Mười hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trong phòng tắm truyền tới tiếng nước chảy ồn ào, lúc Ji Yeon tỉnh lại, bên người đã trống không, dụi dụi con mắt, híp mắt vùi vào gối.
"Chị"

Hyo Min từ phòng tắm đi ra, chỉ quấn một cái khăn tắm, tóc ướt nhẹp tán trên vai, Ji Yeon giương tay, giống như đứa bé đòi ôm.
Hyo Min đi tới nhẹ nhàng ôm nó, tóc rũ xuống trên mặt của Ji Yeon, nước lành lạnh làm thức tỉnh Ji Yeon. Nó nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua, trên giường tựa hồ còn lưu lại mùi tình dục. Nhưng mà cũng chỉ là nhớ tới mà thôi, chị đã là của nó rồi, cảm giác thỏa mãn lấp đầy trái tim nho nhỏ, không bao giờ cảm thấy đầy đủ. Trái tim của mình đã từng trống trải như vậy, đây là lần đầu tiên nó có cảm giác.
Ôm chặt lấy Hyo Min, để cho cô hoàn toàn đè ở trên người mình, đây là một phần trọng lượng thuộc về của nó, nó rất thích.
Dùng chóp di chuyển trên gò má của Hyo Min, ai cũng không lên tiếng, nửa ngày mới toát ra một câu:

"Chị, thật tốt"

Lòng tràn đầy vui thích, hết lần này tới lần khác còn nói không ra, đến cuối cùng chỉ còn lại câu này, thật tốt.
Tốt chỗ nào nó cũng không rõ ràng, dù sao chính là tốt.
Hyo Min rất muốn hỏi nó một chút, đến tột cùng là tốt chỗ nào? Là Park Hyo Min tốt, hay là để cho nó muốn làm gì thì làm là tốt, hay hoặc là, tình cảm của mình đối với nó là tốt. Nhưng mà cô không hỏi ra.
Môi Ji Yeon dính vào cổ cô, kích động hôm qua còn chưa biến mất đi, chẳng qua là nhẹ nhàng hút đủ để mang lại một cơn rùng mình. Cô không biết thân thể của mình sẽ nhạy cảm như vậy, biết điều này để cho cô có chút sợ hãi.
"Không, không được"

Thu hồi tâm tình, nhẹ đẩy Ji Yeon ra.

"Một lúc nữa còn phải đi làm lịch trình"

Ji Yeon còn chưa rút đi ánh mắt mê ly, rồi lại một lần để cho hô hấp cô có chút dồn dập .
Ji Yeon vẫn còn là đứa bé, đối với sự vật mới mẻ có chút tò mò. Bị ngăn cản chỉ bất mãn kêu, sau đó nghe lời đi rửa mặt.
Trên cổ lưu lại một dấu vết nho nhỏ, có chút hồng trên một mảnh tuyết trắng, Hyo Min đưa ngón tay ra muốn chà đi, lại phát đỏ hơn, giống như đóa mai nở trong tuyết giữa mùa đông.
Nhưng chỉ biến thành một vết muỗi cắn.
Hyo Min không hiểu Ji Yeon đang suy nghĩ gì, cô cho là hôm nay tỉnh lại Ji Yeon sẽ nói em thích chị, hoặc là em sẽ phụ trách, hoặc là thật xin lỗi, nhưng là đều không có, chẳng qua là ôm mình, lại muốn một lần nữa. Điều này làm cho cô có chút luống cuống.
Lúc đi ra ngoài, Ji Yeon cẩn thận ghé vào bên người Hyo Min, len lén đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt hông của cô, tìm người muốn nước nóng nhét vào trong tay cô, ngay cả ở trong phòng nghỉ ngơi, lúc mang cái ghế cũng sẽ bị nó cướp làm, thật sự là rất chu đáo. Hyo Min âm thầm có mong đợi lại cười nhạo mình, dùng sức đè xuống.
Đã không biết lần thứ bao nhiêu Ji Yeon hỏi cô có mệt hay không, cô rốt cục không nhịn được hỏi:

"Ji Yeon, em làm sao vậy? Hôm nay ngoan như vậy?"
"A, em vốn là rất biết điều a"

Ji Yeon cúi đầu, đỏ mặt, lời như vậy, mình nói đi ra cũng không tin.
Hyo Min nhíu mi, ngay cả chính mình cũng không gạt được, còn muốn lừa gạt cô?
Ji Yeon nhíu mặt, tiến tới, cúi ở bên Hyo Min ấp úng nói:

"Em lên internet xem, đều nói sau ngày hôm qua như vậy, hôm nay sẽ đau hông sẽ mệt mỏi"

Mặt giống như bị lửa đốt, Hyo Min nghe được cũng thấp đầu, có ngượng ngùng.
Ngày hôm qua cũng không biết xấu hổ, buổi sáng cũng không biết xấu hổ, bây giờ ngược lại xấu hổ, trong lòng hung hăng cười nhạo Ji Yeon, làm thế nào cũng không khống chế được khóe miệng tung bay.
Từ buổi tối hôm qua liền bị hung hăng át chế trong hoan ái rốt cục phải để tùy ý, lấp đầy toàn bộ trái tim cô. Lâu như vậy, thậm chí từ khi bắt đầu yêu liền không ôm bao nhiêu hy vọng, hẳn là trở thành sự thật đi.
Thỏa mãn đâm đâm khuôn mặt nhỏ nhắn của Ji Yeon, đột nhiên Ji Yeon dựa đến bả vai cô cũng không ngẩng đầu lên.
Hyo Min cười, đứa trẻ nhà cô lại xấu hổ, nhưng mà tình huống này bất kể thấy thế nào, nên xấu hổ cũng là cô chứ.
"Hyo Min ah, giúp chị lấy ly nước"

So Yeon đang ngồi trang điểm ở xa lại đột nhiên hô.
Nước ở bên cạnh hai người, bất quá là một cái nhấc tay mà thôi.
Ji Yeon ngẩng đầu lên, trợn tròn cặp mắt:

"Không, không thể bảo chị làm việc"

Lại chột dạ mang theo nụ cười lấy lòng:

"Em lấy giúp chị So Yeon"
Vừa bĩu môi vừa lẩm bẩm chị vốn là rất mệt mỏi, phải nằm massage mới phải, kết quả còn phải đi theo lịch trình còn phải nhảy, những việc khác cái gì cũng không có thể làm đây, vừa lấy nước đưa qua cho So Yeon.
Hyo Min nghe được Ji Yeon lầm bầm sửng sốt một chút, cười thầm nói

"Đứa ngốc này!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro