Năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kinh ngạc với kết cục cứ như vậy kết thúc sao? Thật ra thì tình yêu của bọn họ vốn là không cần quá nhiều chương tiết.

“Ji Yeon!”
Hyo Min chớp chớp ánh mắt bị đau vì khóc, sâu kín mở miệng.  
“Huh?”
Ji Yeon vẫn còn ở trong cổ Hyo Min không nỡ rời đi, nhiệt độ ấm áp như vậy, mùi vị quen thuộc như vậy, cho tới bây giờ đều là thuộc về một mình nó.
Vào giờ phút này, nó muốn nhìn chằm chằm Hyo Min hung hăng nói một câu, chị là người phụ nữ của em.
Nhưng mà nhô ra chính là một chữ mang theo chút làm nũng như vậy.
“Ji Yeon, em biết không? Trước khi em rời đi, chị thật sự đã từng ngây thơ cho là em sẽ một mực cưng chìu chị, yêu chị. Nhưng sau đó chị suy nghĩ một chút, coi như em không đi, một mực cưng chìu chị, yêu chị như vậy, cuối cùng cũng sẽ chán ghét đi? Nếu như là như vậy, vậy chị thật sự cảm thấy ban đầu em rời đi là tốt. Bây giờ em trở lại, sẽ còn đi sao?”
Trong đầu Ji Yeon thật ra thì đã suy đoán rất nhiều lời Hyo Min sẽ nói, nhưng mà nó không nghĩ tới câu này, chính xác mà nói, là không nghĩ tới một câu cuối cùng kia, bây giờ trở về, sẽ còn đi sao?
Ji Yeon cười, Hyo Min của nó, vẫn là ân cần hiểu chuyện như vậy, dịu dàng chu đáo, không cần mình nói cái gì, liền cho mình một nấc thang như vậy.
“Chị biết vào giờ phút này, em đang suy nghĩ gì sao? Em nghĩ, em không cần giải thích cái gì, chị hiểu lòng của em, đúng không?”
Ji Yeon ôm gò má lạnh như băng của Hyo Min, cưng chìu hỏi.
Hyo Min kinh ngạc nhìn Ji Yeon, ở trong bóng tối, cô lại nhìn thấy, trong mắt của người trước mắt này, chỉ có một mình mình.
“Lần đầu tiên chị nhìn thấy, chị ở trong mắt em”
“Thật ra thì chị vẫn luôn ở đó, em biết rõ tình yêu của mình còn chưa đủ, nhưng không hề cố gắng làm tốt hơn, ngược lại lựa chọn trốn tránh, nhưng mà em muốn có được trái tim của chị, luôn như vậy chưa từng thay đổi. Nhưng mà Hyo Min, rất nhiều thứ cũng sẽ ở một khắc sắp phải mất đi kia, mới hiểu rõ ý nghĩa của nó. Em rõ ràng biết chị vẫn luôn sẽ ở đây, nhưng mà mới vừa rồi nhìn bóng lưng của chị, em lại đột nhiên sợ có một ngày nếu như chị không thương, vậy em phải làm sao? Em biết chị cảm thấy em chói mắt, cảm thấy em ngoài tầm với, nhưng mà hết lần này tới lần khác em sẽ là của chị, dù em muốn để cho mình nhìn thật tuyệt vời, em cũng vẫn là thua chị. Cho tới bây giờ chị cũng không biết, em chói mắt, là bởi vì tình yêu của chị phát ra ngoài. Mới vừa rồi em không nghĩ quá nhiều liền ôm chị vào ngực, bây giờ em cũng không cần nghĩ quá nhiều nói cho chị biết, bây giờ chị thật không ở trong mắt em……”
Ji Yeon nói tới chỗ này dừng lại.
Nhìn chóp mũi Hyo Min bị lạnh có chút hồng hồng, Ji Yeon nghiêng thân hôn lên, bàn tay ấm áp nắm bàn tay mảnh khảnh nhỏ bé của Hyo Min, đặt ở trước ngực của mình, rõ ràng nói cho cô biết.
“Chị ở nơi này” 
Bốn chữ này của Ji Yeon, khi nói ra liền một luồng nhiệt khí đánh vào trên chóp mũi Hyo Min, ấm áp, nào chỉ là một chỗ đó, ấm áp giống như Ji Yeon một dạng, chỉ có trái tim tồn tại cùng nhau.
“Hyo Min, em yêu chị. Lần này, em sẽ không đi, bởi vì em hiểu, chị mới là lý do để cho cuộc sống của em đặc sắc. Thanh xuân đặc sắc thì thế nào, ước mơ quan trọng thì thế nào, chị chính là ước mơ trong tuổi thanh xuân có thể để cho em truy đuổi” 
“Ji Yeon, tình yêu giữa chúng ta, chị cho là không phải là bước một bước liền có thể, nhưng mà em, lại đột nhiên bước xong tất cả bước chân. Chị kinh ngạc, nhưng giờ phút này chị càng muốn tin tưởng, thì ra là một năm trước em nói thật, [Hyo Min, vô luận bao lâu, em thích nhất vẫn là chị]” 

<  END  >

----------------------
Happy Lunar New Year!!!
Chúc mọi người năm mới vui vẻ, chúc MinYeon năm mới hạnh phúc và vui vẻ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro