6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác dường như không hề cảm thấy nói ra những lời này có bao nhiêu mơ hồ, cậu chỉ là suy nghĩ đơn giản muốn giảm bớt sự hiểu lầm của Tiêu Chiến, cả hai trầm mặc một lúc, đều vì cuộc trò chuyện không đúng thời điểm này mà cảm thấy có chút khó xử, cuối cùng vẫn là Tiêu Chiến lên tiếng trước, "Vậy cậu hiện tại nghĩ như thế nào, chủ ý vẫn không thay đổi phải không?"

"Ừm."

"Được rồi." Tiêu Chiến nhoẻn miệng cười, anh đứng dậy, chai nước ngọt trong tay tự mình chạm một cái vào chai của Vương Nhất Bác, "Không làm bạn liền không làm."

"Mặt trời sắp xuống núi rồi."

"Vậy quay về thôi."

"Này, Vương Nhất Bác, chai nước ngọt thủy tinh vẫn phải trả lại bà cụ ở bên kia."

"...Ờ."

Cho đến khi Tiêu Chiến trở về nhà một cách suôn sẻ, anh vẫn đang hồi tưởng lại cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác xem ra là người thấu đáo và trầm mặc, cũng thật sự chỉ xem bản thân đang là một đối tác tạm thời trong công việc; nhưng thực tế ở trường hợp xấu nhất, lời đối phương nói cũng không phải không có đạo lý, việc xào cp, rồi lại tách ra, sẽ luôn dẫn đến một bộ phận lòng đầy căm phẫn mà chửi mắng, khiến mối quan hệ công việc rối loạn đồng thời không thể phát triển một tình bạn thực sự, quan hệ như hiện tại là vừa phải.

Điều quan trọng nhất là, Vương Nhất Bác không có cảm xúc chán ghét nào, vậy là đủ. Tiêu Chiến cũng không muốn đòi hỏi quá nhiều, anh cũng chỉ là một người làm công ăn lương, bước vào giới giải trí liền cẩn thận từng li từng tí, không muốn có ác ý với bất kỳ ai, huống hồ Vương Nhất Bác cũng không tính là người xấu, chỉ là một đứa trẻ đi tắt đón đầu, tương lai rộng mở, có lẽ có một ngày, đoạn quan hệ này sẽ trở thành thứ để anh mặc cả cũng không chừng.

Cuộc hẹn hò của hai người giữa thanh thiên bạch nhật không thoát khỏi cái nhìn của quần chúng. Soái ca hút mắt, tình bạn của hai anh chàng đẹp trai ở thời đại vạn vật đều có thể gặm như này vẫn làm dấy lên một tràng cuồng hoang, rất nhiều người qua đường không biết thật hay giả sôi nổi tham gia bình luận, hình ảnh đẹp rõ nét của hai người ở công viên chơi ván trượt được tung ra từ mọi góc độ, trong ảnh Vương Nhất Bác dường như đang lắng nghe Tiêu Chiến nói chuyện, ánh mặt trời ưu ái, rơi trên gương mặt họ, lưu lại những bóng mờ đậm nhạt khác nhau, khiến mọi người kêu gào xứng đôi.

Điều đáng nói là, Vương Nhất Bác đảm bảo ở góc tường sẽ không ai phát hiện, nhưng vẫn có vài người chụp ảnh bóng dáng hai người từ xa. Trong mấy bức ảnh đó anh và Vương Nhất Bác dường như đang trò chuyện, khoảng cách có chút xa nhau, nhưng ở dưới mỗi loại filter ảo tưởng, tự nhiên nhìn đến giống như là thật, lấp đầy trong thanh xuân mỗi người là loại cảm giác chuyện xưa tan vỡ của thiếu niên yêu đương sâu đậm. Tiêu Chiến ngắm nhìn một hồi, cảm thấy thật đẹp đẽ, liền thuận tay lưu vào album ảnh.

Nhờ phúc của việc này, mạng xã hội của hai người cũng tăng lên không ít fan. Vương Nhất Bác buổi tối tắm rửa xong, nhìn thấy một vài doanh tiêu hào* vẫn đang lợi dụng việc này kiếm lưu lượng, cậu cảm thấy tức cười, tiện tay gửi ảnh chụp màn hình qua người đại diện: "Chị làm à?"

"Chị có thể sao!" Người đại diện trả lời trong vài giây, sau đó cho thấy như đang nhập tin nhắn cả nửa ngày, cuối cùng nửa đùa nửa thật nói, "Ba mẹ em nếu biết chị để em với một nam nhân tạo scandal tình ái, không phải sẽ truy sát chị đến chân trời góc bể sao?"

"Đừng đùa, đây là con đường tự em chọn."

Hai người nói thêm vài câu, liền nói đến chính sự, gần đây lưu lượng của Vương Nhất Bác không tệ, liền có rất nhiều kịch bản tìm đến, người đại diện giúp cậu sàng lọc vài kịch bản không ra gì, gửi cho cậu một số kịch bản, để cậu tự chọn, chưa hết vẫn còn cảm thán: "Em xem em, con người không mấy mềm mỏng, nếu có ba em giúp..."

Đương lúc Vương Nhất Bác không xem tin nhắn, người đại diện biết điều không tiếp tục nói chủ đề này nữa, cuộc nói chuyện của hai người kết thúc tại đây, trước khi cậu sắp tắt điện thoại, nhìn thoáng qua avatar Tiêu Chiến, là hình một bé mèo con, bộ lông màu xám trắng đan xen, cậu nhớ mang máng người đại diện dường như lỡ miệng nói qua Tiêu Chiến có nuôi mèo, sau khi vào giới giải trí gửi luôn cho ba mẹ nuôi dưỡng, là một người rất yêu đời.

Lúc này, cậu nhìn chằm chằm vài giây, bỗng nhiên nghĩ đến khuôn mặt tươi cười mướt mồ hôi của đối phương, trong lòng lại âm thầm ghi cho Tiêu Chiến thêm vài điểm: Người không tồi, hiền lành hiểu chuyện, lại rất ôn nhu.

*Doanh tiêu hào: blogger mạng, kiểu tài khoản kinh doanh tạo hoặc sử dụng nội dung để lấy lượng truy cập.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro