Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cháu đã ở đâu ?" Chanyeol hỏi.

"Cháu đã để lại một ghi chú !" Cô  nói như thể nó là một lý do chính đáng.

"Tôi hỏi cháu một câu hỏi...." ánh mắt lạnh lùng của anh vẫn dán vào người cô.

"Cháu đã ở đâu ?" Anh lặp đi lặp lại vấn đề.

"với Mark" ngắn gọn, đơn giản.

Cho tới thời điểm này hiện chưa có gì xảy ra. Nhưng sau đó tất cả mọi thứ đã thay đổi. Đôi mắt Chanyeol tối tăm dường như là khủng bố và khuôn mặt của anh như cuốn vào mặt nạ của hận thù. Trong vòng chưa đầy hai giây, anh đứng dậy và tiếp cận cô đầy giận dữ, giữ vai của cô và bắt đầu di chuyển gay gắt.

"Tôi đã nói với cháu rằng không được đi chơi với anh ta !" Anh ép cô khó khăn hơn.

"Channie .. Chú đang làm tổn thương cháu !" Cô lầm bầm, mặt đầy sợ hãi, cô chưa bao giờ nhìn thấy anh như thế này. Anh nới lỏng tay ra, nhưng không buông tay.

"Cháu đã có thể gọi cho tôi trước đó ?"

"Cháu nghĩ ... cháu nghĩ rằng đã nói với chú trước đó...." cô thì thầm, kéo dài mỗi từ.

"Tức giận ? Không, không có." anh cười cay đắng và thả cô ra, quay người lại và đi từ bên này sang bên kia. Đột nhiên, anh dừng lại và một lần nữa nhìn cô

"Tôi tức giận! F*** !!! Tôi đã lo lắng cho cháu. "

"Nhưng tại sao ?" Cô chống tay lên eo. "Cháu không hiểu, chú không ở nhà nhiều nhất trong ngày, chú để lại cháu một mình" nhìn anh một cách  nghiêm túc "oh that's right .. Chú đã ở đâu ngày hôm qua ?"

"Đấy không phải vấn đề của cháu."

Cô nhìn anh trừng trừng như anh đã làm như vậy.

"Ah, hoàn hảo ! Chú có thể đi ra ngoài bất cứ lúc nào và như vậy cháu cũng có thể !"

"Không. Cháu không thể hẹn hò với cậu ta."

"Tại sao không ?"

"Bởi vì cậu ta là một thằng con trai !" Thoáng một giây cô thật sự không hiểu, và sau đó vỡ lẽ ra sự thật đến thật bất ngờ. Cô cố gắng nhìn vào anh một lần nữa mà không có một nụ cười trên khuôn mặt.

"Channie, Mark là người bạn tốt nhất kể từ khi cháu mới 8 tuổi. Sẽ không có gì sẽ xảy ra giữa cháu và cậu ấy."

"Và làm thế nào tôi có thể chắc chắn ?"

Cô đi đến trước mặt anh, và sau đó vuốt má anh bằng lòng bàn tay, cảm thấy có chút thô ráp, nhưng đồng thời cũng mềm mại.

"Chỉ tin tưởng em" cô nói khi nhìn vào mắt anh.

Chanyeol bắt tay của cô từ má và đan chặt ngón tay của mình với tay cô trong khi nhìn vào đôi mắt ấy.

"Tôi xin lỗi nếu làm em sợ, cưng à. Nhưng tôi không thể đứng nhìn em đi chơi với một chàng trai khác ngoài tôi. Em là của tôi, một mình tôi !"

"Và không ngoài ai khác !" Cô hoàn thành câu, mỉm cười "Anh phải biết rằng tất cả em muốn là anh."

"Anh rất vui mừng khi nghe điều đó !" anh mỉm cười "nhưng ngay cả khi như vậy, anh vẫn quyết định đặt một vài quy tắc trong ngôi nhà này." Cô buông tay và bước đi một vài bước, giữ khoảng cách.

"Quy tắc ?" một câu hỏi lẫn lộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro