xxvii.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Author: explaininfinity

Translator: JinviTr





jisoo thật sự ghét sân bay.

thực tế, cô sẽ hài lòng 100% nếu cô không bao giờ phải đến sân bay nữa.

nhưng cô thậm chí còn chắc chắn rằng jennie ghét chúng hơn cô.

đó là cơn hoảng loạn đầu tiên của jennie ở nơi công cộng.

cơn hoảng loạn đầu tiên của jennie (hoặc cơn hoảng loạn đầu tiên mà jisoo đã ở đó) đã xảy ra vài tuần sau khi họ trở thành bạn cùng phòng. jisoo đã thức dậy với người bạn thân nhất của mình đang quậy phá trên giường ở phía bên kia của căn phòng, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nàng. jisoo nhớ rằng mình hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, không biết phải làm gì. giải pháp của cô là lao ra khỏi giường để bắt đầu lắc lư jennie, hát những bài hát ru mà cô hầu như không nhớ. may mắn thay, điều đó đã thành công và jennie đã ngủ trong vòng tay của cô. nó chủ yếu là do căng thẳng, bác sĩ mà jisoo khuyến khích jennie đến khám đã xác định. các cơn hoảng loạn đã không thường xuyên xảy ra, vì jennie đã học cách chủ yếu là tự mình kiểm soát chúng, đặc biệt là ở nơi công cộng. khi nàng không thể, mà jisoo đã nhận ra một lúc lâu trước đó rằng nắm tay jennie khi nàng lo lắng là cách dễ nhất để ngăn chặn chúng. jennie siết ngón tay mạnh hơn một chút so với jisoo muốn nhưng điều đó tốt hơn nhiều so với sự cố sẽ xảy ra nếu nàng không làm vậy, vì vậy jisoo không đề cập đến nó.

sân bay luôn là nơi tồi tệ nhất, với những chiếc camera nhấp nháy và những người la hét không chỉ hiện diện mà còn theo dõi họ trong đám đông. jennie giữ chặt các thành viên của mình một cách thường xuyên nhưng với sự căng thẳng vì những người la hét luôn khiến nàng càng dính người hơn nữa.

vấn đề duy nhất với điều đó là, jisoo đang tránh jennie và cô khá chắc chắn rằng jennie cũng tránh cô nữa.

không hoàn toàn, nhưng như những người bạn cùng chia sẻ một căn hộ và lịch làm việc, jisoo thực sự không thể nhìn thấy jennie. nhưng họ đã ít dính chặt với nhau hơn khi không ở trong ống kính máy quay như họ đã từng. yêu jennie không phải là một sai lầm và jisoo sẽ không thay đổi nút thắt quanh trái tim cô nhưng cô cũng chỉ là con người, điều đó có nghĩa là cô không thể giữ liên lạc với jennie mà không nói ra và thừa nhận cảm xúc của mình, đây không phải là lựa chọn tốt nhất lúc này.

ừ thì, có lẽ không bao giờ là thời điểm tốt để nói với bạn thân và bạn cùng nhóm của bạn rằng bạn đang yêu cô ấy.

vì vậy, jisoo giữ khoảng cách. và dù sao đi nữa, lisa thậm chí còn khó khăn hơn trong việc giữ bí mật về cảm xúc của mình với chaeyoung (đặc biệt, bây giờ bố mẹ cậu rất thích em, như jisoo đã biết khi lisa chạy vào phòng khách sạn chung của họ vào đêm thứ hai của chuyến đi). cô ở bên cạnh lisa và chaeyoung dính với jennie bởi vì cách đây rất lâu, các cô gái đã đi đến một thỏa thuận bất thành văn rằng sẽ đi bộ xung quanh theo cặp. theo cách đó, không ai bị lạc và không ai bị bỏ lại một mình.

một điều nữa jisoo nên đề cập về các cơn hoảng loạn của jennie, đó là không ai khác ngoài cô từng thấy chúng. trước khi nàng khuỵu xuống trong quá khứ, jisoo luôn tìm cách để hai người họ ở một mình, không chỉ bởi vì cô chắc chắn rằng jennie không muốn đó là thông tin công khai mà còn vì nàng dễ dàng trấn tĩnh hơn khi đó chỉ có hai người họ.

vì vậy, chaeyoung, ban phước cho em, không biết chuyện gì đang xảy ra khi hơi thở của jennie trở nên nặng nhọc và nàng nắm chặt tay chaeyoung vì cuộc sống thân yêu.

"unnie?"

rất may, họ đang ở trong phòng chờ và không ra ngoài công cộng khi điều đó xảy ra. nhưng điều đó không làm cho nó dễ dàng hơn khi jennie hầu như không thể phun ra được một từ nào giữa những hơi thở nặng nhọc.

"jisoo"

chaeyoung, may mắn thay, với tất cả sự nhạy bén và bình tĩnh của mình, đã hiểu và lấy thành công điện thoại của em ra để quay số của jisoo trong khi nhăn mặt với cơn đau ở bàn tay. quản lý của họ đang nghỉ với lisa và jisoo tại bữa tiệc buffet miễn phí khi em gọi đến. jisoo hầu như không nghe thấy một lời nào trước khi chạy nước rút trở lại phòng chờ, để lại một lisa rất lạc lõng phía sau với một chiếc bánh sừng bò nằm giữa hai hàm răng.

lisa và chaeyoung bị đẩy ra khỏi cửa và được hướng dẫn để đánh lạc hướng những người quản lý của họ và không để bất cứ ai trong bất kỳ trường hợp nào khi jisoo đặt bàn tay của cô một cách tuyệt vọng ở hai bên mặt của người bạn thân nhất. jennie cứ tuyệt vọng nắm lấy cổ tay cô, và jisoo sợ hãi vì những cơn run rẩy mà cô có thể cảm thấy khi chạy qua những đầu ngón tay quấn quanh mình.

"okay jen, tập trung vào giọng nói của chị. thở cùng chị, được không, sẵn sàng chưa? hít vào: một, hai, ba; giữ lại: một, hai, ba; thở ra: một, hai, ba; giữ lại: một, hai, ba- "

một chục phút sau, hơi thở của jennie đã chững lại và sự run rẩy đã dừng lại. những giọt nước mắt không còn rơi ra từ đôi mắt và nhịp tim của nàng, dù sao đi nữa, jisoo khá chắc chắn, đã dịu đi. jisoo điện thoại cho lisa, cảm ơn cậu đã đánh lạc hướng quản lý của họ.

"jennie unnie có ổn không?" là câu hỏi duy nhất cô nhận được.

jisoo nhìn xuống người con gái đang cuộn tròn trong vòng tay mình. bây giờ nàng đang ngủ, cơ thể nàng hoàn toàn kiệt sức vì thở gấp.

"em ấy sẽ ổn thôi"

jisoo quyết định rằng giữ một khoảng cách với jennie sẽ gây hại nhiều hơn là lợi.

có lẽ jisoo hơi biết ơn các sân bay, vì đã làm cô nhận ra được điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro