ii

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó thực sự không tệ như cậu đã dự đoán. Yoongi lẽ ra phải có niềm tin vào thính giả của mình. Vào những ngày sau đó, nhiều lá thư được gửi tới, có một số lá cậu đã đọc qua và chúng thật ra không tệ lắm.Những nỗi thương nhớ thầm,sự thú nhận, tình yêu đơn phương hay những trái tim tan vỡ. Có hàng chục người gửi tới, có thể là hàng trăm,nhưng Seokjin không cho phép cậu đọc tất cả chúng.

Seokjin rất vui vẻ, luôn luôn có một chồng thư được in ra và đặt trên bàn làm việc của anh ấy, điệu cười ngốc nghếch luôn xuất hiện trên mặt anh khi anh đọc chúng. Seokjin rất nghiêm túc khi đọc những bức thư và anh mong muốn Yoongi sẽ phản ứng một cách chân thực khi cậu lên sóng.

" Em ghét ứng biến", cậu cố gắng thuyết phục anh chàng nhà sản xuất của mình, nhưng Seokjin vẫn nhất quyết giữ chặt đống thư.

"Nhưng em giỏi trong việc đó mà thưa thiên tài Min Suga của chúng ta."

Lời khen rõ mang ý đùa cợt và cố ý làm cậu sao lãng. Nhưng thật xấu hổ làm sao khi nó thật sự có hiệu quả.

&

"Chào buổi tối mọi người," Yoongi nói vào micro,nhàn nhã xoay người trên ghế, khuỷu tay cậu đặt trên bàn. "Tôi hy vọng bạn đang cảm thấy ấm áp và có một buổi tối ngon miệng." Cậu xoay sang trái và nghiêng đầu. "Hôm nay chính thức là ngày Valentine, và bạn biết điều đó có nghĩa là gì rồi đấy. Chúng tôi sẽ đọc những bức thư tình được viết từ chính người nghe của ngày hôm nay. Có thể một trong số đó sẽ là của bạn. Nhưng trước hết tôi muốn mọi người có tâm trạng tí . Hãy ngồi xuống, thư giãn và lắng nghe những bài hát tình yêu bằng trái tim của mình. "

Yoongi nhấn nút để tắt micrô và bắt đầu phát nhạc. Cậu bỏ tai nghe ra khỏi tai khi Seokjin đến gần, đặt một chồng giấy mới vừa được in ra bằng tay phải. Cậu vẫn có thể cảm thấy hơi ấm từ máy in, và dùng những ngón tay của mình lướt nhẹ trên bề mặt giấy trắng mịn.

"Cuối cùng," cậu nói, môi cậu tạo thành một đường cong,Yoongi cảm thấy phấn khích một chút . Cậu ngẩng đầu lên và nhíu mày. "Chúng có hay không?"

Seokjin mơ màng mỉm cười và gật đầu. Anh gõ một ngón tay dài trên chồng giấy. "Bức thứ 6 là bức yêu thích của anh."

Yoongi bắt đầu xáo trộn các trang, một, hai, ba--

"Em đừng có mà bỏ qua mấy bức kia!"

Yoongi cười toe toét và huơ tay. "Em sẽ ngoan mà."

Danh sách nhạc kết thúc và Seokjin quay trở lại vị trí của mình phía sau tấm kính, đeo tai nghe lại, quan sát Yoongi thật kĩ. Yoongi quay sang micro, trải những bức thư tình ra trước mặt . "Mọi người," cậu bắt đầu nói với một giọng tông trầm "dừng những việc bạn đang làm lai một lúc. Dừng và nhớ lại mối tình đầu, nụ hôn cuối cùng , thời điểm mà người quan trọng của bạn nắm tay bạn vào ngày lạnh nhất của mùa đông.Hãy nhắm mắt lại và nhớ về thứ được gọi là tình yêu. "

Cậu cười mỉm và xoay, lấy lá thư đầu tiên. Cậu đọc nó, một câu chuyện ngọt ngào về mối tình đầu , do dự ​​và đầy hy vọng, tác giả đã trải qua tất cả. Yoongi mỉm cười tiếc nuối khi nhớ về tuổi trẻ và những khởi đầu đầu tiên.

Bức thư thứ hai lại khá đau lòng, tác giả đánh mất tình yêu và về những lời hứa không bao giờ thực hiện, tác giả cố gắng tìm lại bản thân mình sau khi xây dựng một mối quan hệ cùng với ai đó khác. Đó là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về việc đừng bao giờ để đánh mất chính mình, ngay cả khi bạn rơi vào trong hố sâu của tình yêu.

"Mọi người à, tôi đang tận hưởng điều này nhiều hơn tôi đã tưởng," anh nói sau lá thư thứ ba. "Cảm ơn vì đã gửi chúng tôi câu chuyện của các bạn." Cậu liếc mắt sang Seokjin và thấy anh giơ một ngón tay lên . Cậu cười và tay lật qua những bức thư. "Chúng ta chỉ còn đủ thời gian để đọc một bức cuối. Ah, cái nào sẽ may mắn được chọn đây?" Cậu ậm ừ và ngay lập tức cầm lấy bức thư thứ sáu- cái yêu thích của Seokjin.

Cậu gửi cho Seokjin một nụ cười qua tấm kính, vẫy tờ giấy lên để anh nhìn thấy và miệng nhẩm số sáu.

Seokjin đưa tầm mắt ổn định nhìn Yoongi, nhưng đôi môi  anh mím vào nhau một chút, và Yoongi có thể thấy đôi tai của anh bắt đầu chuyển sang màu đỏ. Cậu nghĩ, thật kỳ quặc, Seokjin trông có vẻ hơi lo lắng. Cậu cau mày và nhìn vào tờ giấy trong tay.

"Bức thư cuối cùng," cậu bắt đầu, nói chậm rãi vào micro, "là bức yêu thích của  nhà sản xuất của tôi. Tôi khá hy vọng vào nó." Cậu liếc sang Seokjin. "Anh ấy không bao giờ làm tôi thất vọng."

Seokjin chớp đôi mắt và anh nhanh chóng nhìn vào màn hình của mình.

Yoongi hắng giọng." Mọi người ơi, bức thư cuối cùng của chúng ta tối nay, vào đêm đặc biệt này, nó viết: Kính gửi DJ Suga. Cảm ơn vì sự hiện diện của cậu trong cuộc đời tôi. Sự tốt bụng và những câu động viên của cậu đã giúp tôi vượt qua những giai đoạn khó khăn trong cuộc đời. Cậu cũng là một chàng trai ngầu và thú vị nữa. "

Yoongi cười phá lên, bối rối. "Đây là bức thư tình dành cho tôi à ?" cậu hỏi, liếc sang Seokjin. Seokjin ra hiệu cho cậu tiếp tục. Yoongi nhìn lại bức thư và đọc tiếp . " Cậu thực sự là một chàng trai tuyệt vời, một người bạn tốt, và, tôi nghĩ rằng cậu sẽ là một cậu bạn trai cực kỳ dễ thương."

Trán Yoongi nhăn lại. "Đây bức thư tình viết cho tôi. Ai đã gửi cái này đây?" Cậu liếc mắt nhìn Seokjin một lần nữa, muốn anh ngay lập tức trả lời, nhưng Seokjin chỉ xoay nhẹ ngón tay trong không khí. Tiếp tục đi.

Yoongi mím môi và quay về với bức thư. "Chúng ta đã ra ngoài ăn nhiều lần trước đây, nhưng lần này, tôi muốn mời cậu đi hẹn hò. Min Yoongi, cậu sẽ ra ngoài với hyung – cái đéo gì vậy."

Cậu có thể nghe thấy tiếng Seokjin đóng nút ghi tiếng và âm nhạc đột nhiên phát trong tai nghe. Yoongi mơ hồ nhận ra mình vừa chửi thề khi đang lên sóng nhưng cậu thật sự không có tâm trí để quan tâm về việc đó. Cậu nhìn chằm chằm vào lá thư, chớp mắt kinh ngạc và không chắc liệu mình có đang nằm mơ hay không.

"Em sẽ khiến cho chương trình của chúng ta bị cắt mất Yoongi!" Seokjin bắt đầu mắng, đi vào phòng thu.

Yoongi chớp mắt, nhìn lên Seokjin,  cúi xuống bức thư và rồi quay lại nhìn Seokjin. "Anh đã viết cái này?" cậu hỏi, vẫy tờ giấy với Seokjin.

Sự tức giận trên gương mặt của Seokjin dịu đi và anh mím môi, gật đầu.

"Anh đang đùa với em hả?"

Seokjin cau mày. "Này, anh đã viết những điều đó từ tận đáy lòng đấy."

"Em không thể tin được," Yoongi khịt mũi, ngả đầu ra phía sau ghế.

Seokjin mím môi và khoanh tay trước ngực. "Vậy là anh bị từ chối  phải không?"

"Em đã mở đường từ hai năm về trước rồi hyung," Yoongi nói, thở dài. Cậu khịt mũi trước vẻ mặt ngạc nhiên của Seokjin, đôi mắt anh mở to sau cặp kính và miệng anh hoàn hảo tạo thành một chữ "O" .

"Hai năm?" Cuối cùng Seokjin cũng nói ,giọng anh nghe hoang mang.

Yoongi gật đầu, nhưng cậu đang gặp khó khăn trong việc giữ vẻ mặt trống rỗng thường ngày của mình.

" Mấy năm rồi?"

"Seokjin-hyung," Yoongi nói.

Seokjin chớp mắt. "Sao?"

"Hãy ra ngoài ăn sashimi sau buổi phát sóng nhé."

Seokjin chớp mắt, đôi tai anh lại chuyển sang màu đỏ, anh gật đầu. "Đuợc." Seokjin lại trở về chỗ của mình bên ngoài phòng thu.

"Này hyung?" Yoongi gọi theo.

"Hmm?" Seokjin nói, ngoái đầu lại nhìn cậu.

Yoongi liếm môi, đột nhiên cảm thấy hơi nhút nhát, cậu hắng giọng, nhìn vào màn hình. "Chúc mừng ngày Valentine"

Seokjin bật ra một tiếng cười nhỏ và trong tầm nhìn của Yoongi, cậu có thể rõ ràng thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt anh- thứ luôn khiến trái tim cậu nhốn nháo trong lồng ngực . "Ừ thì nó không hẳn là một ngày lễ xấu nhỉ?"

Yoongi nhún vai, nhưng nụ cười trên môi lại bán đứng cậu. "Ờ em có thể học cách thích nó," cậu thừa nhận, gửi cho Seokjin một cái nhìn cuối trước khi bài hát kết thúc, lòng cậu ấm áp và nụ cười toe toét lại xuất hiện trên môi.


                                                                                       fin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro