13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau Vương Nguyên cứ theo lẽ thường đi làm, trừ bỏ hơi mang quầng thâm dưới mắt thì hết thảy đều thực bình thường, bình thường đến mức Trình Trình chỉ là tốt bụng pha ly cà cho cậu cũng lười nhiều chuyện.

Dịch Dương Thiên Tỉ gọi Vương Nguyên đi, chính xác hơn là kêu người phụ trách hạng mục với Vạn Dương đi.

Bỏ qua vấn đề tình cảm một bên, tốc độ của Vương Nguyên không bao lâu liền theo sát Dịch Dương Thiên Tỉ, cũng là phi thường ưu tú. Dịch Dương Thiên Tỉ điều tra kỹ càng quá trình làm việc của Vương Nguyên ở JR, bình tĩnh mà xem xét để cho Vương Nguyên tiếp nhận hạng mục này.

Trở thành người tổng phụ trách Vương Nguyên giống thay đổi thành một người khác, tiến trình hạng mục cùng từng thành viên trong tổ an bài vô cùng hoàn hảo.

Vương Tuấn Khải gần đây lại xuất ngoại một chuyến, quan hệ giữa hai người không gần không xa, trong điện thoại chỉ nói chuyện công việc, không nói chuyện khác.

Vương Nguyên cảm thấy như vậy thực tốt, cậu luyến tiếc hoàn thành công việc, vì chỉ như vậy mới có thể nhìn thấy Dịch Dương Thiên Tỉ, ngẫu nhiên còn có thể nói với anh một hai câu, như vậy, là đủ rồi.

Vương Tuấn Khải lần này xuất ngoại, kỳ thật không có gì chuyện gì đứng đắn, anh ta ở Mỹ lớn lên, bạn thân đều ở nước ngoài. Lần này là đám bạn kia kêu anh ta cùng nhau đi ra ngoài chơi, một đám người ở du thuyền phiêu trên biển một tháng, ăn nhậu chơi bời ngợp trong vàng son.

Vương Tuấn Khải hơi hơi vươn vai, ngày hôm qua mới từ biển vào, buổi tối cũng chưa khi nào nghỉ ngơi đủ. Tiếp nhận hợp đồng trong tay trợ lý Chu Thanh, thuận miệng hỏi: “Người tổng phụ trách biến thành Vương Nguyên rồi?”

Chu Thanh gật gật đầu: “Đúng vậy, không biết Dịch tổng từ nơi nào tìm được người có năng lực như vậy, tiến độ so với kế hoạch nhanh hơn nhiều. Thật kỳ quái, trước kia cũng chưa nghe nói qua người này.”

Cũng không trách Chu Thanh luôn luôn hà khắc lại đối với Vương Nguyên khen không dứt miệng như vậy, Vạn Dương là đại địa sản thương, JR làm là kiến trúc, hạng mục lần này diện tích bao trùm lớn hơn nhiều so với trước ki, vậy mà Vương Nguyên này cư nhiên có thể ổn thỏa đẩy mạnh như vậy.

Khi Vương Tuấn Khải không ở đây, đều là Chu Thanh cùng Vương Nguyên làm việc, một người ôn tồn lễ độ, biết tiến biết lùi, nhưng trên nguyên tắc là tuyệt đối kiên trì. Trừ bỏ tổng giám đốc nhà mình, Chu Thanh thật đúng là chưa từng gặp qua một người như vậy.

Vương Tuấn Khải nhớ tới Vương Nguyên ở nhà giúp anh ta sửa sang lại tư liệu, Vương Nguyên lúc ấy hoài nghi báo biểu của công ty con, rất tuyệt đối nắm chắc lại vẫn là không nói ra toàn bộ.

Người này, cỡ nào không thích tranh dành, mới giấu tài năng ngây người ba năm ở JR.

Khóe miệng Vương Tuấn Khải loan loan, JR lớn như vậy, cậu nghe qua tên một viên chức nhỏ mới thấy kỳ quái.

Nhìn nhìn hợp đồng rút bút ra, đem nắp bút cắn mở, tay vung lên ký xuống. Vừa ngẩng đầu, chính là nhìn thấy biểu tình có chút cứng đờ của Chu Thanh.

“Tổng giám đốc…… Anh……”

Chu Thanh ngốc ngốc nhìn bộ dáng Vương Tuấn Khải cắn nắp bút, tổng giám đốc ra biển chơi, đã gặp hải tặc sao?

“Cái này a……” Vương Tuấn Khải đậy lại nắp bút, ngẩng đầu hỏi Chu Thanh, “Cậu không cảm thấy bộ dáng cắn nắp bút của tôi lúc nãy rất đẹp trai sao?”

Chu Thanh: “……”

...

Vương Nguyên đã liên tục rất nhiều ngày tăng ca đến khuya, cái hợp đồng này tầm quan trọng đối với Dịch Dương Thiên Tỉ cậu biết rõ. Liên tục mấy kỳ kế hoạch sửa lại sửa, chính là muốn lấy ra phương án tốt nhất.

Vương Nguyên vẫn là vui vẻ, ít nhất còn có thể giúp được Dịch Dương Thiên Tỉ một ít, như vậy, nghĩa là, có thể có lý do ở lại bên người anh, cho dù, chỉ có thể từ xa xa nhìn.

Hơn 8giờ tối, Vương Nguyên đem tài liệu thu dọn xong, thuận tay tắt đèn trong văn phòng. Hôm nay công việc hoàn thành tương đối sớm, về nhà có thể vẽ thêm vài bản thảo.

Thang máy từ trên xuống ngừng ở tầng trệt, bốn mắt nhìn nhau, Vương Nguyên nhấp nhấp miệng do dự một chút, vẫn là đi vào.

Thang máy an tĩnh, không có bởi vì thêm một người mà thay đổi, Vương Nguyên đứng ở bên phải Dịch Dương Thiên Tỉ, đầu hơi cúi, không nói một lời.

Từ đêm đó, khi hai người gặp mặt đều sẽ có những người khác ở đấy, như vậy Vương Nguyên còn thấy thoải mái một chút, mà hiện tại chỉ có hai người, Vương Nguyên không biết nên đối mặt như thế nào.

“Gần đây, vất vả rồi.” Thanh âm trầm thấp của Dịch Dương Thiên Tỉ từ bên trái truyền tới.

Vương Nguyên chấn kinh ngẩng đầu: “Không…… Không có gì……”

Dịch Dương Thiên Tỉ gật gật đầu đổi đề tài: “Vì sao không muốn thăng chức?”

Vương Nguyên do dự vài giây: “Không thích.”

“Em đúng là một chút cũng chưa thay đổi.”

Vương Nguyên không có mở miệng, tuy rằng trong thời gian ngắn thành tích của cậu tăng cao, nhưng không có giống Dịch Dương Thiên Tỉ quang mang bắn ra bốn phía, Dịch Dương Thiên Tỉ là ngọn lửa kiêu ngạo, nóng cháy, mà cậu giống như dòng nước, mềm mại, ôn hòa.

Không đoạt không tranh, danh lợi đạm bạc, Vương Nguyên, vẫn luôn là như vậy.

Vương Nguyên ngơ ngác đứng đó, không biết trả lời Dịch Dương Thiên Tỉ thế nào.

Vậy anh có biết hay không, em vẫn luôn yêu anh, cũng chưa bao giờ thay đổi.

Cửa thang máy mở ra đánh vỡ xấu hổ.

“Như vậy đi, hạng mục có vấn đề, có thể tới tìm anh.”

“Được.”

Vương Nguyên đi theo Dịch Dương Thiên Tỉ vài bước, ban đêm ánh sáng có chút mờ ảo, nhưng cậu vẫn thấy rõ người đứng ở cửa công ty kia.

Là cậu trai ngày đó gặp ở trung tâm thương mại, mặc một cái áo gió đơn bạc, đôi tay đút ở trong túi đứng dựa vào cửa xe, nhìn thấy Dịch Dương Thiên Tỉ khuôn mặt vốn xinh đẹp bởi vì ngọt ngào cười liền trở nên càng thêm động lòng người. Cậu trai vui vẻ chạy đến trước mặt Dịch Dương Thiên Tỉ nói gì đó, Dịch Dương Thiên Tỉ nâng tay sờ sờ đầu cậu ta, sau đó ôm cậu ta đi về phía trước.

Thế giới đột nhiên thực yên tĩnh, Vương Nguyên nhìn tay phải Dịch Dương Thiên Tỉ khẽ nâng lên, kia đã từng, là vị trí chỉ thuộc về cậu.

【 Nguyên Nguyên, anh thề, anh sẽ đối xử thật tốt với em, đời này anh chỉ đối tốt như vậy với một mình em. 】

Anh ấy từng nói anh ấy sẽ đối xử tốt với cậu, nhưng hiện tại anh ấy lại đang xoa tóc người khác, ôm vai người khác.

【 Những gì lúc trước nói với em, em cho rằng chỉ là muốn vui vẻ sao? Cho dù em cỡ nào khinh thường nhìn lại, từng câu từng chữ anh đều nhớ rõ rành mạch! Em không biết, anh đối với em cỡ nào dụng tâm……】

Chính là Vương Nguyên, mày trách ai được, hạnh phúc của mày, là chính tay mày hủy hoại.

Tới chỗ đậu xe, Dịch Dương Thiên Tỉ buông cậu trai kia ra, vòng qua đầu xe ngồi vào ghế điều khiển, cậu trai kia tự mình mở cửa ra.

Có lẽ đối với tình địch trời sinh nhạy bén, trước khi đóng cửa cậu trai kia nhìn Vương Nguyên một cái, trong ánh mắt kia nào còn có một tia e lệ cùng đáng yêu như vừa rồi, nhìn về phía Vương Nguyên, tất cả đều là địch ý khiêu khích cùng khinh thường.

...

Chiều tối Vương Tuấn Khải hẹn Chu Thanh đi uống rượu, PUB  này tương đối an tĩnh, không gian cũng không tồi, chỉ là không nghĩ tới sẽ ở này gặp người quen.

Chu Thanh chỉ vào thân ảnh cách đó không xa: “Kia không phải Vương Nguyên sao?”

Vương Tuấn Khải xoay người, nhìn theo hướng Chu Thanh chỉ, thật sự trùng hợp, chính là Vương Nguyên.

Vương Tuấn Khải ở hướng này vừa vặn có thể nhìn thấy sườn mặt Vương Nguyên, Vương Tuấn Khải không thể không thừa nhận, người này lớn lên thật xinh đẹp, từ góc độ nào đều nhìn cảnh đẹp ý vui.

Vương Nguyên còn mặc tây trang, có lẽ mới đi làm về, bộ dáng có vẻ không có tinh thần, nhưng khuôn mặt kia vẫn là làm người ta nhìn không chán. Bởi vì cúi đầu, vài sợi tóc mái che khuất đôi mắt, lại mơ hồ có thể nhìn ra cậu đang có tâm sự, đặc biệt là kia cánh môi đỏ bị rượu nhiễm ướt kia, làm Vương Tuấn Khải nháy mắt nổi lên dục vọng.

Vương Tuấn Khải nhìn nhìn thời gian, hẳn là tăng ca xong mới lại đây, nghe buổi sáng Chu Thanh nói, Vương Tuấn Khải đoán, Vương Nguyên vì hạng mục này bỏ ra không ít tâm huyết.

Không biết đồng tính luyến ái có phải trời sinh liền có một loại lực hấp dẫn hay khong, cho dù đây không phải gay bar, Vương Nguyên vẫn là bị một tên đàn ông đến gần.

“Một mình?” Tây trang phẳng phiu, người đàn ông đi đến bên cạnh Vương Nguyên, “Có thể cùng em uống một chén hay không?”

Vương Nguyên ngẩng đầu, là một tên đàn ông rất tuấn tú, mặc tây trang tựa hồ còn có chút cảm giác lạnh lùng giống Dịch Dương Thiên Tỉ.

Dịch Dương Thiên Tỉ……

Vương Nguyên lắc đầu xin lỗi cười cười: “Xin lỗi, tôi không tìm bạn.”

Vương Nguyên cười làm người kia có chút ngốc, ngay sau đó có chút tiếc nuối cười cười: “Thì ra là vậy, mời em một ly có thể chứ?”

“Được, cám ơn.”

Chu Thanh có chút kinh ngạc: “Cậu ta là cái gay?”

Vương Tuấn Khải nhìn người đàn ông cụng ly cùng Vương Nguyên sau đó rời đi, liền cầm lấy ly rượu nói: “Đi, đi qua chào hỏi một chút.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro