[Tarzan x Faker][H] Boracay (ABO)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: esperame

Chú ý: Truyện được viết khá trừu tượng, mình đã cố gắng dịch đơn giản nhất cho mọi người hiểu. Boracay là tên một hòn đảo nổi tiếng ở Philippines.


Lúc Lee Seungyong đang ở công ti nhận được điện thoại từ Lee Sanghyeok thì cậu đã đoán được xảy ra chuyện gì.

Cậu biết, đương nhiên là cậu biết rồi, kì động dục của đàn anh đã đến, cậu nhớ mà.

Nhưng cậu muốn giả vờ là không biết.

Cậu em nhỏ tuổi nổi lên ý đồ xấu xa, mấy ngày trước cậu cũng không nói đến chuyện kì động dục, Lee Seungyong giả vờ đáng thương ôm Lee Sanghyeok vào lòng rồi vùi đầu vào gáy của anh, lẩm bẩm làm nũng, nói gần đây ở công ti có hạng mục cần cậu phải tham gia, nên gần đây sẽ về nhà trễ.

Cậu muốn đàn anh khó chịu trong lòng, cậu biết, đàn anh da mặt rất mỏng, sẽ không chủ động yêu cầu cậu làm chuyện như vậy, nhưng khi tình triều mãnh liệt kéo tới thì đàn anh có lẽ sẽ đè ép thanh âm gọi tên cậu, nhỏ giọng gọi "Seungyong", một lần lại một lần.

Lee Sanghyeok lúc đầu sẽ ôm gáy bảo cậu dừng lại, nhưng sau khi cậu giơ lên ngón tay ướt đẫm chất lỏng trong suốt thì anh liền ngượng, sau đó có thể sẽ không còn chú ý nhiều như vậy nữa, dục vọng nguyên thủy như sóng triều cuộn trào mãnh liệt, Lee Seungyong biết đàn anh đang khao khát nhìn cậu.

Lí do mà cậu giả vờ như bình thường là vì muốn đàn anh tự tìm cậu.

Mà quan trọng là... Lee Sanghyeok biết rõ chuyện cậu đang làm.

Lee Seungyong mở cửa phòng, xộc vào mũi cậu là tin tức tố mùi hương hoa hồng vào độ ban mai, đàn anh bị kì động dục hành hạ, con ngươi dâng lên mờ mịt, ngay cả khóe mắt cũng mang theo mùi phấn hoa, Lee Seungyong nắm lấy tay anh, ôm anh vào lòng, hôn nhẹ đuôi mắt của anh.

Lee Sanghyeok kéo tay Lee Seungyong, anh bây giờ như người đang gặp nguy hiểm trong cơn bão may mắn bắt được một cây cột, mọi thứ đã bình yên vô sự.

Lee Seungyong nắm lấy tay anh đặt trên giường, sau đó cậu giải phóng tin tức tố của bản thân làm cho anh thoải mái, cậu hôn anh, từ đuôi mắt đến cổ rồi từ xương quai xanh thẳng một đường xuống phía dưới, Lee Sanghyeok không chịu nổi điều này, thở gấp đè ép lại thanh âm không cho thoát ra ngoài, anh như rơi vào cõi mộng, nơi đó bốn phía đều là sương trắng, không khí trong lành, một ly rượu, hoa hồng và ánh sáng nhạt.

Suy nghĩ của anh lơ lửng chập chờn trên không, đưa anh về California những năm chín mươi, về bãi cát bờ Boracay, với những hoa cây cọ màu vàng kim dưới ánh nắng ấp ám, còn có những ly rượu Rum không bao giờ cạn.

"Hay là có thời gian mình nên đến đó thử", anh nghĩ.

Lee Seungyong phát hiện anh không chuyên tâm, nhẹ nhàng cắn lên đầu nhũ của anh, đổi lại là anh càng thở dốc, Lee Sanghyeok xấu hổ, mắt cá chân mảnh khảnh khẽ cọ vào anh bạn nhỏ của cậu, chuyện này đối với Lee Seungyong mà nói thì như một loại mời gọi.

Quần áo cũng không biết đã cởi ra rồi quăng đến nơi nào.

Tay Lee Seungyong dò xét hạ thân của Lee Sanghyeok, sờ tới một mảng ướt át, cậu cắn lấy lỗ tai đỏ ửng của anh, không biết xấu hổ mà nói ra vài câu lưu manh, nếu là thường ngày, đàn anh sẽ giả vờ bình tĩnh nghiêm túc, tay không lực xoa đầu cậu em nhỏ, giáo huấn cậu bình thường không được nói như thế, những lúc như thế thì Lee Seungyong sẽ giả vờ nhận sai, giả vờ không nhìn thấy vành tai đang đần đỏ lên của đàn anh.

Chỉ là lúc này, Lee Seungyong khàn khàn nói ra câu đó thì như là thuốc kích tình, Lee Sanghyeok thở dốc, anh cảm thấy mình bị kì động dục làm cho nóng đầu rồi, anh theo bản năng dán chặt vào ngực Lee Seungyong, muốn cùng cậu chia sẻ tình yêu nóng hầm như lửa.

Hoa hồng như đang bị lửa thiêu đốt, Lee Seungyong trong mắt Lee Sanghyeok bây giờ như một cây cọ rậm rạp, ánh nắng mùa hè sẽ không bao giờ xuyên qua được tán cây đó.

Anh nghĩ, mình bị rượu làm cho say rồi, nếu không làm sao anh lại chủ động chạm vào khóe môi của cậu em nhỏ, rồi mãnh liệt hôn lấy nó.

Lee Seungyong một bên hôn anh, một bên dùng ngọn tay trừu động bên trong anh, chậm rãi gia tăng lên hai ngón, bên trong Lee Sanghyeok rất ướt, dịch thể trong suốt theo từng khớp xương tay rõ ràng chảy xuống cổ tay rồi rơi xuống giường, cùng với tiếng nước còn có tiếng thở kiềm nén.

Cậu nhìn anh, đàn anh thường ngày nghiêm chỉnh nay híp nửa mắt, mặt mũi đang lúc tràn đầy xuân tình, miệng mèo lướt qua cổ cậu, cậu đã bắt được lời mời gọi của đàn anh.

Cậu tiến vào trong nháy mắt, dây thần kinh kiềm chế trong đầu Lee SangHyeok liền bị cắt đứt, đốt tay lả lướt đè xuống lưng của Lee Seungyong, khoái cảm được lấp đầu theo cột sống truyền đến đại não, phá tan lí trí thanh lãnh thường ngày, bãi biển với mặt trời chói chang nay tràn ngập những cây Agave Tequilana, ánh mặt trời rực rỡ, thủy triều lên xuống, sau đó tất cả màu sắc đều vỡ tan, anh chỉ thấy mình dừng mắt lại trên Lee Seungyong, trong con ngươi màu đen phản chiếu hình ảnh bản thân anh.

"Chậm... Chậm một chút... Em chậm một chút... Seungyong..."

Lớn quá, anh lắc đầu, suy nghĩ và lí trí đang bị hung hăng tước đoạt, anh theo bản năng muốn đẩy Lee Seungyong ra, cậu em nhỏ hơn nheo mắt, rồi lại kéo lại anh gần hơn.

Lee Seungyong thả chậm tần suất, cọ sát từ từ trong thân thể anh, vâng lời mà làm anh, thân thể của anh theo nhịp độ đâm rút mà nảy lên, như đang xông vào từng đợt sóng, bị mặt trời chiếu rọi.

Lee Seungyong tìm được điểm khiến đàn anh đột nhiên cất cao tiếng rên rỉ, cậu rút ra, nảy sinh ý xấu mà liên túc đâm vào nơi đó, trong đầu Lee Sanghyeok trống rỗng, chỉ còn lại khoái cảm từ khắp nơi chạy đến, trong con mắt mờ mịt phảng phất khuôn mặt của Lee Seungyong.

Lee Seungyong thỏa mãn hôn anh, cậu ôm anh, cậu để đàn anh ngồi trên người mình, Lee Sanghyeok gục đầu vào cổ cậu, tính khí càng đâm sâu vào rồi đụng trúng cửa khoang sinh sản.

Khoái cảm làm anh khóc nấc lên, Lee Seungyong hôn khóe mắt đỏ ửng của anh, mang ý đồ xấu mà ngừng lại, hướng bên tai anh thổi khí.

"Em hết sức rồi."

Trông đầu Lee Sanghyeok rối bời, như pháo hoa đang thi nhau nổ tung trong đầu anh, theo khoái cảm dẫn lối, anh bám vào vai Lee Seungyong, từ từ động.

"Được không, đàn anh?"

Lee Seungyong hỏi anh, thỉnh cầu anh, anh nhìn về phía Lee Seungyong, trong không khí tràn ngập mùi rượu, mùi hoa hồng, nắm chặt tay trước ngực, cây cọ trong mắt anh hiện ra ánh sáng bất diệt.

Anh không nói gì mà mở ra thông đạo sâu nhất.

Lee Seungyong đẩy ngã anh, mạnh mẽ đỉnh vào trong, cậu giống như một cơn lốc mãnh liệt, giống như đây là lần cuối cùng cả hai ngủ với nhau vậy.

Tiếng khóc của Lee Sanghyeok đứt quãng, cơ thể đón nhận yêu thương kéo đến từ cậu, hơi thả lỏng một giây, lee Seungyong hôn lên môi Lee Sanghyeok, nuốt vào bụng thanh âm nức nở cùng rên rỉ vỡ vụn.

Lee SangHyeok trì độn, có lẽ sẽ có một sinh mạng mới được đưa đến, bọn họ giống như đang nhìn bãi cát Boracay, nhìn cây cọ phủ bóng, nhìn mặt trời mọc.

Ánh nắng ấm áp, ánh mặt trời lặn, ngày mùa hè dần rời đi, chỉ có dòng chảy như sinh mệnh của anh mãi mãi còn chảy đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro