Mười chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đoạn thời gian rất dài, Ji Yeon đều có một loại trạng thái đền bù năm đó.
Đã qua ít năm như vậy, Hyo Min đối với năm đó đã như gió thoảng mây bay, Ji Yeon ngược lại vẫn còn canh cánh trong lòng.
Tựa hồ cũng muốn móc tất cả của mình cho Hyo Min một dạng. Thời điểm nghiêm trọng, thậm chí tâm tư một lòng muốn công khai với công chúng, quản lý không có biện pháp, chỉ có thể chạy đi khẩn cầu Hyo Min.
"Hai người yêu nhau, không có thời điểm sẽ không khổ. Khổ sở khi đó, bây giờ cũng đã không nhớ rõ, chị chỉ hy vọng bây giờ chúng ta có thể an an ổn ổn tiếp tục bên nhau"
Hyo Min đại khái cũng chỉ nói một câu như vậy, lý trí Ji Yeon tỉnh táo lại, rốt cục không nôn nóng nữa.
Cho tới khi quản lý được nghỉ, thời điểm đi du lịch nước ngoài còn cố ý mang theo quà để bày tỏ cảm tạ đối với Hyo Min.
Một lần Eun Jung không nhịn được hỏi chuyện này.
Hyo Min nói:

"Em ấy nguyện ý cùng em chung một chỗ cũng rất tốt rồi, công khai quá khó khăn, mặc dù cũng muốn ở trên đường dắt tay, ở địa phương nào cũng có thể ân ái, nhưng mà bây giờ cũng đã rất khá"
"Ji Yeon diễn xuất đẹp trai lại có khả năng, em không muốn Ji Yeon từ bỏ sự nghiệp cùng ước mơ của mình. Lại nói, em ấy không làm việc, bọn em ăn cái gì, mỗi ngày đi nhà chị xin cơm sao?"
"Vậy còn em, quyết định năm đó thật sự một chút đều không hối hận sao?"
"Không hối hận a, ước mơ của em đã sớm là em ấy"

Hyo Min nói chuyện đương nhiên.
"Hơn nữa sau đó em cũng biết, chỗ kia không thích hợp em. Con người luôn có địa phương thích hợp mình, em cảm thấy bây giờ rất tốt"
Hiện tại Hyo Min ở một tạp chí thời trang làm biên tập, thỉnh thoảng cũng sẽ ở trên một trang web up một ít mình phối hợp thường ngày, có một ít nhãn hiệu phổ biến rộng rãi tìm cô hợp tác, cuộc sống thường ngày tuy không vội vàng bận rộn cũng coi là phong phú.
Eun Jung nhìn, chỉ cảm thấy Hyo Min quyết đoán trương dương năm đó rốt cục lại trở lại, cũng không có gì so cái này tốt hơn nữa.
Sau đó Ji Yeon cùng Hyo Min mua nhà, căn bản xài hết tích góp những năm này. Ba mẹ vốn là muốn giúp một phần, bị hai người cự tuyệt. Lại lần nữa nuôi một con chó, bình thường chủ yếu là Hyo Min quản lý, thời điểm không làm việc, hai người cũng sẽ cùng nhau chăm chó. Có phóng viên chụp được hình ảnh hai người, cũng chỉ là nói tình cảm tốt. Cũng có người có nghi vấn, chẳng qua là dù sao không phải là thần tượng như năm đó, rốt cuộc không có tạo quá nhiều gợn sóng.
Nhà trang trí thật xinh đẹp, phòng bếp rất lớn, bởi vì Ji Yeon thích ăn cơm Hyo Min nấu cho nó.
Phòng khách đặt một chiếc ghế sa lon rất lớn. Đây là Ji Yeon mãnh liệt yêu cầu, mới đầu Hyo Min còn không biết chuyện gì xảy ra, sau khi đi vào ở một tuần lễ, từ trên ghế salon tỉnh lại, nhìn người bên cạnh vẫn còn ngủ say, nội tâm thầm mắng hồi lâu.
Trên tường treo hình hai người mặc áo cưới, dựa theo lời nói của Eun Jung là, tục khí. Nhưng mà Hyo Min mặc kệ, cố ý treo lên, Ji Yeon nhìn cũng thật thích, hướng về phía Eun Jung nói, chị độc thân chị không hiểu. Một cuộc bạo kích.
Ảnh cưới là rút thời gian cùng đi Châu Âu chụp. Dựa theo ý tứ Hyo Min, hôn lễ có thể không có, nhưng mà ảnh cưới nhất định là phải có.
Thời điểm chụp ảnh cưới, hai người làm thành tuần trăng mật ở bên kia chơi một vòng. Sau khi trở lại cùng người trong nhà tụ chung một chỗ ăn bữa cơm. Ở trong mắt hai người chính là kết hôn.
Chiếc nhẫn là Ji Yeon đã sớm mua xong, đêm đó sau khi gặp ba mẹ, Ji Yeon liền thừa dịp Hyo Min ngủ len lén đeo lên cho cô. Ngày hôm sau, lúc Hyo Min tỉnh lại, ngón tay hung hăng đâm đầu Ji Yeon một cái, Ji Yeon cười thấy răng không thấy mắt, mặt dày mày dạn ôm Hyo Min gọi vợ.
Hyo Min thỉnh thoảng cảm giác mình rất thua thiệt, dễ dàng như vậy liền bị tên hỗn đản này lừa gạt đi rồi, nhưng khi nhìn đến người này đối với mình cười, đã cảm thấy mình tựa hồ ngược lại là kiếm.
Thỉnh thoảng mấy thành viên rảnh rỗi cũng sẽ tụ hội, trong nhóm có người kết hôn, cũng có người đã có hài tử, nhưng mà thời điểm tụ chung một chỗ, cảm giác còn là kia mấy cô bé nhiều chuyện.
"Đây là thời gian thuộc về phụ nữ!"

So Yeon rất là hào hùng nói, nói xong lại có chút hồ nghi nhìn Ji Yeon một chút.
Ji Yeon không phục ưỡn ngực của mình.
Mới đầu khi mấy người biết quan hệ của hai người cũng là khiếp sợ. Thậm chí mấy người xúm lại bắt đầu thảo luận có phải mình quá trì độn hay không. Tựa hồ để ý căn bản không phải hai người ở cùng một chỗ, mà là tại sao bọn họ một mực không phát hiện.
Cuối cùng vẫn là Eun Jung nói một câu, là sau đó mới chính thức chung một chỗ. Bao nhiêu nhân tài thở một hơi dài nhẹ nhõm, thật cao hứng đưa lên lời chúc phúc.
Dĩ nhiên trong lời chúc phúc cũng có rất nhiều như thế này:

"Năm đó Ji Yeon còn nói muốn kết hôn chị đây"
"Mặc dù Ji Yeon một mực đuổi theo phía sau cái mông Hyo Min, nhưng mà thỉnh thoảng cũng sẽ cùng chị nói, chị là tốt nhất"
Ngay cả Eun Jung cũng không nhịn được chen vào một câu, lấy tay diễn đạt.

"Thời điểm Ji Yeon mới lớn như vậy, liền nói phải gả cho chị, đến bây giờ cũng không gả cho chị, hại chị uổng công chờ nhiều năm như vậy"
Ji Yeon bị dọa sợ đến đồ ăn cũng không dám ăn, chăm chú nhìn Hyo Min. Khoát tay muốn giải thích, nhưng bây giờ không nói ra cái gì. Nó căn bản không nhớ mình có nói qua những lời này hay không.
Mấy người thấy dáng vẻ Ji Yeon, nằm trên bàn cười như điên, không có chút áy náy nào.
Hyo Min cũng chỉ là mặt vô biểu tình liếc Ji Yeon một cái.
Cuối cùng vẫn là Eun Jung đi ra giải vây:

"Năm đó Ji Yeon cũng còn nhỏ sao"
"Mặc dù trưởng thành cũng đã nói"
Vì vậy mặt của Hyo Min lúc này mới lạnh, những người khác cũng cười càng vui mừng hơn. Con cọp nhỏ có xương sườn mềm biến thành con mèo nhỏ, trêu chọc đặc biệt thú vị.
Ít năm như vậy, tựa hồ tất cả mọi người thay đổi, vừa tựa hồ đều không có cái gì biến hóa.
Mấy người cùng nhau nâng ly, ăn mừng tụ hội khó được này.
Trên bàn ăn, Hyo Min không tránh được uống nhiều rượu một chút, Ji Yeon ngược lại rất tiết chế. May mắn nhà cách cũng không coi là xa, Ji Yeon dắt tay của Hyo Min đưa cô về nhà.
Eun Jung thấy nhắc nhở.

"Không chú ý một chút sao?"

Nơi tụ hội coi như phồn hoa, người đến người đi, không biết liền bị chụp thành thứ gì.
Ji Yeon cười lắc đầu một cái nói không quan hệ.
Hyo Min đứng ở bên cạnh, cúi đầu chơi tay của Ji Yeon, ánh đèn ban đêm mông lung cũng không thấy rõ biểu tình gì.
Cuối cùng trên web còn là truyền ra một ít lời đồn đãi, tỷ như trên đường thấy Ji Yeon dắt tay của một cô gái.
Sau đó tiến hóa thành, Ji Yeon ở trên đường đối với một cô gái ôm ôm ôm một cái, sờ bắp đùi cô gái.
Ji Yeon rất ủy khuất, ngày đó Hyo Min uống nhiều quá, ngay cả về đến nhà nó cũng chỉ đành phải một nụ hôn ngủ ngon, cái gì cũng không làm.
Chẳng qua là Hyo Min không thế nào tin, sau khi thấy ở một trang web liền nổ tung, ôm chó ngủ hai ngày.
Một ngày buổi tối hai người đều phải ngủ, Hyo Min tâm huyết lai triều.

"Nếu như có kiếp sau, còn nguyện ý cùng chị ở một chỗ sao?"
"Nếu như có kiếp sau, em phải thích chị trước"
"Không bằng vừa thấy đã yêu đi"
"Được"
"Phải nhớ phải tỏ tình"
"Thích chị liền tỏ tình"
"Muốn làm con trai hay là con gái đây?"
"Đều được, con trai hay là con gái, cũng sẽ thích chị"
Kiếp sau em phải thích chị trước, phải rất nhanh thẳng thắn với chị, để cho chị làm vợ của em, chồng cũng có thể, sau đó giống như đời này, tay trong tay vượt qua cuộc sống khá dài.
---------------------------

The end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro