Prologue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Trời mùa xuân, khoảng sân rực sáng, ánh đèn vừa được bật lôi kéo vài con đom đóm tụ lại, thi nhau nhấp nháy nhấp nháy thứ ánh sáng yếu ớt của mình. Đám sao trên trời cũng đã chậm chạp về vị trí, yên vị trong thế giới riêng của chúng, tẻ nhạt.

Mingyu đã từng rất lý trí, cậu thường nói với bệnh nhân của mình mọi thứ không phải lúc nào cũng lộn xộn và tích cực. Nhưng rồi bất chợt, chính cậu cũng không rõ là do sự tĩnh mịch của màn đêm hôm nay hay là do cái chạm mắt với ánh mắt của Wonwoo đã dấy lên trong tâm trí cậu một lời hứa mà có lẽ chính cậu cũng không đảm bảo nổi là cậu có thể giữ lời. Mingyu đã phải tự nhủ rằng những ngôi sao kia sẽ tha thứ cho cậu thôi, ngay cả khi cậu phản bội lời thề của một bác sĩ.

"Vậy thì em sẽ làm. Em sẽ không để anh phải ra đi như một bi kịch cần bị lãng quên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro