Tuyết đầu mùa [thượng]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời Ảnh × Bách Lý Hoằng Nghị

"Ngươi hại ta, nhưng ngươi cũng cứu ta, chúng ta uống cạn chén nước này, từ nay về sau hai ta không ai nợ ai.

Cô gái mặc hồng y quỳ dưới tuyết cả người lạnh như băng , đầu gối sưng lên, đợi hồi lâu mới bưng một bát nước vong tình, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp khóc đến lê hoa đái vũ*, gió lạnh thấu gân cốt lòng đầy tiếc nuối

"Sư phụ, đừng..."

Vì nàng chính là đệ tử duy nhất trong quá khứ, sư phụ hẳn sẽ cảm thấy đau lòng vì nàng nhưng lần này thì không

"Sư phụ..."

Nàng khóc đến thảm thiết trời lại càng lạnh thêm

, "Bỏ di, ngươi uống xong liền có thể xuống núi , người cũng sẽ không gặp lại người."

Ngay khi cô gái ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn thấy một con búp bê nhỏ bốn, năm tuổi được chạm khắc bằng màu hồng và ngọc bích. một chiếc mũ thỏ. khuôn mặt lạnh lùng.

Thiếu nữ ngẩn đầu hai mắt đẫm lệ mông lung trong thấy một tiểu oa oa tầm bốn năm tuổi làn da trắng hồng tựa như được tạc ra từ ngọc, đội một chiếc mũ nhỏ khuôn mặt đầy vẻ lạnh lùng

"Ngươi là ai...?"

Tiểu hài tử Bách Lý Hoằng Nghị bĩu môi,

"Được rồi, ngươi bớt lãng phí thời gian. Nhanh đi đi, người đã hạ quyết tâm rồi, từ nay về sau việc của sư phụ không liên quan gì đến ngươi! "

"Ngươi là ... đồ đệ mới của người ? Không ... Sư phụ nói rằng người chỉ nhận một đồ đệ trong kiếp này ..."

Chu Nhan lắc đầu không tin.

"Người nói trên đời này chỉ có một người đồ đệ, hiện tại ngươi không còn, người đương nhiên có thể nhận một người khác."

"Sẽ không đâu ...ngươi có thể .... nói với sư phụ, hãy để ta ở lại bên cạnh người, cho dù người trừng phạt ta hay mắng chửi ta , ta điều chấp nhận cho dù không làm sư đồ ta cũng cam tâm tình nguyện"

Nàng không thể tin được, sư phụ thật sự nhẫn tâm như vậy sao?

"Vị tỷ tỷ này, khi sư phụ thấy ngươi tâm tình liền không tốt ngươi còn ở đây làm gì ta còn có thể làm cho sư phụ vui ngươi có thể không?"

"Ta ..."

Thực ra ta vẫn không cam tâm, người sư phụ luôn cưng chiều nàng , bảo nàng từ bỏ làm sao có thể , liệu sao này tình yêu của người dành cho nàng sẽ đổ hết cho người khác không?

Không biết mất bao lâu, thiếu nữ mặc hồng y đang ngồi yên mới tập tễnh bước đi, nàng đau đớn ngã xuống, cánh cửa sân trong nửa khắc cũng không mở.

Nhìn thấy chiếc bánh bao ngắn cũn chậm rãi từng bước trở về , y phục làm cho bước đi khó khăn hơn, ánh mắt của Thời Ảnh đã rời khỏi thiếu nữ đã đi xa.

Thật khả ái, giống như một chú chim cánh cụt nhỏ Thời Ảnh chợt nghĩ rằng việc nuôi dạy một đàn con thực ra không tệ.

"Sư Phụ ! Ta lạnh quá, ôm ta!"

Bánh bao chạy tới liền bị Thời Ảnh ôm chặt.

Không giống như Chu Nhan sợ hắn , Bách Lý Hoằng Nghị rất can đảm, hoạt bát, hiếu động nghịch ghợm , lại hay làm nũng , bán manh chỉ để được ôm một cái, chỉ là thể chất yếu mùa đông y phục nhiều bông vải khiến hành động của y có chút khó khăn tại nên dáng vẻ ngây ngốc buồn cười . Y còn có thể cùng hắn kì cò mặc cả , má sữa hung hung ấy còn biết nhu thuận đúng lúc rất biết chừng mực.

"Bé heo ngốc!"

"Ta không ngốc! Sư phụ thật ngốc! Hừ!"

Heo nhỏ Bách Lý cũng không chịu thua kém.

"Đáng yêu như bé heo vậy còn bảo không phải bé heo!"

Sự thật đã chứng minh rằng khi tâm trạng không vui, mọi người sẽ phân tán sự chú ý và tìm một thứ gì đó mới lạ để làm, điều này sẽ khiến cuộc sống trở nên thú vị hơn.

Đông bộ thượng thư Bách Lý Diên đột ngột qua đời chỉ để lại một đứa con trai út nhỏ như vậy, khi Thời Ảnh đón y về, hắn chỉ định cứu y trong vài ngày. Bởi vì, trước đây từng bị tổn thương trong mối quan hệ sư đồ nên hắn không có ý nhận thêm một đệ tử nào nữa. Nhưng thật bất ngờ là Bách Lý Hoằng Nghị, đứa trẻ này rất tài năng và rất thú vị.

"Sư phụ thật sự không quan ta sao?"

Chu Nhan từ xa nhìn bóng người một lớn một nhỏ, trong lòng nổi nên cảm giác chua xót chưa từng có, đôi môi tái nhợt khẽ run lên.
_________________________________
*Lê hoa đái vũ [梨花带雨]:Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
_________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro