1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Original name: Charmed? I'm not.
IVDV22
Originally written by rutabega.

Note: truyện này có vài phân đoạn chửi tục và một số từ ngữ không phù hợp, nên mình xin phép sẽ lượt bớt và chỉnh sửa lại từ ngữ nghe cho nhẹ nhàng hơn nhé.
Và còn 1 điều nữa, tác phẩm không thuộc chất xám của mình, xin đừng gọi mình là author.

____________________________________




Yujin và Rei đi đến bàn và ngồi xuống. Cả hai vui mừng khi điều hòa đang hoạt động. Ngay cả khi nơi này đông đúc với những sinh viên đói khát, Yujin vẫn cảm thấy thoải mái một cách dễ chịu. Cô chộp lấy menu và dừng lại mong muốn gọi toàn bộ phần menu bên phải.

"Lần này thì chị lại gặp rắc rối gì vậy?" Rei hỏi và mở menu ra.

"Huh, em biết đấy, như thường lệ."

Rei lại đảo mắt lần nữa. "Lần này là ai vậy?"

"Miyoung...gì đó," Yujin nói và cau mày bối rối. "Hay là Minyeong nhỉ?"

"Chị thậm chí còn không nhớ sao?"

Yujin nở một nụ cười táo bạo. "Chị nhớ rất nhiều thứ khác ngoài tên cô ấy. Giống như cách cô ấy-"

Rei giơ tay lên ngăn bạn mình tiếp tục. "Được rồi, em không cần biết chi tiết đâu. Thật đấy, Yujin, chị đúng là một đứa tồi."

"Hey!" Yujin phản kháng nhưng không thể ngăn được nụ cười toe toét trên khuôn mặt. "Cô ấy kéo chị vào nhà vệ sinh mà. Chị vừa mới đến lớp thôi, quyến rũ chị như vậy thì đó không phải lỗi của chị." Yujin mỉm cười tự mãn. "Yujun! Tên cô ấy chắc chắn là Yujun."

Rei chỉ lắc đầu.

Không có gì bất ngờ khi Yujin khá nổi tiếng với các các cô gái ở trường. Yujin hấp dẫn, rất vui tính và quyến rũ. Yujin luôn có được bất kỳ cô gái nào cô muốn nếu cô thực sự cố gắng.

Mặc dù Yujin không cần phải cố gắng. Các cô gái dường như phải lòng cô ở bất cứ nơi nào cô đi qua. Ngay cả những người được gọi là thẳng cũng không thể cưỡng lại sự quyến rũ của cô.

Không ai dám gọi cô là tên khốn vì cô không phải như vậy. Trên thực tế, Yujin là một trong những người đẳng cấp nhất ở trường trung học Seoul. Nhưng đi kèm với đó là sự tự tin. Sự tự tin của Yujin có lẽ lớn hơn bất kỳ người nào khác nhưng đó lại là điều thu hút các cô gái. Sự tự tin quá mức của cô dường như là một điểm thu hút.

Yujin và Rei gọi món và ăn trưa, sau đó trở về trường. Yujin than vãn khi dừng xe tại chỗ và tắt máy.

"Em có muốn cúp tiết không?" Yujin hỏi Rei đầy hy vọng.

"Em còn phải thi môn hóa học, và chị biết em muốn tốt nghiệp với lớp của em mà." Rei xuống xe và bắt đầu đi về tòa nhà trước khi chuông reo.

Yujin lại than vãn, "Em chẳng vui gì cả. Thật là nóng quá, tại sao cái trường này lại không cái lắp điều hoà nào hết vậy? Ai mà học được trong cái thời tiết này chứ?"

"Từ khi nào mà chị lại học trong lớp vậy?"

"Thật đấy"

"Oh, nhưng có điều sẽ làm chị vui vẻ hơn nè" Rei nói với vẻ thích thú. "Bạn gái chị đang đi về hướng chúng ta."

Yujin ngay lập tức quay lại và đứng thẳng lên. Cô cười toe toét khi nhìn thấy một cô gái tóc nâu rất hấp dẫn bước về phía cô. Yujin cắn môi khi nhìn thấy cách ăn mặc của cô gái. Vì thời tiết rất nóng nên nàng đã chọn mặc một chiếc quần short jean rách làm nổi bật đôi chân dài xinh đẹp của mình và một chiếc áo ba lỗ xinh xắn đã làm nên sự phong phú cho trí tưởng tượng của Yujin. Nàng ấy đã búi tóc lộn xộn ra phía sau và ánh mắt của Yujin hướng về phía chiếc cổ lộ ra ngoài của cô gái, nơi mồ hôi đang lấp lánh trên đó.

"Hey sexy" Yujin nói khi cô gái đi ngang qua. "Bữa trưa nay chị đã nhớ em."

Wonyoung thậm chí còn không thèm trả lời khi Yujin gọi nàng. Nàng tiếp tục đi về phía lớp học của mình và cầu nguyện rằng mình sẽ không bị đi theo.

Rei bật cười trước hành động phủ phàng trắng trợn nhưng Yujin chỉ cười toe toét. Chào tạm biệt bạn mình, Yujin đi về phía Tây để đuổi theo Wonyoung. Cuối cùng cô đã bắt kịp nàng.

"Hôm nay em trông thật tuyệt vời" Yujin nói. Cô cố gắng theo kịp tốc độ của Wonyoung.

Một lần nữa, Wonyoung không trả lời mà vẫn đưa mắt nhìn về phía trước.

"Mặc dù," Yujin tiếp tục, không hề bận tâm vì bị phớt lờ. "Trông em thật nóng bỏng. Tại sao em không cởi chiếc áo ba lỗ đó ra nhỉ?"

Wonyoung kìm lại câu trả lời và ôm chặt cuốn sách nàng đang cầm. Giọng điệu tự mãn của Yujin đủ để khiến nàng phát điên hoàn toàn. Nàng rất muốn đánh vào đầu Yujin bằng cuốn sách toán nặng nề của mình quá. Cuối cùng nàng cũng đến lớp tiếp theo và chuẩn bị bước vào thì Yujin đã chặn đường nàng. Wonyoung cực kỳ muốn lau đi vẻ tự mãn trên mặt Yujin bằng một cây gậy bóng chày ghê.

"Chị vui lòng tránh ra được không?" Wonyoung cuối cùng cũng nói.

Yujin chỉ mỉm cười. "Chị sẽ làm vậy với một điều kiện."

Wonyoung trợn mắt. "Đó là cái gì?" Nàng bực tức hỏi.

"Thứ sáu này đi chơi với chị nhé?"

"Không," Wonyoung nói ngay lập tức và cố gắng vượt qua Yujin, điều này có vẻ là một ý tưởng tồi.

"Chị biết em không thể cưỡng lại chị mà" Yujin nói khi tay Wonyoung vô tình chạm vào ngực Yujin.

Khuôn mặt Wonyoung bừng bừng giận dữ. Nàng thô bạo đẩy cô ra và bước vào lớp học. Yujin vừa cười vừa xoa xoa chỗ Wonyoung đã đẩy vai cô. "Em thật hung dữ," cô nói to.

"Chị không còn việc gì khác để làm ngoài việc lẽo đẽo theo những cô gái rõ ràng không có hứng thú với chị một cách thảm hại sao?"

Yujin mỉm cười với cô bạn thân của Wonyoung, người trông như đang đứng theo dõi toàn bộ câu chuyện. "Không, và Liz, cả hai chúng ta đều biết Wonyoung thích chị mà. Việc em ấy đổ chị chỉ là vấn đề thời gian."

Liz lắc đầu và đi vào lớp mà Wonyoung vừa bước vào. "Yujin, đã gần ba năm rồi, em thực sự không nghĩ cậu ấy sẽ sớm đổ chị đâu."

"Oh em thiếu tự tin quá đó. Liz thân yêu của chị. Em sẽ thấy," cô nháy mắt với Liz và Liz trợn mắt.

"Nhân tiện, hy vọng chị thích việc bị cấm túc."

Yujin bối rối nhìn nàng. "Hả? Chị không bị cấm túc." Đó hẳn phải là một kỷ lục, trải qua cả ngày mà không có ai phá vỡ được.

Liz chỉ tay lên và chuông đột nhiên reo lên. "Bây giờ thì chị sẽ bị."

"Chết tiệt!" Yujin nhanh chóng lao xuống hành lang và cố gắng đến lớp của mình. Điều đó thực sự không còn quan trọng nữa vì cô đã đến muộn và sẽ bị cấm túc. Tuy nhiên cô không quan tâm. Thật đáng để gặp Wonyoung mặc dù nàng không muốn gặp cô. Nàng không bao giờ thích Yujin nhưng điều đó không thể ngăn Yujin tiếp cận nàng.

Jang Wonyoung là cô gái duy nhất mà Yujin không thể có được. Dù cố gắng hết sức nhưng Yujin vẫn không chiếm được tình cảm của Wonyoung. Và cô đã cố gắng trong nhiều năm. Kể từ khi Wonyoung chuyển đến trường trung học Seoul được nửa năm nhất, Yujin đã theo đuổi nàng. Nhưng mọi nỗ lực đều bị từ chối. Wonyoung có vẻ coi thường Yujin nhưng Yujin lại từ chối nhìn nhận theo cách đó.

Có lẽ đó là cái tôi quá lớn của cô, nhưng Yujin nhìn những lời từ chối của Wonyoung như đang cố gắng hết sức để có được mình. Cô khá chắc chắn rằng Wonyoung cũng muốn cô nhiều như cô muốn nàng. Chỉ là vấn đề thời gian trước khi nàng bị thu hút bởi sức quyến rũ khó cưỡng của Yujin.

Dù thời gian dường như trôi qua rất chậm. Yujin muốn Wonyoung và mặc dù cô có thể không bao giờ thừa nhận điều đó thành tiếng, nhưng có vẻ điều đó hoàn toàn giết chết Yujin khi cô vẫn không có được nàng ấy.





_________còn tiếp_________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro