14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái quái gì..."

"Chào buổi sáng phó chủ tịch"

Seokjin trong bộ đồ ngủ của mình với vẻ mặt đầy sự hoài nghi. Taehyung đang ở bên ngoài nhà của anh với nhiều thứ đồ ăn nhẹ khác nhau mà cậu ấy mang tới.

"Cậu đang làm gì ở đây?" Seokjin lườm alpha trước mặt.

Taehyung mỉm cười và cho Seokjin thấy chỗ đồ ăn khiến anh không thể cưỡng lại. Cậu thừa biết Seokjin thích đồ ăn nhẹ hơn bất kỳ thứ gì trên thế giới này.

"Tôi chỉ muốn nói lời xin lỗi" Taehyung nói, vai cậu trùng xuống.

Seokjin thở dài. Chưa ngày nào mà anh có giấc ngủ bình yên, tất cả là lỗi của Jungkook.

"ĐM cậu Kook...tôi không nên theo đuổi cậu ta ngay từ đầu..." Seokjin cắn má trong.

Taehyung vẫn đang đứng bên ngoài. Ngay sau đó, Seokjin bước sang một bên và để Taehyung bước vào ngôi nhà ấm cúng của mình, đó không phải là lần đầu tiên Taehyung tới đây.

"vậy...nói tôi nghe lời xin lỗi mà cậu muốn nói với tôi" Seokjin nói, tiếp tục lườm cậu ta.

Taehyung gật đầu và ngồi xuống cái ghế đối diện với Seokjin.

"Khi tôi nói những lời đó...tôi không có ý xúc phạm anh hay bất cứ điều gì...tôi đã lo lắng vì anh có thể thu hút những alpha khác trong kỳ nhiệt...và nếu alpha đó không phải tôi...thì...nó làm phiền tôi rất nhiều" Taehyung nói, ánh mắt có phần lo lắng. Cậu nhìn vào mọi thứ có thể nhìn khi thấy Seokjin có phần chết lặng.

"Nghe có vẻ như cậu đang yêu cầu sự cho phép của tôi để đánh dấu tôi..." Seokjin che miệng.

Taehyung thở hổn hển và bắt đầu cảm thấy lo lắng.

"u-u-uh...nhưng nếu anh" Taehyung bị cắt ngang khi tiếng chuông cửa reo lên.

Seokjin và Taehyung nhìn chằm chằm nhau và cảm thấy xấu hổ. Tiếng chuông lại vang lên một lần nữa.

"Tôi sẽ đi mở cửa..." Seokjin nói, ngay lập tức đứng dậy.

Anh cố gắng trấn tĩnh bản thân mình "cái gì vậy..." Anh hít một hơi thật sâu trước khi mở cửa ra.

Seokjin ngạc nhiên khi nhìn thấy người đứng ở ngoài. Người đàn ông đứng trước mặt anh không ai khác ngoài Kim Namjoon.

"Chào!"

"joon..."

"hyung?"

.

.

.

.

.

.

"ngượng ngùng quá..."

Seokjin nghĩ khi anh đưa cho Namjoon tách trà.

"Cảm ơn Jin...em chưa bao giờ nghĩ rằng em trai của em cũng ở đây" Namjoon nói, liếc nhìn Taehyung sau đó tới Seokjin.

Cả hai người vẫn im lặng và thậm chí mọi thứ còn trở nên khó xử hơn khi Seokjin và Taehyung giao tiếp với nhau bằng mắt. Namjoon chỉ có thể cười trừ và thưởng thức đồ ăn nhẹ mà Taehyung đem tới, và nó chỉ dành riêng cho Seokjin.

Taehyung nắm chặt tay của mình, nhớ lại bức ảnh mà cậu đã tìm thấy lần trước khi tới tới đây.

"Tại sao anh ta lại ở đây ...không phải anh ta đáng ra nên ở cạnh vị hôn thê của anh ta sao?" Taehyung không thích anh trai của mình có mặt ở đây. Namjoon đang lấy đi thời gian quý báu của cậu. Seokjin trông có phần vui vẻ khi gặp Namjoon và đồng thời, anh ấy cũng có vẻ buồn bã.

Namjoon uống tách trà cùng với đồ ăn nhẹ, tự hỏi tại sao hai người kia lại im lặng đến vậy.

"ừm...tôi đã làm điều gì sai sao?" Namjoon hỏi.

"Không!" Seokjin nói.

"không...đúng vậy" Taehyung nói, nhưng suy nghĩ của cậu là ngược lại.

Namjoon nghiêng đầu, nheo mắt nhận ra sự căng thẳng này, cảm thấy bản thân đã làm sai điều gì đó.

"ồ! Em đã dành cả ngày ở đây vì biết Seokjin hyung là b-"

"AHHH!"

Seokjin lập tức che miêng Namjoon lại, anh đổ đồ ăn vào miệng Namjoon để tránh cậu ta nói ra điều gì đó kì quái. Taehyung vẫn chwua biết rằng cậu là bạn đời của anh.

"cái gì cơ? Sao anh lại che miệng của anh ấy?" Sự ghen tị trong Taehyung đang bùng lên.

Seokjin nuốt nước bọt và liếc nhìn Namjoon – người cũng đang sốc không kém.

"ừm...chúa ơi...tôi đoán là mình không thể giữ bí mật dau tất cả..."

"bí mật nào? Ngừng chạm vào anh ấy" Taehyung kêu lên và nhéo vào cánh tay hyung của mình.

"tại sao anh lại bị chú mắng? là anh ấy chạm vào tay anh cơ mà" Namjoon nói, xoa chỗ vừa bị nhéo.

Taehyung đảo mắt rồi chú ý tới Seokjin, người vẫn đang im lặng.

"bí mật gì cơ?"

"ừ thì..."

Namjoon tính nói gì đó về Seokjin, nhưng bị Taehyung đang ghen tuông khiến cho không thể nói nên lời

"ờm...cậu thấy đó...uh"

"Hãy nói đi"

Taehyung kiên nhẫn chờ đợi anh, trong khi Namjoon gật gù.

"tôi không biết phải nói điều này như nào...uh...cậu...ý tôi là...cậu là..."

"Seokj---?"

"CẬU LÀ BẠN ĐỜI CỦA TÔI"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro