Chap 3 : Gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Alberu, các tinh linh gió, họ đã tìm thấy Cale!

"...!"

Rồng cổ đại Eruhaben, pháp sư Rosalyn và cả thái tử Alberu Crossman đều tỏ ra hết sức kinh ngạc.

Eruhaben đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Alberu vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm với đôi mắt mở to.

"Cậu ấy ổn chứ?"

-Ừm...các tinh linh gió đã nói White Star đã bỏ Cale lại từ 4 đêm trước. Chúng tôi vẫn chưa có thông báo mới nào được thông báo cả.

"Vậy thì chúng ta không còn thời gian để lãng phí nữa."

Rosalyn gật đầu chắc chắn trước lời nói của Eruhaben và quay lại gọi những người khác.

Tasha nhìn cháu trai mình với vẻ mặt đau khổ.

Alberu nhận thấy vẻ mặt của Tasha và hỏi bà.

"Dì à, có chuyện gì thế? Tại sao dì lại có vẻ mặt như vậy?"

Alberu cảm thấy không thoải mái.

Biểu cảm của Tasha rất giống với biểu cảm của bà khi Alberu còn nhỏ.

Mặc dù dì của anh không bao giờ nói điều gì về điều này nhưng anh vẫn hiểu rất rõ.

Đó chính là vẻ mặt Tasha biểu lộ khi nghĩ về mẹ anh.

-Họ nói rằng Cale không thể sử dụng được sức mạnh cổ đại của mình, ngoại trừ một năng lực duy nhất.

Bà liếc mắt sang một bên, không muốn nói thêm điều gì nữa.

-White Star đã giữ lại khả năng tái sinh của cậu ấy. Họ đã .... sử dụng nó để....

"ĐỂ....?"

Không ai dám thở mạnh khi chờ Tasha nói hết câu của mình.

-Alberu... con có biết khả năng của Cale có thể tái tạo lại các bộ phận như chân tay và nội tạng không?

....

"Ngươi đang đề cập tới cái gì vậy?"

Eruhaben hỏi, nhưng thật không may, mọi người trong phòng đều đã đoán được đại khái việc gì đã xảy ra.

-Alberu, con cần phải đến chỗ của Cale nhanh lên.

Đôi mắt của bà tràn đầy sự ghê tởm và giận dữ.

-Lũ khốn đó đang nuôi cấy cậu ấy.

'Cái gì!?'

Alberu, Tasha, Eruhaben và Beacrox trông vô cùng tức giận.

"Nuôi cấy? Xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết của tôi, nhưng mà thuật ngữ đó có nghĩa là gì vậy?"

Rosalyn, người không quen với thuật ngữ này, cảm thấy lo lắng trước phản ứng của mọi người khi nghe thấy từ ngữ này.

"Đó là.... một phương pháp tra tấn...Từng chi một."

Tâm trí của Bearcox dường như đã trôi dạt đến nơi khác, như thể anh đang hồi tưởng lại.

"Đây là một phong tục phổ biến cách đây vài trăm năm. Tập tục này được dùng để thu hoạch nội tạng và chân tay của những loài động vật quý hiếm để dâng cho dòng dõi hoàng gia và những người giàu có."

Eruhaben lạnh lùng nói.

"Thật kinh khủng! Làm sao lũ khốn đó có thể làm như thế được cơ chứ !?"

Rosalyn tái mặt.

-Đó là một trong những lý do thực sự khiến bộ tộc chúng tôi phải ẩn náu.

Eruhaben bắt đầu nói tiếp.

"Khoảng 400 năm trước, con người đã từng thu thập và bán tay chân, tai của những yêu tinh bóng tối. Đó là một phong tục vô nhân đạo mà ta chỉ được nghe kể lại, nhưng... "

Giọng nói của ông nhỏ dần.

-Tên khốn đó chắc chắn đã làm vậy để khiêu khích chúng ta.

Tasha gầm gừ.

"Vị trí tọa độ của Cale là gì?"

-Đó là một khu vực ở phía Nam. Nếu mọi người nhìn vào bản đồ của các vương quốc lân cận, ngay bên dưới Vương quốc Roan có một dãy núi hoang vắn. Ở đó, trên đỉnh của 'Bảy Núi', có một hồ nước.

"Còn lá cờ thì sao?"

Alberu nhớ lại lá cờ có màu xanh mà các tinh linh gió đã hương máy quay về phía trước.

-Vua Mercenary đã giúp chúng ta xác định ra rằng lá cờ đó là của một hội đánh cá. Họ ở trong một khu biệt lập và ta chỉ có thể xác định được vị trí của họ nhờ những lính đánh thuê do Bud Illis cử đi.

Alberu gật đầu.

Anh đã ghi nhớ điều này và sẽ ban thưởng một phần quà thật hậu hĩnh cho Vua lính đánh thuê.

.

.

.

'Đội trưởng!'

'Này, Rok Soo'

-Cale, cậu có nghe thấy tôi không?

'Lại đến lúc đó rồi sao?'

Cơ thể Cale dần căng chặt.

Sức mạnh của Sinh Lực Trái Tim đã giúp anh rất nhiều, năng lực cổ đại này đã thông báo cho Cale ngay khi có ai bước vào hang động.

"Hửm? Ta đã lấy đi thị giác, thính giác và tất cả ý thức về cơ thể của ngươi, vậy mà ngươi vẫn biết khi nào ta đến sao?"

White Star nghiêng người chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật do mình tạo ra.

Cale không thể nghe thấy bất kì lời nào của hắn, cũng không cảm thấy hơi thở của White Star cọ qua má mình khi hắn ta tiếp tục nhìn xuống.

Mũi của họ gần như chạm vào nhau, nhưng White Star vẫn tiếp tục đứng yên tại chỗ mà không di chuyển thêm nữa.

"Ta sẽ không bao giờ hiểu được ngươi, dù chúng ta có giống nhau đến thế nào đi chăng nữa."

Sau đó, White Star đứng dậy và thản nhiên đi tới một góc hang động với những thiết bị tra tấn rỉ sét và xỉn màu.

-Tôi đói...

Toàn thân Cale đau nhói. Anh không nhận ra White Star đã tháo khăn bịt mắt của anh từ lúc nào. Đôi mắt của anh... không còn có thể phục vụ mục đích của chúng nữa.

Các ngón tay của anh dần như bị tê liệt, thỉnh thoảng lại đau đớn như bị siết chặt, anh chỉ lấy lại được cảm giác từ khuỷu tay.

Nỗi đau đớn và lời thủ thỉ của Sinh Lực Trái Tim là hai điều duy nhất giúp anh giữ được sự tỉnh táo. Sự tê liệt đã giúp anh tránh được rất nhiều đau đớn.

-Làm ơn nhắm mắt lại đi, Cale....

Sinh Lực Trái Tim đã ra lệnh cho Cale nhắm mắt thường xuyên hơn trong vài ngày, mặc dù biết rằng anh còn chẳng thể nhìn thấy thứ gì.

Cảm giác ấy khiến anh được ỷ lại như một đứa trẻ.

Mặc dù đã Cale chẳng thể nói được, giọng nói của Sinh Lực Trái Tim vẫn đóng vai trò như một điểm tựa và là người bạn đồng hành khi anh chẳng còn gì nữa.

-Xin lỗi, tôi sẽ cố gắng không khóc nữa... Dù sao thì chỉ có chúng ta mà thôi...hức!

Tâm trí của Cale dần trở nên hỗn loạn khi toàn thân anh quằn quại vì đau đớn.

Anh không biết mình có đang hét lên hay không, cũng chẳng biết cơn đau cụ thể đến từ đâu.

Cơ thể anh dần co giật khi những giọt máu ấm nóng chảy dài từ cánh tay xuống bên hông.

Anh còn chẳng thể cảm nhận được khái niệm về thời gian, thế nên Cale chỉ có thể nói rằng đã một thời gian dài trôi qua sau khi cơn đau dịu đi.

Phần lớn thời gian của anh là dành cho việc ghi chép, hồi tưởng lại khoảng thời gian bên cạnh bọn trẻ và thỉnh thoảng là lúc anh ở bên Lee Soo Hyuk và Choi Jung Soo.

Cale gần như không còn đủ tỉnh táo để hiểu được lời nói của White Star.

-Cale à, tôi nghĩ là tôi không thể cầm cự như thế này lâu hơn được nữa đâu....

Và ngay lúc đó.

-Cale ngươi có thể nghe thấy ta không?

Cơ thể của Cale thậm chí chẳng còn sức lực để giật mình khi nghe thấy giọng nói của Eruhaben.

Lần đầu tiên sau nhiều ngày, anh cuối cùng cũng nhận thức được một điều.

'...Mình có thể nghe thấy được gì nữa không?'

-Cale, hiện tại ta không thể liên lạc với ngươi, nhưng ta đang ở không xa. Bọn ta không thể vào được là do rào cản đặc biệt phức tạp mà tên khốn White Star và thuộc hạ của hắn tạo nên.

Giọng điệu của Eruhaben lạnh lùng và vội vã.

Khóe môi của Cale gần như không thể cử động.

Sinh Lực Trái Tim lên tiếng.

-Ồ! Nghĩa là bây giờ tôi có thể làm tốt công việc của mình rồi! Tôi sẽ chữa lành cho cậu ngay.

Cale ho ra máu để đáp lại.

Có vẻ như Sinh Lực Trái Tim đã kìm chế sức mạnh của mình để đánh lừa White Star, rất có thể là để cứu anh khỏi số phận thậm chí còn có thể tồi tệ hơn cả tra tấn.

Sinh Lực Trái Tim sẽ coi việc giải cứu Cale là cơ hội để phục hồi những bộ phận bị hỏng.

-Cái này, Cale à... Hãy cố gắng nhắm mắt của anh thêm một chút nữa thôi. Tôi nghĩ tốt nhất là anh không nên nhìn thấy gì hết.

Cale không còn chú ý đến lời Sinh Lực Trái Tim đang nói mà tập trung lắng nghe giọng nói của Eruhaben.

-Nhân loại! Ta sẽ phá vỡ rào cản này ngay thôi! Ta là một con rồng vĩ đại và hùng mạnh hơn nhiều so với thứ màu trắng đấy!

Cơ thể Cale cứng đờ khi nghe thấy giọng nói của nhóc rồng vang vọng trong tâm trí.

Giọng nói đó đã phá vỡ sự cô đơn mà anh đã phải chịu đựng trong một khoảng thời gian dài.

'Giọng nói đó là của ....?'

-Ít nhất thì tôi cũng phải chữa lành cho cậu để bộ dạng của cậu không làm họ sợ quá chứ...

Kẻ mít ướt vẫn tiếp tục lầm bầm.

Tuy nhiên, Cale vẫn khưng lại sau khi nghe thấy giọng của Raon

"...Ra..o..n..?"

Anh còn chẳng thể cảm nhận được giọng nói của mình khàn đến mức nào.

Cale không nhận ra vị máu tanh trong miệng mình khi vẫn tiếp tục ho.

Anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất sau khi nghe thấy giọng nói của chú rồng con ở trong đầu.

"..R..ao..n.."

Anh tiếp tục gọi tên Raon một cách đau đớn.

Mặc dù Cale không thể nghe thấy chính mình, nhưng hai cá nhân có thính giác mạnh mẽ hơn bất kỳ ai có thể nghe được điều đó.

Thính giác nhạy bén của Raon và Eruhaben đã nghe thấy giọng nói của Cale.

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của chú rồng đen khi nhóc tiếp tục sử dụng phép thuật của mình lên rào chắn.

"Ông rồng vàng, c, con người đan, g...."

"Chúng ta gần đến rồi."

Eruhaben nói chuyện với cả Raon và thiết bị liên lạc trong túi ông.

Sau nhiều lần cân nhắc, các đồng minh của Cale quyết định rằng cách giải cứu an toàn nhất là diễn ra trong bí mật.

Ai phù hợp với việc tàng hình hơn là một con rồng cổ đại và , ừm, con của Chúa tể rồng tiền nhiệm trước đây?

Thật khó khăn, vì nhiều người trong số họ cũng muốn tới đó để giải cứu Cale càng nhanh càng tốt. Tuy nhiên, sự an toàn của Cale và lực lượng đồng minh là ưu tiên hàng đầu của mọi người.

Tiếng khịt mũi và nấc nhẹ được phát ra từ phía Eruhaben và Raon khi họ tiếp tục phá vỡ các rào chắn ma pháp mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Raon trông có vẻ vô cùng hoảng sợ.

"Nhóc không cần phải lo lắng."

"Nh, nhưng-!"

"Tên khốn đó không hề biết về các nguyên tố. Nhóc đã nghe Cale nói rồi đấy, hắn vẫn còn sống."

Eruhaben nói một cách chắc chắn.

"Chúng ta cần phải vô hiệu hóa các rào chắn này một cách chính xác và cẩn thận để có thể đưa cậu ấy về nhà một cách nhanh chóng và lặng lẽ."

Từ "nhà" vang vọng trong tâm trí mỗi người ở cả hai đầu thiết bị liên lạc.

Rồng cổ đại vẫn nhìn thẳng về phía trước khi tiếp tục chăm chỉ tấn công rào chắn.

Và cuối cùng....

K,Kéttttt

Rầmm!

Rào chắn nhấp nháy trước khi tan vỡ với một tiếng động kỳ lạ.

Hai con rồng ngay lập tức lao về phía Cale, ngay sau khi đã xác nhận rằng không còn có ai ở gần nơi này.

"Cale!"

"N, NHÂN LOẠI!"

Raon dần như đã bị đóng băng tại chỗ và nhìn cảnh tượng trước mắt.

Eruhaben sử dụng thuộc tính bụi của mình để phá vỡ xiềng xích đang trói buộc Cale.

Ông đã kịp thời đỡ Cale đang ngã xuống bằng vòng tay của mình trước khi anh lao xuống đất.

"Cale à, ngươi ổn chứ? Ngươi có thể nghe thấy ta không? Cale?"

Eruhaben tiếp tục gọi với giọng điệu lo lắng khi Cale không phản ứng gì cả.

-Cale, ta rất xin lỗi...

-Này, chúng ta hãy cùng nhau giết tên khốn White Star đó sau nhé? 

-Nhìn xem XXX đã làm gì với anh này....

-Hức! Tốt lắm....! Mọi thứ ổn rồi....!

Cale vẫn không thể tập trung ngay cả khi các sức mạnh cổ xưa đã trở lại. Nguyên nhân có thể là do những hạn chế được liên kết bằng phép thuật găm vào anh đã tan biến thành bụi.

Eruhaben nhìn xuống Cale ở trong vòng tay mình.

Cale bê bết máu, nhiều hơn bất kỳ ai, đặc biệt là với số lượng vết thương của anh, Cale đã phải chịu đựng rất nhiều.

Có nhiều lớp máu khô và bụi bẩn bám trên quần áo và làn da của anh, khiến cho lớp vải nhung mềm mại ban đầu trở nên thô ráp, cứng cáp.

Mùi máu tanh bốc ra từ hang động khiến ai cũng có thể nhận ra chuyện gì đã xảy ra.

Eruhaben nhìn về phía cánh tay trái của Cale.

Tay áo từ khuỷu tay anh trở xuống đã biến mất.

Cánh tay trái của anh trông vẫn nguyên vẹn một cách kỳ lạ so với phần còn lại của cơ thể, mặc dù nó dính nhiều máu nhất.

Điều tương tự cũng xảy ra vớ một khoảng hở lớn ở vùng bụng trên áo sơ mi của Cale.

Có rất nhiều máu, nhưng những bộ phận đó lại trông như thể chưa từng có điều gì xảy ra.

.....

Eruhaben có một suy nghĩ.

'Eruhaben-nim... ngài có nghĩ sức mạnh cổ đại của Cale có thể tái tạo được các bộ phận như chân tay và nội tạng không?'

Eruhaben cẩn thật siết chặt vòng tay quanh Cale đang bất động.

'..Chúng vừa mới được tái sinh'

"Cale, nếu ngươi nghe thấy ta thì hãy nói gì đó nhé."

Eruben đặt Cale vào vòng tay mình để có thể nhìn rõ hơn.

Đôi mắt của Cale đỡ đẫn và trống rỗng.

Sự đau khổ trên khuôn mặt Eruhaben dần trở nên rõ ràng hơn.

"N, nhân loại..."

Eruhaben giật mình.

Ông tự nguyền rủa mình vì đã quên mất chú rồng con một cách dễ dàng như vậy.

Trong số những người thân của Cale, có lẽ nhóc rồng đen là người bị ảnh hưởng nhiều nhất từ sự việc này.

'Rốt cuộc, chính Cale là người đã cứu Raon ra khỏi nơi địa ngục tăm tối đó vào 2 năm trước.'

'..Chết tiệt'

Eruhaben nhanh chóng quay lại và thấy Raon vẫn đứng im tại chỗ.

Có rất nhiều cảm xúc hiện trên khuôn mặt của nhóc rồng.

"Ra..on..?"

Cale tiếp tục gọi tên của Raon.

"C, con người..."

Các đồng minh của Cale ở đầu dây bên kia đều nín thở.

Choi Han, người biết về quá khứ của Raon sau khi đích thân giải cứu nhóc, chẳng thể tưởng tượng được cảm giác chú rồng nhỏ khi nhìn thấy Cale.

Raon không biết mình nên cảm thấy thế nào. Thật bất công. Nhìn thấy con người của mình bị thương và bê bết máu, bị mắc kẹt trong một hang động lạnh lẽo, ẩm ướt, bốc mùi thối rữa, thật quá tàn nhẫn.

Raon từ từ tiến về phía Cale.

Những giọt nước mắt mắt nóng hổi của nhóc vẫn tiếp tục chảy không ngừng. 

Nhóc nhẹ nhàng áp mặt mình vào bàn tay của người đó.

"Con người, hức, giống như n, ngày hôm đó"

Raon khịt mũi khi tiếp tục.

"Ta, ta đã đ, đ, đến c, cứu n, ngươi.....! G, giống như n, ngươi đã từng làm, v, vậy thì....!"

Nhóc khóc. Chú rồng nhỏ bật khóc nức nở, nước mắt không ngừng rơi xuống khi nhìn nhân loại của mình. Hang động vọng lại tiếng khóc đấy, nhóc thậm chí còn chẳng để tâm đến tiếng khóc của mình nghe thật yếu ớt. Chỉ có một điều quan trọng nhất với nhóc ngay lúc này.

"C, con người, làm ơn..."

Eruhaben không thể rời mắt khỏi cảnh tượng đau lòng trước mắt. Ông đang sử dụng phép thuật làm mát để giảm nhẹ cơn sốt của Cale.

"Cale, c,chúng ta có thể về nhà chưa?"

-Hức!

Những giọt nước mắt thấm đẫm tấm thảm trong lâu đài đen, nơi nhiều người đang đứng chờ Cale trở về an toàn.  Những người đó bao gồm gia đình của anh. Gia đình, nơi anh đã bảo vệ và che chở. Gia đình, nơi mà anh chiều chuộng và hy sinh bản thân mình mà không chút do dự vì họ.

Đó là một ngôi nhà do anh gây dựng nên và anh chính là mảnh ghép quan trọng nhất trong gia đình này.

Theo một cách nào đó, Cale Henituse đã cưu mang và giúp đỡ tất cả bọn họ. Anh đã hứa rằng sẽ bảo vệ họ bằng mọi giá, điều mà anh vẫn đang làm cho đến tận bây giờ.

Sự ấm áp.

Gia đình.

Đúng, đó chính là gia đình.

Cale Henituse là nhà của họ.

Và bây giờ sẽ đến lượt họ bảo vệ anh.

-Eruhaben-nim

"Ta biết."

Eruhaben nhẹ nhàng nói khi ông cẩn thận bế Cale lên, ra hiệu cho Raon đến gần ông hơn. Raon vùi mình vào vai Eruhaben. Nhóc vẫn còn run rẩy.

"Chúng ta đi thôi, hãy chuẩn bị mọi thứ nhé."

-Tất nhiên rồi Eruhaben-nim.

Trước đó, Choi Han đã thông báo cho Alberu về việc bắt đầu chiến dịch giải cứu Cale. Trong vòng 20 phút ngắn ngủi, tất cả mọi người đã chuẩn bị kỹ lưỡng một phòng khám nghỉ ngơi thích hợp cho Cale với sự hỗ trợ tốt nhất.

Mila, mẹ của Dodori, đang kiên nhẫn ngồi trong một căn phòng và cô chuẩn bị sẵn sàng như một người bác sĩ. Mila quyết tâm giúp đỡ Cale, sau tất cả những gì anh đã làm.

Đặc biệt là ngay sau khi chứng kiến Cale đã cố gắng như thế nào để bảo vệ Raon trước White Star.

Ngay khi chứng kiến bản ghi âm đó, Mila đã có thể cảm nhận được cảm xúc đó trong ánh mắt của Cale. Đó không phải là biểu cảm mà bất kỳ ai cũng có thể tạo ra, đó không phải là thứ cảm xúc mà bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được.

Sự tuyệt vọng đó, Mila hiểu quá rõ. Cô cầu nguyện rằng mình sẽ không bao giờ phải cảm thấy như Cale Henituse khi dùng hết sức lực để tiếp cận Raon trước khi White Star làm được điều đó.

Cách anh ấy ôm Raon, sự nhẹ nhõm lấn át nỗi đau trên khuôn mặt anh khi Raon đã an toàn.

Cách Cale nhẹ nhàng nói với bọn trẻ, yêu cầu chúng nhắm mắt lại.

Cách anh ấy an ủi họ ngay cả khi anh mới là người chịu đau đớn nhất và họ, họ không thể làm gì khác ngoài việc đứng nhìn.

Cale Henituse là cha của những đứa trẻ mà anh đã cứu giúp, và dù anh ấy có nhận ra điều đó hay không, anh đã thể hiện ra tất cả những phẩm chất cần thiết để trở thành một người cha.

Một giọng nói mệt mỏi vang lên thông qua thiết bị liên lạc từ bên trong hang động.

-..Raon..ta..nhẹ nhõm...nhóc vẫn an toàn....

Giọng nói của anh nhỏ dần khi cuối cùng anh cũng ngất đi. Eruhaben và Raon chỉ có thể nhìn anh với vẻ mặt tái nhợt, suy sụp.

.

.

Cale Henituse, người nằm hôn mê và bất tỉnh trong vòng tay của Eruhaben, đang mỉm cười.

.

.

Cuối cùng đã đến lúc họ đưa anh ấy về nhà.



________________________________________________________

❤️ Nếu các bạn muốn ủng hộ mình tiếp tục dịch các truyện khác, các bạn có thể donate thông qua số tài khoản : 1903 7705 6890 18 (NGÂN HÀNG TECHCOMBANK) hoặc mã QR phía dưới

❤️ Nội dung ck: donate ủng hộ truyện wattpad

❗ Việc donatekhông bắt buộc, mình vẫn sẽ đăng truyện như thường. Sự ủng hộ của các bạn sẽ giúp mình có thêm động lực và điều kiện để tiếp tục dịch những bộ fanfic chất lượng khác. Cảm ơn các bạn rất nhiều!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro