu đã như vậy, vì để anh có thể ghi ghi nhớ nhớ cái hiệp ước chết tiệt này, anh muốn thêm một điều nữa..."

Một đêm đó, Cao Khanh Trần chạy đến phòng của Doãn Hạo Vũ ở tòa B để ngủ cùng, Châu Kha Vũ một mình nằm trên chiếc giường ấm áp suy nghĩ về điều luật thứ tư mà Cao Khanh Trần thêm vào.

Bạn tình, không chỉ có 1 người.

-----------
-----------

Thực ra, những lo lắng của Châu Kha Vũ không phải là không có lý, Cao Khanh Trần trời sinh đã xinh đẹp, đáng yêu, mà theo như lời của Doãn Hạo Vũ nói là "ở Thái Lan có nhiều người nghĩ Pi(anh) là con gái." Không chỉ vậy, khi đến Trung Quốc, cái con người nhỏ bé này còn dùng khuôn mặt baby búng ra sữa của chính mình thu về được biết bao nhiêu trái tim của cả nam nhân và nữ nhân.

Đi tham gia một chương trình tạp kỹ, tổng cộng chưa quá mười hai tập, liền để anh thu về hơn 30 cái WeChat, thậm chí đến anh trai ruột của Châu Kha Vũ sau khi kết thúc Đại hội Siêu tân tinh vừa rồi cũng từng bóng gió hỏi cậu rằng Cao Khanh Trần liệu có thể cân nhắc tiếp nhận nam nhân không.

Thật là muốn lấy mạng người ta mà, suy nghĩ đầu tiên khi bắt đầu rơi vào dòng nước hỗn tạp này chính là làm gì để mình có thể quân tử phòng thân, nhưng thế nào hiện tại ngược lại là Cao Khanh Trần lại rất vui vẻ tự tại, còn cậu thì lại trằn trọc không cách nào ngủ được.

Giả sử tiến hành theo kế hoạch của Châu Kha Vũ, cậu và Cao Khanh Trần cần phải an phận mà gìn giữ mối quan hệ pháo hữu này, nếu có ham muốn liền có thể làm ba ngày ba đêm, còn nếu có lịch trình dày đặc hoạt động, có thể khôi phục thân phận làm đồng đội, gật gật đầu cười ôm eo hoặc vai nhau, tuyệt đối không làm chuyện gì khác thường.

Kỳ thật kế hoạch của cậu khá là tỷ mỉ toàn vẹn, khăng khăng bỏ lại tình cảm ở phía sau, không ai ngờ tới rằng, kết quả là chính Châu Kha Vũ lại không khống chế được dục vọng chiếm hữu của mình và trái tim của cậu cũng dần dần lệch quỹ đạo hướng về phía Cao Khanh Trần.

Ngày hôm sau, Châu Kha Vũ bay đến Thành Đô để chuẩn bị cho buổi phát sóng trực tiếp của Supernova, Cao Khanh Trần vì có lịch trình khác nên chuyến bay đã được xếp lịch vào sau một ngày.

Trước khi lên máy bay, Châu Kha Vũ với niềm tin "dỗ dành anh ấy một chút cũng không mất miếng thịt nào" đã chỉnh sửa và xóa không biết bao nhiêu lần, sửa rồi xóa, sửa rồi xóa, và cuối cùng khi tiếp viên hàng không nhắc nhở lần cuối tắt điện thoại của mình, cậu đã gửi đi ba từ "Em xin lỗi" còn sót lại trong hộp thoại tới Cao Khanh Trần. Mặc dù Châu Kha Vũ không cần xin lỗi như họ đã đồng ý thỏa thuận trước đó, cậu vẫn chọn xin lỗi sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, thế nhưng nhận lại là dấu chấm than màu đỏ từ Cao Khanh Trần.


Mẹ nó!


Châu Kha Vũ thề rằng nếu cậu không phải là người của công chúng, và nếu đây không phải là nơi công cộng, cậu nhất định phải mắng ra miệng ba từ chửi thề chào hỏi mẫu thân người nhà này. May mắn thay, trước khi "Cao Khanh Trần đã chặn bạn" kích thích sự giận dữ lên tới đại não, cậu vẫn còn nhớ mình là INTO1 Châu Kha Vũ, nếu không cơn đau đầu sẽ được thay thế bằng Long Danny, người sẽ phải chi tiền để xoa dịu công chúng dư luận sau phát ngôn của cậu.


Nhưng kìm nén lại những lời mắng mỏ như dân chợ búa không có nghĩa là Châu Kha Vũ có thể làm ngơ trước hành động của Cao Khanh Trần. Trước khi máy bay cất cánh, cậu đã cố gắng gọi điện lại cho Cao Khanh Trần, nhưng có một giọng nữ máy móc vang lên, đoan trang nghiêm túc nhưng lạnh lùng và tàn nhẫn-


Tốt lắm, ngay cả số điện thoại cũng bị chặn.

--------------------------
--------------------------

Update: 06/01/2022 23:31 PM

Wanan dajia ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro