Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, lúc trên lớp, Son Ma Ri gọi tới.

"Ma Ri à, có chuyện gì?"

Lee Se Jin ra khỏi lớp nghe máy.

"Se Jin à, mau đi nhận bưu kiện, lần trước tớ mua socola tươi trên mạng!"

Ma Ri đầu dây bên kia hoan hỷ nói.

"Socola tươi?"

Lần trước trong phòng máy được ăn socola của Lee Se Jin, Ma Ri liền lên mạng đặt cả thùng.

"Cậu gửi tới nhà tớ à?"

"Đúng thế, tớ mua nhiều lắm! Không chọn cho cậu vài hộp sao được chứ? Giờ chắc tới nhà cậu rồi. Cậu mau về nhận đi, chọn mấy hộp có vị cậu thích, rồi đem số còn lại tới trường cho tớ là được."

"Ma Ri, cậu tốt quá!"

Son Ma Ri không hổ là phú nhị đại, tiêu tiền không biết sót ruột.

"Nhưng tớ đang ở lớp, một lúc nữa mới về được."

"Đang học sao? Được rồi, nhưng socola tươi không cho vào tủ lạnh ngay sẽ chảy mất."

"Vậy à, đợi tí..."

Lee Se Jin tắt máy, bấm một dãy số khác.

"Uhm?"

Đầu dây bên kia vang lên tiếng đáp lười nhác.

"Cô còn ngủ sao?"

Lee Se Jin nghe ra bên kia rõ ràng là vừa dậy, hạ giọng.

"Này, mau dậy di, ra văn phòng chung cư nhận bưu kiện giúp tôi."

"Biết rồi, lát tôi đi."

Seo Yi Kyung nhắm mắt, trở mình trên giường.

"......"

Tắt máy, Lee Se Jin cứ cảm thấy không yên tâm.

——Nghe giọng người đó, rất có thể lật người một cái lại ngủ tiếp rồi.

"Ma Ri à, tớ bảo bạn cùng phòng đi lấy rồi."

Gọi lại cho Son Ma Ri, Lee Se Jin nói.

"...Nhưng có thể cô ấy một lát nữa mới đi được."

"Đang ngủ sao? Thế thì không cần làm phiền cô ấy."

Son Ma Ri đang lái xe, đánh lái một vòng.

"Giờ tớ qua lấy vậy."

"Hả? Cậu đi sao?"

"Tớ sắp tới nhà cậu rồi, cái chính là muốn sớm được ăn socola mà, ha ha."

Son Ma Ri dừng xe, tháo dây an toàn.

"Cậu cứ học đi, tớ đợi cậu về."

Tắt máy, Son Ma Ri đẩy cửa văn phòng chung cư bước vào.

"Chào anh, tôi lấy bưu kiện của phòng A203."

"Của A203 à, vừa rồi có người lấy rồi."

Greg, quản lý chung cư, nói.

"Lấy rồi?"

"Đúng vậy, bưu kiện của cô Se Jin đúng không?"

Greg cười.

"Vừa rồi bạn gái cô ấy qua lấy rồi."

"Bạn gái?"

Son Ma Ri nghi hoặc.

"Bạn cùng phòng cô ấy lấy sao?"

"Không, bạn gái cô ấy."

Greg lắc đầu chắc chắn.

"...Anh chắc chắn chúng ta nói về cùng một người chứ?"

"Đúng vậy, cô gái tóc dài đó, hai hôm trước tôi mới gặp."

Greg cười.

"Cô là chủ gói bưu kiện sao? Hay là giờ tôi gọi bảo cô ấy đem tới đây cho cô?"

Hai phút sau, Seo Yi Kyung mặt không cảm xúc ôm một cái hộp xuất hiện ở cửa.

"Đây chính là bạn gái của cô Se Jin."

Greg nhiệt tình giới thiệu.

Son Ma Ri quay lại, vừa thấy Seo Yi Kyung là hai mắt trợn lên.

"Cô...cô???"

"Ma Ri à, xin lỗi tớ đến muộn!"

Lee Se Jin về tới nơi, thấy xe của Ma Ri đỗ ở cửa, vội vàng chạy tới văn phòng.

"Hả? Không phải đang ngủ sao, sao lại ở đây?"

Lee Se Jin bước vào, thấy Seo Yi Kyung thì thấy lạ.

Seo Yi Kyung mặt không cảm xúc nhìn sang.

"Không phải bảo tôi đi lấy bưu kiện sao?"

"Này, Lee Se Jin? Cô ta là bạn gái cậu???"

Son Ma Ri chỉ Seo Yi Kyung, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

"......"

Lee Se Jin liếc nhìn Greg vẻ mặt tò mò bên cạnh, cười gượng với Ma Ri.

...........

"......Thì ra là vậy." 

Trong nhà, Son Ma Ri nghe xong câu chuyện, trợn mắt.

"Tớ còn nghĩ chuyện quái gì vậy, để tránh phải nộp tiền phòng mà giả làm người yêu, vậy mà các cậu cũng nghĩ ra được."

"Cũng hết cách mà..."

Lee Se Jin nắm tay Son Ma Ri.

"Cũng may Greg không hiểu tiếng hàn. Ma Ri à, cậu tuyệt đối không được để lộ đâu đấy."

"Biết rồi, tớ không nói đâu."

Son Ma Ri nhìn Seo Yi Kyung, rồi lại nhìn Lee Se Jin.

"Nhưng mà hai cậu thật sự là đang đóng giả à?"

"Đương nhiên rồi! Không nhẽ là thật được chắc?"

Lee Se Jin trợn mắt.

"......"

Seo Yi Kyung ở bên cạnh liếc nhìn Lee Se Jin một cái.

"Được rồi~"

Son Ma Ri ôm thùng kẹo ra.

"Mở socola đi, tớ nôn nóng lắm rồi."

Hai người lấy dao rạch thùng, lấy từng hộp bên trong ra.

"Có ăn miếng không?"

Son Ma Ri mở một hộp vị trà xanh, đưa về phía Seo Yi Kyung.

"À, cậu tên gì nhỉ?"

Seo Yi Kyung nhìn một cái, lấy một miếng.

"Cậu kệ đi, cậu ta chính là như vậy."

Lee Se Jin trợn mắt.

"Cậu ta là Seo Yi Kyung."

"Thì ra cậu chính là Seo Yi Kyung à! Thế thì tớ hiểu rồi, hai người đã là bạn cùng nhà tại sao lúc trước Se Jin cậu còn bảo tôi thăm dò về người này?"

"Cái này...nói ra thì dài."

Lee Se Jin nghĩ nghĩ, ái hận tình thù giữa cô và Seo Yi Kyung không biết nên nói từ đâu.

"Thôi được rồi."

Son Ma Ri bĩu môi.

"À, ngày kia là party sinh nhật Park Gun Woo, cậu có đi không?"

"Không, hôm đấy phải đi làm."

"Làm ơn đi~ Đã bao lâu rồi cậu không nghỉ?"

Son Ma Ri kéo kéo tay Lee Se jin.

"Khó khăn lắm mới có tiệc thế này, đi cùng đi, nhé?"

"Tớ cũng biết. Nhưng cứ nghĩ đó là tiệc của Park Gun Woo thì lại..."

"Sao, cậu không định chấp nhận sự theo đuổi của anh ta sao?"

Son Ma Ri nghi hoặc.

"Anh ta điều kiện tốt thế, nhà giàu, lại có vẻ nhân tài, qua lại với anh ta cậu không cần phải lo vất vả đi làm thêm nữa."

"Thế cậu là muốn bảo tôi cho người khác bao nuôi sao? Cậu thấy tôi là người dễ dãi thế à?"

"Cho dù là vậy, làm bạn cũng được chứ?"

Son Ma Ri nói.

"Tới hôm đó tham gia với tư cách bạn bè là được rồi."

"Đã không định đồng ý thì đừng cho người ta cơ hội nghĩ ngợi."

Lee Se Jin nói.

"Tham gia tiệc sinh nhật của người mình không thích, gặp mặt lại gượng gạo."

Hai người vừa ăn socola vừa nói, không chú ý tới thần sắc của Seo Yi Kyung ở bên cạnh đột nhiên có chút lành lạnh.

"Hay là hôm đó chúng ta cùng đi đi, gọi cả Tak nữa, chúng ta giống như nhóm bạn bình thường qua ăn uống, nói chuyện, thư giãn chút, cậu lâu lắm rồi không nghỉ, nhé?"

Son Ma Ri đột nhiên nghĩ ra, quay sang.

"Đúng rồi, gọi là Yi Kyung đi nữa, đông người mới vui, hơn nữa chúng ta đông người như thế, Park Gun Woo cũng không có cơ hội làm gì cậu."

"......"

Seo Yi Kyung khoanh tay mặt lạnh.

"Yi Kyung, đi cùng bọn tôi đi!"

Son Ma Ri vẻ mặt rất mong chờ.

"Thôi đi, Ma Ri...Nếu đi thì mấy người chúng ta đi được rồi. Yi Kyung không quen ai, đi sẽ gượng..."

"Được thôi."

Bất ngờ là Seo Yi Kyung đột nhiên lại nói.

"Cùng đi đi."



--- TBC ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro