xxviii.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Author: explaininfinity

Translator: JinviTr





chaeyoung mong đợi pháo hoa.

em mong đợi những vụ nổ và tia lửa và tất cả những thứ sáo rỗng được chỉnh sửa thành bối cảnh của những bộ phim sến súa mà em yêu thích. em dự đoán thời gian vẫn còn quanh mình và đầu gối em trở nên yếu đi.

nó không xảy ra như thế

họ trở lại hàn quốc vào mùa đông.

ừ thì, lúc họ rời hàn quốc cũng là mùa đông, nhưng điều đáng chú ý hơn bây giờ là họ đã trải qua một kỳ nghỉ dưới ánh nắng mặt trời bãi biển của thái lan.

chaeyoung nhanh chóng phát hiện ra rằng:

1. flycam chỉ được sử dụng vào một số ngày nhất định, vì thế,

2. mái nhà là một trong số ít nơi em thực sự có thể ở một mình, tránh xa những chiếc máy ảnh dường như ở mọi nơi khác

kế hoạch của em cũng hoạt động, cho đến khi tuyết đầu mùa rơi. em luôn luôn thích tuyết mặc dù ở quê nhà melbourne không có nhiều lắm. vì lý do nào đó, em luôn được nó an ủi. nó đẹp, không phải theo cách mà mọi người muốn nó trở thành, không phải vì các nhiếp ảnh gia và biên tập viên mà theo nghĩa thực tế, yên tĩnh hơn. các bông tuyết rất mỏng manh, đặc biệt là khi chúng tan chảy nếu chaeyoung chạm vào chúng. có lẽ đó là những gì làm cho chúng thực sự đẹp, tuyết chỉ xuất hiện trong một thời gian ngắn như vậy trước khi tan. thế giới trông đẹp hơn một chút khi tuyết rơi, và vì vậy em quan sát nó, có lẽ với hy vọng rằng thế giới của em sẽ sớm bị che phủ, rằng tất cả các vấn đề của em sẽ được che đậy và biến mất.

em nên vào trong vì em không mặc áo khoác và bây giờ tuyết rơi khá dày. nhưng cảm giác tê tái của những bông tuyết lạnh lẽo chạm vào da em thật dễ chịu. em có thể cảm thấy da gà đang nổi lên trên làn da mình và em biết rằng mình đang run rẩy nhưng em vẫn ở lại. bằng cách nào đó, mọi thứ trên thế giới có ý nghĩa hơn dưới những vì sao trên bầu trời đêm. tất cả những lo lắng của em có vẻ ít khó khăn hơn và cuộc sống có vẻ dễ dàng hơn một chút.

cái chăn quấn quanh vai em và cốc sô cô la nóng đặt trong tay em không gây ngạc nhiên. và người làm điều đó là lisa lại làm em ít ngạc nhiên hơn nữa.

cô gái kia ngồi xuống cạnh em, hai chân thò ra trên mép mái nhà và hai tay cậu cũng quấn quanh một chiếc cốc khác.

bây giờ, chaeyoung thực sự nên vào trong, bởi vì em đã ở đủ lâu cùng với lisa để biết rằng cậu sẽ không đi vào bên trong cho đến khi chaeyoung cũng vậy. em vòng tay ôm lấy lisa, chia sẻ sự ấm áp khi cô gái kia bắt đầu run rẩy.

họ ở lại cho đến khi sô cô la nóng của họ nguội dần và những bông tuyết phủ lên lông mi của họ. không ai trong số họ lên tiếng, chỉ im lặng nhìn đèn giao thông trên đường phố trước mặt họ. kỳ nghỉ lễ kết thúc vào thời điểm này, có nghĩa là nhiều người đã trở lại làm việc. bầy giờ đã muộn, vì vậy những người đi bộ trên đường bây giờ chủ yếu là ăn tối với bạn bè hoặc người yêu.

trông họ thật hạnh phúc, đặc biệt là một cặp trẻ nhỏ đang cố gắng vô ích để gói tuyết mịn thành những quả bóng để ném vào nhau. cha mẹ của chúng nửa vời cố gắng ngăn chúng gây ra một vụ ồn ào trước khi để chúng chơi đùa tiếp tục.

"tớ ước rằng mình cũng có thứ đó," lisa thì thầm, phá vỡ sự im lặng. chaeyoung nhìn chằm chằm vào cậu khi lisa chăm chú tập trung vào gia đình trước mắt, một nụ cười đắng cay trên môi cậu.

"một anh chị em?" chaeyoung lầm bầm, lời nói của em hơi run rẩy vì em đang run lên một chút.

"không, những gì giữa cặp bố mẹ đó" lisa có cử chỉ mơ hồ về phía cặp đôi với chiếc cốc của mình, khi cặp đôi ôm chặt lấy nhau. đầu của người mẹ đang rúc vào trên hõm cổ của người chồng khi họ đan tay vào nhau. chaeyoung nhìn xuống từ vị trí của em bên cạnh cổ của lisa với những ngón tay xen kẽ của họ trên đùi cậu.

em rất nhanh nhận ra một điều: rằng mình và lisa trông giống hệt cặp bố mẹ đó.

"lisa-"

" tớ muốn hôn cậu, được không?"

mọi người không hỏi trước khi hôn nhau trong những bộ phim truyền hình chaeyoung đã xem. em nhớ mình đã từng nghĩ, khi em còn nhỏ, việc hỏi ai đó khi hôn sẽ vô cùng phi thường không lãng mạn, rằng điều đó sẽ phá hỏng khoảnh khắc nếu có ai từng làm điều đó. nhưng, ngay lúc này, ít nhất, em không thể nghĩ ra điều gì hấp dẫn hơn mái tóc phủ tuyết của lisa và những ngón tay của lisa làm ấm khuôn mặt lạnh lẽo của mình bằng cách gõ nhẹ vào cằm và ôm lấy má em.

chaeyoung không trả lời, thay vào đó, chọn cách tiến lên và chiếm lấy đôi môi của lisa bằng chính đôi môi của mình.

lisa có mùi hơi giống vani và có vị rất giống sô cô la nóng và chaeyoung nhanh chóng quyết định ngay lúc này, không nơi nào mà em thích hơn nơi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro