7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù sao thì bữa trưa vẫn chưa ăn được mấy nên Trương Cực đã đưa Trương Trạch Vũ đến một nhà hàng cao cấp gần đó.

"Quạo thiệt chứ!" Trương Cực nhớ đến cảnh tượng Trương Tuấn Hào tỏ tình vừa rồi, hắn đập mạnh tay xuống bàn. Trương Trạch Vũ cắn ống hút, nhìn qua vẻ mặt khó chịu của Trương Cực và nghĩ thầm hắn ta cũng đáng yêu phết đấy.

"Này, anh ghen rồi đúng không?"

"Đúng vậy, tôi ghen rồi đấy! Cần Tiểu Bảo hôn hôn mới hết!"

Trương Trạch Vũ nhìn xung quanh, chạy đến bên cạnh Trương Cực, nhanh chóng đặt một nụ hôn lên mặt hắn.

"Hôn rồi đó, đừng tức nữa."

Làm chuyện này ở nơi công cộng vẫn có chút mất tự nhiên, lỗ tai Trương Trạch Vũ đỏ như tôm luộc. Trương Cực sửng sốt. Hăn ghen thì ghen thật, nhưng mà cũng không nghĩ tới Trương Trạch Vũ thật sự hôn hắn.

"Tôi..." Trương Cực sờ sờ mặt, cười ngốc, "Không ghen nữa, hehehe..."

"Anh bình thường lại là được rồi." Trương Trạch Vũ cúi xuống ăn cơm, đột nhiên ngẩng đầu lên như nhớ ra cái gì.

"Mà này, làm thế nào mà anh biết Trương Tuấn Hào tỏ tình với tôi? Tôi cũng không có nhắn với anh trên WeChat."

"Đồng nghiệp nói cho tôi biết."

"Đồng nghiệp?" Trương Trạch Vũ dừng đũa.

"Làm sao đồng nghiệp của anh biết tôi trông như thế nào? Tôi không có để cho anh chụp ảnh mà nhỉ? Theo tôi nhớ thì tấm hình duy nhất hai chúng ta chụp cùng nhau chính là tấm được dán trên giấy đăng ký kết hôn mà. "

Trương Cực chậm rãi lấy giấy đăng ký kết hôn trong túi ra, đưa cho Trương Trạch Vũ.

Hắn giải thích với lương tâm cắn rứt: "Tôi mới chỉ khoe cho toàn thể nhân viên trong công ty thôi mà..."

Trương Trạch Vũ đen mặt và cảm thấy cái xã hội này sắp không chừa đường sống cho cậu nữa rồi. Ngay lúc này, chỉ có ba từ đang quay quanh não cậu.

Ảnh cưới, toàn thể công ty, khoe.

"Đêm nay anh ngủ dưới sàn nhà đi. Đừng hỏi lí do, anh không có cơ hội xin xỏ nào hết."

"Hả?" Trương Cực trượt khỏi ghế, ngã quỵ xuống đất.

"Tôi không thể thừa nhận lỗi lầm của mình sao? Tôi đã khoe khoang hơi quá, tôi sai rồi! Tôi thề, nếu có lần sau, tôi đây sẽ cởi trần chạy ra đường!"

Đã có rất nhiều thực khách vây xem và chỉ trỏ, Trương Trạch Vũ không thể chờ đợi để đào một cái hố cho Trương Cực chui vào. Thực sự, mỗi ngày một cách chết khác nhau.

Cậu đá Trương Cực một cái: "Đứng dậy rồi nói tiếng người đi!"

Trương Cực dường như đang vật lộn với sàn nhà và không chịu đứng dậy.

Trương Trạch Vũ giận dữ bật cười: "Anh muốn tôi chụp cảnh này cho mẹ anh xem không?"

Trương Cực từ trên mặt đất đứng lên trong giây lát rồi chọt chọt điện thoại của Trương Trạch Vũ: "Thôi mà, chừa đường sống cho tôi đi."

"Vậy lo mà ngoan ngoãn đi!"

Không lâu sau bữa ăn, Trương Cực lại phải quay lại với công việc. Cuộc họp vừa rồi mới tiến hành được một nửa, chuyện trừ lương là điều chắc chắn xảy ra, nhưng đây không phải là vấn đề lớn đối với hắn.

Trương Cực cầm túi từng bước đi tới cửa: "Tiểu Bảo, em có biết không, ngày nào tôi cũng đi làm bởi vì tình yêu của tôi đối với em là không thể bàn!"

"..." Cậu cảm thấy mình sắp ọe hết bữa ăn vừa rồi.

Trương Trạch Vũ có chút nghi ngờ rằng Trương Cực đã học được mấy lời tán tỉnh vớ vẩn này từ Tô Tân Hạo. Thành thật mà nói, Tô Tân Hạo không phải bị bệnh tâm thần, mà còn hơn cả bệnh tâm thần, Zhu Zhixin kiểu gì cũng phải cạn lời trước một người như vậy.

Không sớm thì muộn, Tô Tân Hạo sẽ phải làm bài kiểm tra tâm thần. Trương Trạch Vũ tự nghĩ.

-

Chồng chồng mới cưới sẽ luôn phát ra trái tim màu hồng xung quanh họ. Đối với Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo thì ngược lại, cảm giác như giữa họ là cả một đời ân oán.

Đột nhiên sau đó có một trường hợp bệnh truyền nhiễm bị phát hiện ở quán lẩu Phi Ca. Tất cả những người ăn tại quán vào tối ngày 17 đều phải kiểm tra axit nucleic và phải cách ly một thời gian.

Tại địa điểm xét nghiệm, Chu Chí Hâm nhìn Tô Tân Hạo đầy phẫn uất.

"Đều tại anh! Ăn một nồi lẩu liền thất nghiệp gần một tháng!"

"Tôi..." Tô Tân Hạo sẽ không nói hắn đang vô cùng phấn khích (?), "Tôi cũng đâu có muốn, ai biết được tự dưng có một trường hợp bị nghi nhiễm ở đây chứ..."

Nhìn cặp đôi đang cãi nhau trước mặt, Tả Hàng cảm thấy trong lòng bùng lên một ngọn lửa không tên. Anh ta cực khổ, ngoài làm đầu bếp, anh ta còn kiêm thêm việc mua hàng cho quán lẩu của Phi Ca. Vậy mà chỉ sau một ngày, mã màu sức khỏe của anh ta chuyển vèo sang màu đỏ.

"Đừng cãi nhau nữa!" Tả Hàng chỉ vào hai con người đang hưng phấn cãi nhau, "Một cái! Hai cái! Đánh nhau luôn đi là có thể giải quyết vấn đề!"

"Anh không hiểu được đâu!" Tô Tân Hạo quay đầu lại với vẻ mặt không hài lòng.

"Yo, thật luôn, cậu cho rằng chỉ cần đeo kính râm mặc vest cao cấp là không bị đánh? Cậu dám không!"

"Anh!" Nắm đấm của Tô Tân Hạo xuất hiện.

"Được rồi!" Chu Chí Hâm hét lên, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

"Hôm nay, sở dĩ chúng ta ở đây vui vẻ là vì! Bởi vì!" Chu Chí Hâm càng nói càng hưng phấn (?), "Chúng ta sắp được cách ly cùng nhau rồi! Anh em, mong mọi người có thể cùng nhau vượt qua khó khăn, đừng làm những thứ không cần thiết nữa. hai người đánh nhau luôn đi, trận dịch mù mịt cuối cùng cũng sẽ qua!"

Có tiếng reo hò từ đám đông. Ai đó đã đăng video quay Chu Chí Hâm lên Internet và nó lên hotsearch ngay lập tức. Tô Tân Hạo, người đeo kính râm và Tả Hàng, nhân viên chăm chỉ tận tâm không kịp chải đầu, thành công ké mặt trong video.

#Cảnh kiểm tra axit nucleic anh chàng đẹp trai# Bạo

Trước khi Trương Trạch Vũ nhấp vào hotsearch này, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng nhân vật chính của video này hóa ra lại là người bạn tốt của mình Chu Chí Hâm. Cậu cũng biết hai người bên cạnh luôn, Tô Tân Hạo, người không có não và Tả Hàng, người không giỏi làm sushi.

Đây có lẽ mới thực sự là không còn mặt mũi...

Quay về trang vòng bạn bè, bài đăng đầu tiên hiện ra là của Chu Chí Hâm——

Sơn Đông đại hán A Chí: A, sợ chết mất! Tôi không muốn làm xét nghiệm axit nucleic! Dính vào Su Xinhao thật xui xẻo😅

Trương Trạch Vũ trả lời——

Trương Tiểu Bảo: Người anh em, cậu có biết là mình đang lăn lộn trên hotsearch không?

Sơn Đông đại hán A Chí:? Trên hành tinh này có cả fan hâm mộ của tôi à?

to be continue.

___________________________________

Đoạn dưới của Tô và Chu nó lạ lắm tui cũng hơi hoang mang :)) nhưng mà cãi nhau chắc là thú zui của bọn iu nhao á mọi ngừi :) nhưng mà giống giống chiếc vid nào đó trên douyin cũng có cảnh tương tự như vậy nma không phải anh chàng đẹp trai nào hết =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro