v.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Author: explaininfinity

Translator: JinviTr





ở giữa mọi chuyện, roseanne lại tìm thấy bản thân mình tại hàn quốc.

em đang ở giữa sân bay ôm tạm biệt bố mẹ lần cuối khi họ trở về nhà mà không có em, và hiện thực đánh vào em. em cố gắng không nghĩ về lần cuối cùng mình nói lời chia tay với ai đó khi em ôm bố mẹ mình nhưng đó là điều duy nhất khiến em mất tập trung vì thực tế là em đang ở một mình lúc này.

không giống như là em đã mong đợi gia nhập vào yg. thật bất ngờ và kỳ lạ và nó vừa tốt hơn vừa tồi tệ hơn những gì em có thể tưởng tượng. mỗi ngày là một cuộc đấu tranh và em cảm thấy như muốn la hét và khóc liên tục. nhưng sau đó em chưa bao giờ cảm thấy đúng đắn hơn vậy mỗi khi em biểu diễn. nhảy trước máy quay hoặc đám đông, hát cho mọi người hoặc nhà sản xuất, nó mang lại cho em một cảm giác hào hứng.

em cũng giỏi về điều đó, đến mức có thể tự thừa nhận, mặc dù roseanne có xu hướng tự ti.

các thực tập sinh khác bị cuốn hút bởi em, bởi giọng úc của em mỗi khi em nói tiếng anh (mà họ yêu cầu em nói rất nhiều, mặc dù em không bao giờ biết phải nói gì) và chất giọng đặc trưng mỗi khi em hát. ở đây, họ gọi em bằng cái tên tiếng hàn, chaeyoung, và mất khá nhiều thời gian để em quen với điều đó bởi vì chỉ có bố mẹ em là những người duy nhất gọi cái tên đó.

jennie, một trong những thực tập sinh khác và là người duy nhất thông thạo tiếng anh, thực sự rất hữu ích, đặc biệt là vào ngày đầu tiên của em. roseanne, chaeyoung? (vào thời điểm này, em cũng không chắc lắm) sự hiểu biết về tiếng hàn của em cũng ngang ngửa những gì em biết được về môn sinh, mà trong ý nghĩa học thuật không đủ để hoàn toàn hữu ích. phần lớn nội dung em biết là những gì em nói ở nhà thờ và nhà, thật tuyệt khi ai đó hỏi về những gì em muốn cho bữa tối hoặc phòng tắm ở đâu nhưng ít có giá trị hơn khi họ hỏi về những thứ phức tạp hơn. chaeyoung cũng rất thích jisoo, người luôn ở bên cạnh jennie. chị ấy lớn hơn chaeyoung vài tuổi và đã ở yg gần một năm rồi và chị ấy rất vui tính nên chaeyoung cảm thấy thoải mái mỗi khi ở cạnh chị và tiếng cười dễ lây lan của jisoo nữa. tiếng anh của jisoo khá hạn chế nhưng nếu một trong hai người có bao giờ lẫn lộn, cả hai đều phát hiện ra rằng việc chỉ ra và bắt chước đều khá là có ích.

có một thực tập sinh nước ngoài khác, một cô gái người thái tên là lisa. họ là những người duy nhất trong lớp học tiếng hàn nhưng cậu ấy ở hàn quốc lâu hơn chaeyoung nên em đã bám dính lisa một lúc và may mắn thay, cô gái trẻ dường như không bận tâm lắm. jennie không thực sự cười, đặc biệt là khi họ đang trong buổi tập (rất khác so với đội hợp xướng và cổ vũ của chaeyoung) nhưng lisa thì thật sự cười rất nhiều. nụ cười của cậu thực sự khá chói mắt, ngay cả khi chaeyoung chỉ đưa cho cậu một chai nước trong giờ nghỉ. thật là nực cười khi lisa bám víu nhưng chaeyoung nhanh chóng thích nghi và em không nói dối, em thật sự chắc chắn được an ủi bởi những cái bóp tay mà em có được trước những buổi đánh giá.

chaeyoung cố gắng tiến bộ nhanh chóng, đạt được một vị trí góp giọng trong bài hát của gd (người mà thậm chí em cũng biết được rằng có một tầm quan trọng rất lớn) chỉ sau bốn tháng ở hàn quốc.

em có cảm xúc lẫn lộn về nó. ban đầu, khi alice gửi hình ảnh của bài hát đã mua từ điện thoại của mình, em cảm thấy muốn khóc (theo nghĩa tốt ). nó không đảm bảo việc ra mắt sớm hay bất cứ điều gì (sau tất cả, nó chỉ ghi là "?từ nhóm nhạc nữ mới của yg") nhưng em cảm thấy mình đã chạm gần đến giấc mơ hơn bất cứ lúc nào. và em có thể chính thức nói rằng em đã hoàn thành một trong những mục trong bucket list của mình: trở thành ca sĩ. nhưng em cũng nhận thấy các thực tập sinh khác đang theo dõi em cẩn thận hơn bây giờ. em nhanh chóng nhận ra rằng em là mối đe dọa lớn đối với họ và cả giấc mơ của họ nữa, và em cảm thấy muốn khóc (theo nghĩa xấu).

vì vậy em đã khóc. trong cái tủ ở một phòng tập trống.

khi em nhận ra mình đang ở đâu, em muốn tự cười mình giữa những tiếng nức nở. trong tất cả sự bận rộn khi rời khỏi quê nhà, bắt đầu chương trình thực tập sinh và thu âm trong bí mật, em đã quên mất vấn đề của mình.

em thừa nhận rằng, bây giờ nó còn tệ hơn nữa. em hoàn toàn, theo nghĩa đen, không thể come out, dù cho có muốn đi nữa. không chỉ hợp đồng của em sẽ không cho phép em hẹn hò với bất cứ ai mà bởi vì hiện tại em đang ở hàn quốc và có lẽ em sẽ bị xã hội xa lánh hoặc một cái gì đó. em đã quá sợ hãi để nói với bố mẹ mình khi họ không ở cách xa 8.500 km và bây giờ, em không thể. em quá thông minh để làm điều đó qua tin nhắn hoặc video, luôn có cơ hội rất nhỏ mà nó được tìm thấy và phát tán bằng cách nào đó.

vì vậy, ngay bây giờ ít nhất, em hoàn toàn theo nghĩa đen, cả về thể chất và tinh thần, bị mắc kẹt trong tủ quần áo. (ở đây author chơi chữ với 'coming out of the closet' á)

em không chắc mình muốn cười hay khóc vì điều đó. em đã chọn cái sau.

cuối cùng, tiếng nức nở của em tắt dần và hơi thở của em phát ra. chaeyoung biết rằng đôi mắt của em  có lẽ đã đỏ ngầu, và em không muốn giải thích tại sao nếu có ai thấy mình như vậy, vì vậy em  ở lại một lúc. thực sự, em không chắc em thậm chí có thể giải thích tại sao mình lại như vậy, thậm chí không thể với chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro