Chap 10: A ride

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Author: jensoopresident

Translator: JinviTr


"Xin chào, xin lỗi-"

"TÔI LÀ MẸ CỦA 5 CON! XIN ĐỪNG LÀM TỔN THƯƠNG TÔI!!"

Cô nghe thấy một tiếng hét ngắn và một tiếng uỵch.

Chiếc xe của cô dừng lại khi cô nhận ra cô gái trên mặt đất là ai.

Mái tóc vàng óng ánh dưới ánh đèn đường cũ kỹ không bao giờ Lisa có thể bỏ qua.

Rosé.

Nhớ lại tiếng hét của mình khiến em bị ngã, Lisa tắt máy và xuống xe để nhanh chóng đỡ cô gái dậy.

Cô bắt đầu phủi bụi cho cô gái khi Rosé ngăn cô lại và tự phủi bụi.

Đây không phải là cách mà mình muốn xảy ra với sự tương tác đầu tiên của chúng ta!

"Tớ rất xin lỗi! Tất cả những gì tớ nhìn thấy là bóng của cậu từ xa và tớ cũng nghe thấy giọng nói của cậu. Tớ sợ cậu là một con ma và điều cuối cùng tớ không muốn là bị giết trước khi những con mèo của tớ được chăm sóc tốt, điều mà chắc chắn là không phải trong tay của Jisoo-"

Rosé chỉ cười khúc khích trước khi trao cho Lisa nụ cười đặc trưng của em.

"Cậu đang nói lắp kìa."

Lisa thốt ra câu cuối cùng "Tớ xin lỗi." trước khi Rosé cuối cùng đứng thẳng dậy.

"Tớ xin lỗi vì đã làm cậu sợ."

Rosé cúi đầu khiến Lisa phải tuôn ra hàng loạt lời xin lỗi khác.

"Bạn bè của tớ đã rời đi mà không có tớ vì tớ quên nói với họ rằng hôm nay tớ có buổi tập. Tớ đã định gọi cho họ thì nhận ra điện thoại của mình đã hết pin."

"Tớ nghe thấy tiếng xe của cậu và hy vọng cậu sẽ cho tớ mượn điện thoại."

Nhìn thấy bóng dáng run rẩy vì lạnh của Rosé, cô quyết định nắm lấy cơ hội này.

"Cậu có sống trong ký túc xá không?"

"Ồ không! Tớ sống với bố mẹ ở...."

Trong khi Rosé đang nói về địa chỉ của mình, Lisa đã lấy chiếc áo khoác mà cô nhét trong xe ra.

Rosé, người đang đợi Lisa đưa điện thoại, đã bối rối khi cô giơ áo khoác lên.

"Tớ sẽ đưa cậu về. Sẽ mất quá nhiều thời gian để gọi cho bạn bè của cậu và sau đó đợi thêm 20 phút để họ đến."

"Ồ không, nó hoàn toàn ổn-"

"Trời quá lạnh và tớ có thể thấy cậu đang run rẩy."

Cơ thể em đau nhức vì luyện tập và em đã quá mệt mỏi để đấu tranh với Lisa về điều đó.

Em quyết định chỉ chấp nhận nó với một nụ cười mím chặt môi.

Em nói "Cám ơn" khiến Lisa cười rạng rỡ đến mức gần như cả nửa con đường sáng lên.

Có lẽ mình có thể đợi mãi nếu cậu ấy cứ mỉm cười như vậy.

Lisa lấy túi của cô và giúp em lên xe. Em được yêu cầu giữ chặt.

Ngay khi chiếc xe bắt đầu di chuyển, em đã túm lấy Lisa.

Trong cảm giác mệt mỏi, em ôm Lisa chặt hơn, thậm chí không biết mình đang làm gì với cô gái tội nghiệp.

Rosé không thể nói tại sao hoặc làm thế nào em lại cảm thấy an toàn khi ngủ trên lưng một người lạ.

Ước mơ được ăn món cơm rang kim chi của Jennie tan thành mây khói khi em cảm thấy má mình bị chọc.

Xấu hổ vì bị đánh thức bởi Lisa đang rạng rỡ gọi tên mình, Rosé nhanh chóng nhảy xuống xe và cúi chào cô trước khi chạy vào trong.

Mới vừa thôi mà cô đã nhớ hơi ấm của em rồi, Lisa chỉ biết tự mình lái xe về nhà.

Mình sẽ nói với Jisoo vào ngày mai.

Cô đã dành cả đêm để nhớ về cái ôm của Rosé và sống lại cảm giác được Rosé đang say ngủ chọc vào lưng

• • • • • • •

"Những chiếc lá vẫn còn giòn."

"Cái cuối cùng của tớ bị sũng nước."

Soojoo đã đi cùng với Jisoo đến trường khi mà về cơ bản là chị sống ở nhà cô một nửa thời gian.

Jisoo đang dẫm lên những chiếc lá trong khi Soojoo đang cố gắng tìm hiểu tại sao nó lại yên tĩnh lạ thường.

"2SOOO UNNIESSS!"

Đừng bận tâm.

Đây rồi.

Ba cô gái đang đi về phía họ trong khi Lisa đang chạy về phía Jisoo.

Biết trước chuyện gì sẽ xảy ra, cô bước sang một bên để đảm bảo an toàn.

Lisa nhảy lên người Jisoo và bắt đầu luyên thuyên về bữa tối mà cô nợ cô ấy trong khi những người khác kể cho họ nghe về những sự kiện ngày hôm qua.

Khi chuông reo, Jisoo đã được cập nhật về đời sống tình cảm của mọi người.

Ngoại trừ của riêng mình.

"Vậy, em đã cho em ấy quá giang và em ấy chấp nhận nó mà không có câu hỏi nào?"

"ĐÚNG!"

Hình ảnh Lisa cười toe toét khiến Jisoo cũng phải mỉm cười.

Có lẽ nó cũng hiệu quả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro