Một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cho tới bây giờ tôi cũng hiểu, rất nhiều tình cảm, không phải là chỉ bước một bước liền có thể

"Hô......"

Một luồng nhiệt khí ấm áp lan tràn tan rã trong buổi sáng mùa đông giá rét.

Bị bao bọc bởi quần áo thật dầy chỉ còn dư lại hai con mắt ở bên ngoài, Hyo Min vừa ra khỏi cửa liền làm một động tác như vậy.

Tiếp theo quay đầu hướng Qri không nhanh không chậm đi theo phía sau cô, nhếch môi lộ ra nụ cười:

"Qri, lại là mùa đông rồi...... . "

Qri nở một nụ cười ấm áp sáng rỡ như thường lệ, không nhanh không chậm nói:

"Đúng vậy, lại là mùa đông rồi. Em nhớ em ấy sao?"

Lời vừa ra khỏi miệng, Qri phát hiện có một tia không ổn. Nhưng mà nói ra, không thu lại được.

Giống như luồng nhiệt khí lúc trước Hyo Min thổi ra, đã xảy ra rồi, liền không có biện pháp thu hồi.

Năm chữ "Em nhớ em ấy sao?" này, tựa như mùa đông lạnh lẽo đến mức tận cùng kết thành khối băng, hung hăng đâm vào trong lòng vốn là ấm áp của Hyo Min.

"Em cũng chỉ có thể nhớ em ấy một chút thôi"

Hyo Min buồn buồn đáp lại một câu, sau đó đi tới phía trước.

Sau khi Ji Yeon solo, nhân vật nổi tiếng như nó đã càng ngày càng xa năm cô gái cùng nhau trải qua mưa gió từ lúc ban đầu.

Trong tròng mắt sáng ngời của Qri hiện lên một tia bất đắc dĩ.

"Ting ting... ting ting ..."

Không khí ngột ngạt nhất thời bị tiếng chuông tin nhắn của Qri đánh vỡ.

Trong buổi sáng sớm an tĩnh, hai tiếng vang này lộ ra đặc biệt đột ngột. Bởi vì khí trời lạnh, Qri lộ ra có chút bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra.

Khi thấy người gửi tin trên màn ảnh kia, ngón tay không tự chủ nắm chặc điện thoại di động.

Mở tin nhắn, chỉ có một câu nói đơn giản.

"Qri, em trở lại. Chị Hyomin, chị ấy...... chị ấy vẫn khỏe chứ?"

Qri buồn buồn thở ra một hơi, trong lòng âm thầm nghĩ, rõ ràng nhớ đến nhau, tại sao cũng không chịu bước thêm một bước đây.

"Qri, là ai a?"

Hyo Min ở phía trước nhảy nhảy giống như đứa bé, mạn bất kinh tâm thuận miệng hỏi.

"Ji Yeon!"

Qri dừng bước, cứng rắn nói ra hai chữ này.

Hyo Min mới vừa còn giống như đứa bé nhảy nhót, nghe được hai chữ này, hai cánh tay vốn là dang rộng, cứ như vậy cứng rắn treo ở giữa không trung.

Nó trở lại? Là trở lại để tiếp tục nhóm sáu người như ban đầu, hay chỉ là từ trong bận rộn rút ra chút thời gian xem những người bạn cũ này một chút?

Buông cánh tay xuống, quay đầu nhìn Qri dừng ở tại chỗ một chút, nhất thời không nói, cắn xuống một cái găng tay, tựa hồ có chút run rẩy sờ điện thoại trong túi.

Nhìn màn ảnh đen kịt, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ. Qri nhận ra được biến hóa của Hyo Min, lại mở miệng.

"Ji Yeon, em ấy...... em ấy hỏi em như thế nào?"

Hyo Min ngẩng đầu lên xoay người, tùy ý trả lời một câu.

"Nói cho em ấy biết em rất khỏe"

"Tại sao cho tới bây giờ hai đứa không đi đối mặt? Tại sao cho tới bây giờ hai đứa không chịu bước ra một bước vì tình yêu của mình?"

Qri ôn nhu tản mát ra tức giận hiếm có, mở miệng chất vấn.

Hyo Min không giống như trong dự liệu của Qri, dừng lại trả lời vấn đề của cô ấy, chỉ là tiếp tục đi về phía trước, bỏ lại một câu:

"Bởi vì tình yêu của em và em ấy, không phải là bước một bước liền có thể"

Qri sửng sốt, không nói chuyện, cúi đầu tăng nhanh bước chân vượt qua Hyo Min.

"Được rồi, đi nhanh đi. Hôm nay ghi hình, phải kịp thời trang điểm đây. Hiếm khi hai chúng ta hoạt động đơn độc"

"Uhm, đúng vậy. Đi mau đi mau!"

[Thật ra thì rất nhiều chuyện, chị không ở trong đó, chị căn bản không hiểu. Nhưng Hyo Min em hiểu, nếu như tình yêu của em và em ấy, chỉ bước một bước liền có thể, như vậy một bước này, em nguyện ý bước tới vì em ấy. Nhưng mà không phải là một bước là đủ rồi]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro