Chap 4: Jackson đã cứu đỗi một ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất cả các thành viên GOT7 tụ tập ăn uống và cười nói với nhau trong phòng khách. Họ sẽ đến Nhật Bản vào ngày hôm sau và tất cả mọi người vô cùng phấn khích vào đêm đó. Jinyoung đặc biệt ồn ào và đụng chạm vào tất cả mọi người, đây là điều cậu ấy thường làm, thậm chí nhiều hơn khi cậu ấy vui mừng. Tối nay cậu cảm thấy hạnh phúc, chỉ một vài ngày trước, cậu đã làm lành với Mark và cậu cảm thấy như mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian tại thời điểm đó. Jinyoung cầm lấy một cái bánh chocopie và đi đến ngồi lên đùi của JB. Mark nhìn chằm chằm xuống sàn nhà cố gắng để đôi mắt của mình thoát ra khỏi cảnh trước mặt anh. Kể từ khi Jinyoung ngừng tiếp xúc, động chạm với Mark, cậu ấy cố gắng skinship với tất cả các thành viên của GOT7 nhưng hầu hết tất cả là với JB. Mark không quan tâm quá nhiều khi Jinyoung làm skinship với các thành viên khác nhưng với JB thì khác. Anh luôn luôn cảm thấy ghen tị với tình bạn thân thiết của Jinyoung và JB và luôn nghi ngờ rằng có một cái gì đó giữa hai người họ.
Jinyoung ngồi trên đùi của JB, nói chuyện lớn về những kế hoạch ngày mai cậu ấy sẽ mặc gì đến sân bay. Thời trang sân bay thực sự quan trọng với cậu ấy. Mark mỉm cười với chính mình. Jinyoung rất dễ thương khi cậu ấy phấn khích.
"Hyung, Bây giờ anh cảm thấy tốt hơn chưa?" Bambam hỏi khi cậu ngồi xuống cạnh Mark trên sàn nhà.
Mark đã rất ngạc nhiên với câu hỏi đó. Trong trạng thái khổ sở, anh đã chỉ lo lắng về bản thân và không quan tâm tới những người khác thậm chí ngay bây giờ anh cũng cảm thấy không ổn chút nào. Thực tế là Bambam hỏi câu hỏi đó làm Mark cảm động
Mark mỉm cười với Bambam và nói, "Uh, anh nghĩ rằng anh ổn".
"Tốt. Bởi vì em cảm thấy buồn khi nhìn thấy anh buồn." Bambam cho biết và cho vào miệng viên kẹo chip . 
Mark thấy những lời nói của BamBam rất dễ thương nên anh kéo cậu vào lòng mà ôm thật chặt, một cái gì đó rất thân thiết, ít nhất đối với Bam Bam.
Đột nhiên không khí xung quanh họ căng thẳng. Mark nhận thấy thực sự yên tĩnh . Oh, đó là vì Jinyoung đã ngừng nói. Mark buông Bambam và nhìn qua Jinyoung. Jinyoung đã liếc nhìn Mark và khuôn mặt của cậu ấy đã chuyển qua màu đỏ giận dữ.
"Em cứ nghĩ rằng anh không thích skinship cơ đấy Mark." Jinyoung nóng nảy nói.
"Anh ... không ... nhưng đây là Bambam, Bambam khác mà em biết mà" Mark đã cố gắng để làm giảm tình hình nhưng nó vẫn ko khá hơn.
"Oh." là tất cả những gì Jinyoung có thể nói, khuôn mặt của cậu thay đổi ngay lập tức từ một cái nhìn giận dữ đến một cái nhìn không thể tổn thương hơn. Cậu ấy đứng dậy khỏi JB và đi vào phòng của mình.
"Kỳ lạ thật đấy" Bambam nói. Cậu không thể không cảm thấy khó xử và tội lỗi. Là vì cậu mà Jinyoung đã bị tổn thương.
"Anh đi ngủ đây Mark nói. Anh hy vọng rằng Jinyoung sẽ thấy tốt vào buổi sáng, anh thực sự cảm thấy dường như lại xa cách Jinyoung một lần nữa.
Tất cả các thành viên khác chờ cho đến khi Mark về phòng của mình rồi mới nói chuyện.
"Không phải lại nữa chứ..." Yugyeom lẩm bẩm và Youngjae đã mở mắt lớn nhất có thể. Họ đều chán với mớ hỗn độn Mark-Jinyoung bây giờ.
"Anh sẽ đi nói chuyện với Jinyoung." JB thông báo và khi cậu đứng dậy, Jackson phản đối.
"Không, em sẽ nói chuyện với cậu ấy." Jackson làm bắn đồ uống của mình và đứng lên khỏi sàn nhà, cậu vỗ nhẹ vào lưng của JB và nháy mắt với các thành viên khác và rời khỏi phòng.
"Anh có nghĩ rẳng mọi thứ sẽ ổn khi để Jackson hyung nói không ..." Youngjae lo lắng hỏi
"Anh ấy có thể sẽ nói điều gì đó ngu ngốc và cố gắng để hai người đấy vui mà làm mọi thứ rối tung lên không" Bambam nói to suy nghĩ với các thành viên khác
Tất cả họ đều đồng loạt thở dài. Không biết Jackson có làm điều gì đó ngu ngốc không nữa. 
Jackson bước thẳng vào phòng Jinyoung và nhảy lên giường của cậu ấy
"Cậu muốn gì?" Jinyoung hỏi, khó chịu. 
Ồ không, cậu ấy lại ở trong một tâm trạng cáu kỉnh một lần nữa, Jackson nghĩ. 
Uh, một là bây giờ hoặc ko bao giờ. Cậu do dự nửa giây sau đó thốt ra "Anh ấy yêu cậu."
"Huh? Cậy đang nói cái gì vậy?" Jinyoung hỏi, bối rối cực độ.
"Mark yêu cậu. Đó là lý do tại sao anh ấy đã hành động rất kỳ lạ." 
Jinyoung từ từ ngồi dậy. Má đỏ ửng lên. "Anh ấy yêu tớ áh?" Jinyoung hỏi nhẹ nhàng, cậu tự mỉm cười với chính mình. Đợi đã, nhưng đây là Jackson nói thế thôi. Nó có thể là một trò đùa.
"Tớ không tin cậu đâu. Nếu anh ấy yêu tớ tại sao anh ấy có vẻ ghét mỗi khi tớ chạm vào anh ấy chứ?" Jinyoung hỏi.
"DUH. Đó là bởi vì anh ấy lo lắng khi cậu làm vậy. Anh ấy không muốn bị phát hiện ra hoặc là đại loại như vậy, anh ấy nghĩ rằng điều đó là tốt nhất để né tránh cậu chứ sao.
Jinyoung nheo mắt, rõ ràng là suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này.
"Jinyoung. Hãy suy nghĩ thật kĩ. Cậu hơn ai hết biết rằng anh ấy yêu cậu, phải không?" Jackson hỏi khi cậu nằm xuống trên giường Jinyoung và nhắm mắt lại. Còn nhiều việc phải làm, cậu đã suy nghĩ về việc đi ngủ .
Jinyoung nghĩ về nó. Cậu ấy nghĩ lại mỗi lần cậu và Mark ôm nhau thường như thế nào, cậu nhớ mang máng là có nghe tim Mark đập thình thịch. Hoặc khi cậu nắm tay với Mark tay họ luôn luôn đẫm mồ hôi. Anh ấy luôn luôn cảm thấy hồi hộp khi ở cạnh Jinyoung?
"Có một thời điểm anh ấy đã hôn tớ ..." Jinyoung nói
"Đợi đã, cái gìiiiii?" Jackson hét lên và nhanh chóng ngồi dậy. Cậu không nghe thấy câu chuyện của Mark ...
"Anh ấy hôn tớ. Một lần. Hai tuần trước khi tớ đang chuẩn bị đi ngủ. Kể từ đó anh ấy đã hành động rất kỳ lạ " Jinyoung nói và bắt đầu đỏ mặt nhiều hơn.
"Cậu có phải tên ngốc không đấy. ý của tớ là nếu anh ấy đã làm cho mọi thứ rõ ràng như vậy và hôn cậu thì đáng ra cậu phải đoán ra một thời gian dài trước đây rồi mới phải." Jackson nói và nằm xuống, nhắm mắt lại một lần nữa
"Có lẽ ... có lẽ anh ấy không yêu tớ?Tớ nên làm gì đây?" Jinyoung hỏi một cách tuyệt vọng.
"Cậu có yêu anh ấy ko?" Jackson hỏi, mở một mắt để nhìn Jinyoung.
Jinyoung thậm chí không cần phải suy nghĩ về nó, cậu biết câu trả lời. Cậu liếc nhìn Jackson, mỉm cười và bước ra khỏi phòng của mình. Jackson không cần phải hỏi cậu ấy đang đi đâu, Cậu biết.
"Jackson lại cứu đỗi thêm một ngày nữa", Jackson nói khi cậu ấy nhắm mắt lại và gần như ngay lập tức rơi vào một giấc ngủ sâu, ngáy to.
Có tiếng gõ cửa phòng Mark. Mark thở dài, anh nghĩ đó là một trong các thành viên muốn nói về những gì vừa xảy ra với anh và Jinyoung, "Ừ ... vào đi ...", anh nói ngập ngừng. Anh chỉ muốn tiếp tục nằm trên chiếc giường ấm áp của mình để thoát ra tất cả các suy nghĩ tiêu cực của mình bây giờ
Jinyoung mở cửa và bước vào, chắcn chắn đóng cửa lại. Cậu không nói một lời và Mark ngồi bật dậy vì sợ điều gi đó sắp xảy ra. Jinyoung bước đến giường của Mark, ngồi vào lòng Mark và hôn anh và Mark cũng hôn lại. Họ làm vậy một phút, kéo cơ thể của nhau gần hơn gần hơn nữa và không muốn để cho người kia buông ra. Cuối cùng họ rời ra và thở hổn hển,thở gấp.
Mark nhìn Jinyoung. Mặt Jinyoung một lần nữa lại đỏ như trái cà chua. Mark vuốt tóc Jinyoung và dựa đầu lên vai Jin Young. "Tại sao vậy ...?" Mark hỏi
Jinyoung nâng đầu Mark lên và hôn lần nữa. 
"Chỉ vì" Cậu ấy nói.
Mark đẩy Jinyoung qua để nằm lên cậu ấy và Mark đang nằm trên người của Jinyoung. Anh chu môi hôn Jinyoung ba lần và khi anh định hôn lần thứ tư thì ...
"Tại sao anh lại hôn em?" Jinyoung hỏi Mark.
Mark nhìn vào mắt Jin Young và sau đó là đôi môi của cậu ấy và rồi trở lại với đôi mắt lấp lánh kim cương ấy, nói dũng cảm những từ anh ấy đã muốn nói trong suốt thời gian qua, "Bởi vì anh yêu em."
Đó là những từ chính xác Jinyoung đang muốn nghe. Cậu ấy hôn lên trán Mark, sau đó là hai má, rồi trước khi cậu ấy nhắm vào đôi môi của anh ấy, cậu nói: "Em cũng yêu anh."

- End fic -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro