Mười bảy - End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Dừng một cái, em muốn xuống xe"

Xe dừng hẳn, Hyo Min giải thích:

"Em muốn mua ít thứ, mọi người về trước"

Khoảng cách tới túc xá thật ra thì rất gần, đi bộ cũng chỉ nửa giờ, quản lý cũng liền để cô đi, chẳng qua là dặn dò chú ý trở về sớm một chút.
Không phải là gương mặt trang điểm trên sân khấu, đi ra thuận tiện hơn, đêm tối lại đeo cái mũ cũng có rất ít người có thể nhận ra.
Ji Yeon bị kéo từ trên xe xuống cùng nghi ngờ hỏi:

"Chị muốn mua cái gì?"
"A"

Hyo Min sửng sốt một chút, chỉ là có hứng thú muốn xuống đi một chút, tùy tiện lấy cớ mà thôi.

"Uhm, chị muốn mua trái cây"
Đã nói như vậy, liền không thể không mua, một hồi hai người một người mua mấy trái táo, một người mua mấy trái lê đi ra.
Lúc đi ra Ji Yeon thấy hàng bán kem, kéo kéo vạt áo Hyo Min nói:

"Chị, muốn ăn cái đó"

Đối với cô gái đồ ngọt chính là một loại cám dỗ, nhưng mà lượng calo cao lại khiến cho bọn họ dừng bước.
Thấy Hyo Min không lên tiếng, Ji Yeon tiếp tục cố gắng nói:

"Chị, rất lâu rồi cũng chưa ăn"
Tính toán một chút, chính xác là đã lâu chưa ăn, lần trước ăn những thứ này, còn là trong show truyền hình, có lẽ là lần trước đi.
Suy nghĩ hồi lâu, Hyo Min rốt cục thở dài:

"Chỉ cho phép mua một cái"
Hyo Min mở miệng, Ji Yeon liền vui vẻ giống như lên thiên đường. Chọn nửa ngày, cuối cùng chọn trúng một chiếc vị vani, còn hướng về phía vị dâu quyến luyến không thôi.
Vừa đi vừa ăn, gió đêm lành lạnh thổi tới, Ji Yeon cảm thấy tay lạnh, thổi khí đổi tay giơ tiếp tục ăn .
"Quá lạnh cũng không cần ăn nữa"

Nhìn Ji Yeon cũng bị lạnh thành bộ dáng kia, còn không bỏ được vứt cái kem đi, Hyo Min bất đắc dĩ khuyên.
"Chị, chị cũng ăn"
"Không muốn mập giống như em"

Tuy là nói như vậy, nhưng khi nhìn người đối diện cóng đến tay nhỏ bé đỏ lên, đem cái kem giơ đến trước mặt mình, còn là không nhịn được cắn một cái.
Vị ngọt trong nháy mắt lấp đầy trong miệng Hyo Min, cô nghĩ có lẽ Ji Yeon đối với mình giống như là kem. Không có gì tốt, cũng không có dinh dưỡng, sẽ còn phát mập, nhưng mà chính là không cự tuyệt được.
Ji Yeon không biết Hyo Min là suy nghĩ mình như vậy, đem một hớp cuối cùng nhét vào trong miệng, đem tay nhét vào trong túi Hyo Min.
Hyo Min bị lạnh run một cái, nhưng vẫn là nắm tay kia, không có sự thay đổi nhiệt độ, ngược lại tay ấm áp của mình cũng trở nên lạnh.
"Chị, em muốn hôn chị"

Hai người đến gần, tựa hồ cũng có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.
Hyo Min mê mang, cũng may lý trí trong nháy mắt trở về.

"Đây là trên đường cái"

Nói không chừng đột nhiên lao ra mấy fan biết hai người, hay hoặc là bị người đi đường nhìn thấy. Trong lòng nhưng cũng nổi lên trận trận chua xót, hai người chỉ có thể núp ở căn phòng nho nhỏ kia, mới có thể thân mật như những người yêu bình thường.
Nhưng mà hai người cũng chỉ là cặp đôi bình thường.
"Ji Yeon, cảm thấy tình yêu phải né tất cả mọi người như vậy khổ sao?"
"Tại sao khổ, có chị cũng rất tốt rồi"

Bốn phía nhìn một chút, thấy không ai chú ý mình, nhanh chóng đem ngón tay của Hyo Min đặt ở môi của mình hôn một cái, sau đó cười vui vẻ.
"Hai người là Park Ji Yeon cùng Park Hyo Min sao?"

Một người đi đường nhìn hồi lâu, đột nhiên tới đây hỏi.
Hai người sợ hết hồn, bận rộn cười thật tốt đáp lời.
"Tôi rất thích hai người, có thể chụp ảnh hay không"

Người ái mộ kia coi như tỉnh táo, chẳng qua là muốn chụp ảnh muốn ký tên liền đi, trước khi đi còn nắm tay muốn hai người cố gắng lên.
Chẳng qua là chuyện bất thình lình, cũng hơi nhiễu loạn tâm tình của hai người.
"Chị, chúng ta đây coi như là hoàn toàn nổi tiếng đi, hơn nửa đêm ngụy trang thành bộ dáng như vậy đều có người nhận ra"
Hyo Min nghe được cười đâm đâm mặt của nó:

"Park Ji Yeon, da mặt của em là càng ngày càng dầy"
Nắm tay của Hyo Min, tức giận lấy tay chỉ chỉ vào da Hyo Min, hai người bấm tới bấm đi, giống như hai đứa trẻ ngây thơ chơi đùa.
"Về nhà đi"
"Được"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro