i

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoongi không chống lại Ngày Valentine. Cậu thực sự không. Đó là một ngày ngớ ngẩn mỗi năm một lần- ngày những người độc thân ăn quá nhiều sôcôla và các cặp vợ chồng dành quá nhiều công sức và tiền bạc cho ngày hẹn hò của họ. Nhưng Yoongi không cảm thấy khó chịu bởi nó. Đó là một ngày để mọi người kỷ niệm và hưởng thụ, một số người cảm thấy rất thú vị nên ừ Yoongi thực sự không có gì ý kiến với nó, được rồi. Cậu không cô đơn và thích anh bạn nhà sản xuất của mình trong tuyệt vọng và đau khổ, người đã tạo ra một sự thay đổi lớn trong kỳ nghỉ bằng cách trang trí không gian làm việc của họ với những trái tim màu đỏ và những bài thơ ướt át.

Không, Min Yoongi không ghét Valentine và những người  ăn mừng nó. Cuộc sống quá ngắn ngủi, sống và tận hưởng, vân vân, và mây mây, sống một cuộc đời không quan tâm đến những người hay có suy nghĩ chống đối. Cậu chỉ không muốn ăn mừng nó, hoặc thảo luận về nó, hoặc thừa nhận nó theo bất kỳ cách nào. Cậu đặc biệt không muốn ăn mừng nó trên chương trình của mình.

"Em sẽ không thực hiện nó đâu " cậu nói một cách thận trọng hơn dự định, nhưng ít nhất sự bất mãn vẫn được thể hiện rõ trong tông giọng của cậu.

"Đó sẽ là một phân đoạn hay", anh bạn nhà sản xuất hấp dẫn và ngớ ngẩn của cậu trả lời,  gác tờ báo anh đang đọc qua một bên để ngước lên và mỉm cười với Yoongi. Đôi mắt anh sau mép kính tròn ánh lên tia thích thú.

"Đó là ý tưởng tồi tệ nhất em từng nghe đó, Seokjin-hyung."

Seokjin cười khúc khích, và giọng cười anh khiến tim Yoongi như ngừng đập trong một giây. " Chắc chắn là em đã nghe những ý tưởng tệ hơn."

Yoongi cau mày nhưng Seokjin chỉ nhún vai và quay lại với tờ báo của mình, tỏ vẻ như không quan tâm đến ý kiến ​​của Yoongi về chương trình của mình  "Đó là chương trình của em. Tên em là tựa của nó. Về mặt pháp lý thì nó thuộc về em."

"  Lần cuối khi anh kiểm tra, em là Min Yoongi về mặt hợp pháp, không phải DJ Suga."

Yoongi nhún vai rồi mím môi, cậu dựa lưng vào ghế xoay. "Em là Min Suga."

Seokjin cười khúc khích một lần nữa. Anh kéo tai nghe ra khỏi cổ và để nó lên bàn trước khi bắt đầu sắp xếp lại đống giấy tờ thành một chồng gọn gàng. "Anh nghĩ đó là một ý tưởng ngọt ngào, khi để người nghe của chúng ta gửi những câu chuyện tình yêu của họ. Em thậm chí không cần phải đọc tất cả, anh sẽ chọn lọc cho em những cái tốt nhất và  em có thể chọn vài cái trong số chúng."

"Em kịch liệt không đồng ý điều này. Thật là một ý kiến tồi "

Seokjin mỉm cười với cậu, những ngón tay di chuyển từ những chồng giấy đã gọn gàng đến máy tính của mình. "Cả hai chúng ta đều có thể sử dụng tình yêu để thổi mới cuộc sống . Em không muốn tin vào tình yêu nữa sao?"

"Em có tin vào tình yêu."

Seokjin đảo mắt, ngón tay vẫn chạm vào bàn phím. " Em đã không hẹn hò với ai trong suốt hai năm."

Yoongi nhăn mặt. Không phải cậu không cố gắng, cậu khó chịu nghĩ tới. Có ai đó quá mù mịt để nhận ra đi ăn thức ăn Thái cùng nhau  là một cuộc hẹn hò. " Ý anh là sao?" cậu hỏi thay vào đó.

Seokjin liếc mắt khỏi màn hình máy tính trong giây lát, mắt anh nheo lại. "Được rồi. Anh là người già cô đơn , độc thân và tuyệt vọng. Anh cần một chút lãng mạn. Vì vậy, hãy cho phép anh đọc những bức thư tình yêu ngớ ngẩn đó."

"Ha!" Yoongi chế nhạo và có cảm giác gì đó nhiều hơn thất vọng. " Cái này là lỗi của ai ấy nhỉ?" cậu nói một cách vô thức, nhưng Seokjin dường như không nắm được hàm ý của cậu, anh tiếp tục gõ vào máy tính của mình.

" Anh đã đăng thông báo lên trang web." Seokjin mỉm cười, môi anh tạo thành một đường cong thể hiện sự tự mãn và bằng một cách nào đó trong chúng thật lấp lánh.

Yoongi cau mày, nhưng cậu biết cậu đã thua ngay từ lần đầu gặp Seokjin. Yoongi đã cho anh mọi thứ anh muốn kể từ ngày đó.

"Đừng làm cái mặt đó," Seokjin nói. Anh lấy thứ gì đó từ ngăn kéo bàn của mình và để nó ra sau lưng. "Đây này. Anh định sẽ dành cái này cho Ngày Valentine nhưng, well. Vì em không thích ý tưởng của anh nên ."

Yoongi nhíu mày và nhìn chằm chằm vào Seokjin.

Với một sự vung tay mạnh mẽ, Seokjin chìa ra một trái tim origami màu đỏ và đưa nó cho Yoongi. "Anh hy vọng điều này sẽ làm thay đổi trái tim của em," anh vừa cười vừa nói.

Yoongi chớp mắt nhìn Seokjin, đấu tranh để giữ cho biểu cảm của mình trông thật trống rỗng. Cậu không thấy nó buồn cười. Thực sự không. Cậu chỉ là khá ngốc nghếch trong mảng yêu đương . "Anh là người tệ nhất em từng biết," cậu nói nhưng không nghĩ Seokjin có thể nghe thấy vì anh đang bận cười ngặt nghẽo. Yoongi thở dài, đoạn với tới nắm lấy trái tim của Seokjin và ném nó lên bàn.

Khóe môi cậu giật giật và cậu thôi không nhìn vào Seokjin nữa, cố gắng trở lại làm việc.

Tiếng cười của Seokjin cuối cùng cũng giảm xuống. "Em sẽ cho anh một cơ hội phải không, Yoongi?" anh hỏi, ngón tay nhàn rỗi đến chơi với mái tóc của Yoongi, nhẹ nhàng vuốt chúng trong vô thức.

Yoongi cắn môi và cuộn những ngón tay của mình, cảm giác tim rằng tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực bởi cái chạm nhẹ nhàng của Seokjin khiến . "Ừ," cậu nói. " Em sẽ phát nó, cho anh."

Seokjin thở ra, hài lòng, và quay lại bàn làm việc của mình. Yoongi cuối cùng cũng quay lại nhìn anh, thở dài. Ngón tay cậu mân mê trái tim Origami mà Seokjin đã đưa cho, mắt xem xét từng nếp gấp,lòng tự hỏi bản thân làm sao để nắm được trái tim thật sự của anh.


--

thật sự đừng trông chờ vào cái sự trans fic của tôi =))) fic sẽ trans xong vào một ngày nào đó tôi thật thật thật sự rảnh

giờ cũng không rảnh nhưng tình yêu với yoonjin rất lớn nên ừ thích thì trans bye

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro