no1.2 : Đồng cỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Omega tự nguyền rủa bản thân vì quá ngu ngốc và nhanh chóng bắt đầu bỏ đi, hy vọng sẽ không bị đuổi theo. Anh thà đánh mất sự trong trắng của mình vào tay Doyoon còn hơn là một con sói ngẫu nhiên.

"Bạn là ai?"

Jimin sững người và bắt đầu thở gấp. Anh đã bị phát hiện.

"Bạn trông giống như một thiên thần vậy, tôi không chắc mình có đang mơ hay không. Bạn là ai?"

Omega chế giễu và quay lại, chiếc áo choàng của anh xoay tròn và rơi xuống phía sau.

Anh thấy một alpha trẻ, cao và mạnh mẽ. Trông cậu ấy thật hiền lành. Đôi mắt cậu lém lỉnh và thân thiện, mái tóc đen và cắt ngắn khiến cậu trông trưởng thành hơn. Đường viền hàm của cậu ấy sắc như dao và bờ vai rộng vô cùng. Jimin nhìn kỹ hơn và thấy bộ quần áo đen trên người cậu... Một thợ săn.

Alpha như cậu không thuộc về bất kì đàn nào. Họ tự lập, đồng nghĩa là họ không có gì để mất. Jimin cảm thấy thương xót cho bản thân mình.

"Xin hãy quên bạn đã thấy tôi ở đây, tôi đi đây" omega cúi đầu và lùi lại một bước, vẫn đối mặt với người lạ.

"Đứng yên đó" Alpha ra lệnh và đến gần hơn 

"Bạn chưa trả lời câu hỏi của tôi"

Jimin nhanh chóng đáp: "Tôi cần trở về với đàn của mình"

"Tôi đã nói rằng bạn sẽ không đi đâu cả, thiên thần"

Giọng điệu của Alpha không đe dọa nhưng omega được dạy là không nên tin tưởng vào những người thợ săn. Họ là những người bị đuổi khỏi đàn vì đã thực hiện một số hành vi gây hại cho cộng đồng. Hoặc không tuân theo luật cơ bản.

"Làm ơn hãy để tôi đi" Jimin thì thầm, cảm thấy một dòng mồ hôi mỏng đang chảy trên lưng.

Anh trở nên căng thẳng.

"Tôi sẽ không làm tổn thương bạn" 

Alpha thì thầm, cảm nhận cảm xúc của người kia thông qua mùi hương của anh. 

"Tôi chỉ tò mò"

"Vậy bạn là ai?" Jimin hỏi.

"Jeongguk. Tôi không đe dọa bạn, đúng không? "

Omega hít một hơi thật sâu và mùi hương rừng nồng nặc trong mũi anh. Nó giống như khu rừng sau một cơn bão, khi làn gió ấm áp đến làm khô cây và mọi thứ có mùi nồng hơn bình thường gấp mười lần.

Jimin cảm thấy mắt mình lấp lánh ánh vàng và anh nhắm chặt mắt lại, đẩy omega của mình đi. Anh ấy không thể trở nên dễ bị tổn thương khi ở gần một thợ săn.

"Bạn có ổn không?"

Đó là điều cuối cùng Jimin nghe thấy trước khi ngã quỵ xuống đất, choáng ngợp với sức mạnh của omega đang kiểm soát mình.

Giọng Jeongguk có vẻ lo lắng, cậu quỳ xuống cạnh anh, đặt đầu anh lên đùi mình.

Cậu lo lắng phủi tóc trên trán Jimin và nhận ra nó ướt như thế nào. Cậu thực sự đã khiến con sói sợ hãi...

Cậu nhìn kỹ hơn, hơi thở trở lên dồn dập khi nhìn Omega thanh tao mà cậu đang ôm trong tay. Khuôn mặt của anh ấy thật hoàn hảo. Từ hình dáng đến mọi thứ trên đó. Thân hình gầy gò, nhỏ nhắn của Jimin càng khiến cho ham muốn bảo vệ của alpha thức tỉnh.

"Này, thiên thần... bạn an toàn, tôi sẽ không làm hại bạn. Thôi nào, tỉnh lại đi, bé bỏng "

Jeongguk thì thầm, hít thở mùi thơm ngào ngạt của những bông hoa nở vào mùa hè, được mưa thấm ướt và đang háo hức chạm tới mặt trời.

Mùi hương của họ trộn lẫn và đôi môi của alpha hé mở khi đôi mắt của Jimin mở ra.

Tròng mắt hoàn toàn biến thành màu vàng và nhìn chằm chằm vào cậu.

"Bạn-" omega thì thầm.

"Không sao cả. Làm ơn, bạn có ổn không? Tôi sẽ đưa bạn về nhà. "Jeongguk hốt hoảng nói.

"Tôi muốn ở lại với bạn" Jimin lẩm bẩm, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Alpha.

"Đừng nói những điều vô nghĩa như vậy, tôi sống trong một căn nhà gỗ giữa rừng. Bạn thuộc về một lâu đài, thiên thần "

"Bạn có thể gọi tôi là Min"

"Tôi thích gọi bạn là thiên thần. Nó hợp với bạn"

Jimin mỉm cười và đưa tay tìm bàn tay của alpha. Anh đan những ngón tay của họ vào nhau và  pheromones làm dịu của Jeongguk đột nhiên ngừng chảy trong không khí. Nó trở lên buồn bã.

"Bạn đã đính hôn?"

"Đừng lo lắng về điều đó" Jimin thì thầm.

"Hãy để tôi đưa bạn trở về nhà. Anh ấy chắc đang đợi "

"Hãy hứa là bạn sẽ gặp lại tôi"

Jeongguk nhìn vào đôi mắt cuối cùng cũng trở lại màu xanh lục ấm áp của người kia  và hỏi

 "Tại sao?"

"Bạn là tri kỷ của tôi"

Họ có thể nghe thấy tiếng chim hót líu lo xung quanh và Jimin cuối cùng cũng nhấc mình lên khỏi lòng alpha.

"Tôi đã đợi bạn cả đời" anh ấy nói thêm "Hãy đến đây vào lúc nửa đêm ngày mai"

Jeongguk nhìn omega đang cuốn chặt hơn chiếc áo choàng và bước đi, trốn vào giữa những tán cây.

Tất cả những gì Alpha còn lại, là mùi hoa tươi còn đọng lại trên quần áo của anh ấy.



Jimin buộc tóc xong, tạo một búi nhỏ trên đỉnh đầu. Anh để những sợi tóc dài hơn gần khuôn mặt rơi tự nhiên, nhột nhạt chạm vào má anh trong gần như mọi cử động.

Anh mặc một chiếc áo khoác phồng và quần đùi bó sát, hoàn hảo để đi bộ vào rừng. Đã muộn và anh biết việc ra ngoài có thể gặp nhiều rủi ro. Nhưng hiện tại thì lính canh không đi tuần quanh làng, Bầy không xung đột với bất kỳ đàn lân cận nào và các alpha chỉ được huấn luyện để đề phòng tình huống nguy hiểm xảy ra.

Jimin cảm thấy tim mình đập mạnh hơn khi nghĩ đến alpha mà anh đã gặp một ngày trước. Omega quay trở lại lễ đính hôn của mình như thể không có gì xảy ra và anh ấy dành thời gian với bạn bè của mình hoặc chơi với lũ trẻ trong làng - những người được mời như bất kỳ ai khác. 

Đó là một bản năng tự nhiên của một omega khi họ thích trẻ con và tự nguyện chăm sóc chúng. Jimin biết anh ấy được nuôi dưỡng bởi các omega trong làng chứ không phải cha mẹ anh ấy, mặc dù anh ấy luôn ở bên cạnh Cha mình vào buổi tối, thưởng thức khi alpha đọc sách cho anh ấy hoặc cùng chơi một trò chơi. 

Jimin rất biết ơn sự giúp đỡ mà cha anh nhận được khi phải nuôi lớn đứa con cưng  mà không có Omega của mình bên cạnh. Vì vậy, anh đã cố gắng trả ơn cho cộng đồng mỗi khi có cơ hội. 

Anh ấy không có công việc cố định, Jimin giúp đỡ và hỗ trợ mọi lúc và mọi nơi khi cần. Đó cũng là lý do anh ấy được gọi là omega có trái tim vàng.

Jimin đã quyết định rằng kết hôn với Doyoon là điều đúng đắn và cần thiết, anh sẽ có một gia đình hạnh phúc với Doyoon và dẫn dắt cả đàn Park. Đó là cách mà cuộc sống của họ diễn ra.

Nhưng sau ngày hôm qua... mọi thứ đã thay đổi. Anh hầu như không thể nhớ những gì đã xảy ra khi anh bất tỉnh nhưng anh biết mùi hương bao quanh anh khi đó chính là mùi hương mà anh muốn ở bên cạnh cả đời.

Jimin nhận ra mình đang bước trên lớp băng mỏng, quay lưng lại với Cha và cả đàn khi quyết định lén lút gặp alpha bí ẩn.

Nhưng đây là lần duy nhất anh ấy làm một việc vì bản thân mình. Anh muốn ích kỷ lần này.

Omega rời phòng mình qua ban công, nhanh nhẹn nhảy xuống một cái cây và trượt xuống. Anh đã làm điều đó trước đây khi  trốn nhà để tham dự những bữa tiệc mà Cha không muốn anh đến.

Jimin đi về phía khu rừng với tốc độ nhanh, cố gắng đánh hơi để phát hiện nếu có ai xung quanh. Tuy nhiên, ngôi làng dường như đã ngủ yên.

Omega thở ra khi cuối cùng cũng được bao phủ bởi những tán cây và phóng nhanh về phía đồng cỏ, cố gắng phân biệt mùi hương mà anh thèm muốn với những mùi hương xung quanh.

Anh đến được nơi huyền diệu và há hốc mồm khi nhìn thấy vô số ngôi sao lấp lánh trên bầu trời quang đãng và nửa vầng trăng đang tỏa sáng giữa chúng.

Jimin thích tưởng tượng về dải ngân hà và những gì đang ẩn giấu ở đó. Thắc mắc tất cả các ngôi sao băng đến từ đâu? Và nó đã đi đâu?

Omega đắm chìm trong dòng suy nghĩ đến nỗi giật mình khi nghe thấy tiếng bước chân phía sau.

"Tôi đã nói với bạn là tôi sẽ không làm hại bạn, thiên thần" giọng nói nhẹ nhàng thì thầm.

"Tôi không khỏi sợ hãi khi một mình ở trong khu rừng tối tăm" Jimin quay lại trả lời.

Môi anh hé mở khi nhìn thấy alpha. Anh ta đội mũ trùm đầu, che trán và chỉ có đôi mắt lấp lánh trong bóng tối, dường có một thiên hà bị mắc kẹt ngay trong ánh mắt đó.

Ánh mắt của anh ấy thật ngọt ngào, dịu dàng... khiến Jimin chìm đắm trong đó.

Omega hít một hơi thật sâu và cảm thấy choáng váng khi mùi hương lại tràn ngập trong buồng phổi.

"Đừng ngã xuống như lần trước" - Jeongguk lặng lẽ cam kết.

"Bạn thật đẹp" - Jimin đỏ mặt khi nhận ra thứ gì tuột ra từ miệng mình. Anh ấy trở nên không đứng đắn khi gần alpha.

"Cảm ơn, nhưng tôi không giống như bạn, thiên thần"

Đôi mắt của Jeongguk hạ xuống và cau mày khi anh không nhìn thấy viên hổ phách sáng trên ngón tay của omega.

"Tôi không muốn đeo nó khi ở bên bạn" Jimin giải thích, cảm giác tội lỗi tuôn ra từ giọng anh.

"Tôi không biết điều gì khiến tôi trở nên đặc biệt, Min" người thợ săn cười khúc khích và lùi lại một bước, ngồi xuống bãi cỏ.

"Bạn. Bạn là người đặc biệt "omega nói đơn giản.

"Bằng cách nào?"  Jeongguk trêu chọc.

"Bạn làm cho tôi cảm thấy mình được sống"

Alpha nhìn Jimin và anh ấy mỉm cười khi thấy người kia ngồi vào chỗ bên cạnh mình.

Jeongguk không chắc tại sao mình lại đến khi thậm chí còn không biết người đàn ông xinh đẹp bí ẩn này là ai. 

Nhưng alpha chỉ sống một mình, thỉnh thoảng đến ngôi làng gần đó để tiếp tế. Anh ấy đã không được gặp và nói chuyện với một người gần bằng tuổi... vì thế anh ấy không thể từ chối niềm vui của bản thân. 

Nó khiến anh đau lòng khi nghĩ : Sẽ như thế nào nếu omega xinh đẹp đến đồng cỏ và rồi không nhìn thấy anh ở đó. Anh sẽ không làm thiên thần tốt bụng quan tâm đến anh phải thất vọng.

"Hãy kể cho tôi nghe vài điều về bạn, alpha" Jimin yêu cầu, đưa tay ra nắm lấy tay người kia.

Điều này thật táo bạo nhưng Jimin không thể cưỡng lại được. Lòng bàn tay nhỏ hơn của anh ấy vừa vặn với bàn tay alpha một cách hoàn hảo và anh cảm thấy thật ấm áp.

"Uh... tôi hai mươi. Tôi không có gia đình hay một bầy nào thuộc về mình... Tôi chỉ đi săn một mình và đôi lúc khi thiếu thứ gì đó, tôi trao đổi hàng hóa của mình cho những người khác ở ngôi làng phía tây. Họ không muốn tôi đến gần vì tôi là một thợ săn nhưng họ  sẽ không đuổi tôi đi khi tôi chỉ muốn đến để trao đổi "

"Bạn chỉ có một mình?" Jimin hỏi, ánh mắt lo lắng.

"Ừ. Bạn là bàn tay đầu tiên tôi được nắm giữ. Cảm giác rất tuyệt "

Đôi mắt của omega ngấn nước trước lời thú nhận và anh siết chặt lấy alpha.

"Bạn sẽ không cô đơn nữa. Bạn có tôi "Jimin nói, nhìn chằm chằm vào người kia.

"Đừng hứa với tôi lời hứa bạn không thể giữ, thiên thần" Gguk buồn bã mỉm cười "Bây giờ hãy cho tôi biết vài điều về bạn"

"Anh hai mươi hai, vì vậy em cần tôn trọng anh"

"Tại sao?"

"Anh lớn tuổi hơn em" Jimin trả lời ngọt ngào và tan chảy khi nhìn thấy đôi mắt nhăn nheo khi cười của Jeongguk.

"Tiếp tục đi"

"Okey, Anh thuộc về một bầy ở hướng nam. Và hãy nói cho anh biết bất cứ thứ gì em cần, anh sẽ mang đến cho em ".

"Anh làm việc gì trong làng? Một người chữa bệnh? " Jeongguk tò mò hỏi.

"Ngày nay Beta là những người chữa bệnh" Jimin cười khúc khích "Anh thực sự không được giao việc gì cả. Anh chỉ ... giúp đỡ khi cần. Anh thích đọc,  Và đôi khi anh cũng vẽ nữa. Anh không giỏi lắm nhưng anh thích nó "

"Em thích tập bắn cung"

Omega cười thật tươi. Họ quá khác biệt với nhau. Nhưng họ rất thoải mái. Jimin cảm thấy như thể mình đang đắm chìm trong bong bóng ấm áp của sự mãn nguyện.

Họ đã dành thời gian để lan man về mọi thứ và Jimin biết rằng anh ấy nên quay trở lại. Một số con sói thức dậy vào khoảng bốn giờ sáng... anh không thể để họ bắt gặp khi đang lẻn vào nhà.

"Hey, alpha... anh cần đi đây" omega thì thầm, buồn bã khi thấy mặt trời đang mọc trên bầu trời.

"Cảm ơn vì... đã ở đây. Dù chỉ một chút thời gian " - Jeongguk nói, lấy hết can đảm để nhìn vào mắt người lớn tuổi hơn.

"Chúng ta có thể gặp lại nhau sau hai ngày nữa không?"

"Anh không nên đến đây để... gặp em. Anh sẽ bị trừng phạt và đuổi ra khỏi đàn của mình nếu họ phát hiện ra "alpha cảnh báo.

Cậu ấy có vẻ buồn ngay cả khi biết đó là điều phải làm. Cậu đã chấp nhận cuộc sống cô độc của mình trong một thời gian dài.

"Đó là rủi ro của anh. Anh sẽ đến đây "Jimin nói một cách chắc chắn.

Anh sẽ không để cho người bạn tri kỷ của mình tuột khỏi tay anh dù phải đánh đổi bất kì điều gì. Ngay cả khi không thể ở bên Jeongguk, anh ấy cũng muốn đảm bảo rằng Jeongguk sẽ không cô đơn nữa. Có khả năng Cha của anh ấy sẽ chấp nhận alpha trong đàn của anh ấy... phải không?

Omega đứng dậy và nhìn Alpha lần cuối trước khi phóng đi giữa những tán cây. Không ai trong số họ có thể ngăn trái tim đang đập thình thịch.



"Jimin, hôm nay con có cuộc hẹn với Doyoon" Cha thông báo, đặt cà phê xuống.

Họ đang ăn sáng trong phòng ăn và nói về những việc hàng ngày.

Omega thở dài và hỏi "Để làm gì ạ?"

"Con không nghĩ rằng nên dành thời gian cho hôn phu của mình sao?"

"Appa, con đã nói chuyện với anh ấy trước đây. Doyoon không phải là người lạ. Chúng con sẽ dành thời gian cho nhau khi chúng con ngủ chung giường "

Alpha chế giễu và cảnh báo "Anh ấy nên là người đầu tiên có con trên giường. Đó sẽ là một sự sỉ nhục lớn nếu con không trong trắng "

"Con sẽ không làm cha thất vọng như vậy đâu, Appa" Jimin trả lời một cách đầy vẻ e lệ.

Anh dụi mắt vì buồn ngủ và đứng dậy khỏi bàn. Người Cha nhìn anh ta để chắc chắn rằng omega vẫn ổn.

"Con no rồi. Con sẽ sẵn sàng để gặp Doyoon "

"Đừng gò ép bản thân quá" alpha lầm bầm, quay lại ăn.

Jimin chắc chắn có thói quen mặc những bộ trang phục đẹp đẽ, được làm thủ công và trang điểm lấp lánh để đảm bảo anh ấy có một vẻ ngoài chỉn chu. Khi trông trẻ hoặc làm việc trong làng, anh ấy tỏa sáng theo cách riêng và không bao giờ đeo đồ trang sức hay quần áo quá lố khiến người khác khó chịu. Tuy nhiên, anh ấy sắp gặp vị hôn phu của mình. Anh phải trông thật ngoạn mục nếu anh ta muốn tin đồn tốt lan truyền trong làng.

Vài tiếng sau, Jimin đã đứng trước cửa phòng Doyoon, kiên nhẫn gõ cửa hết lần này đến lần khác.

"Xin chào, anh xin lỗi, anh đang ở trong vườn" alpha thở ra, cảm thấy tồi tệ vì đã bắt omega phải đợi.

"Appa của em nói chúng ta có một cuộc hẹn nên em đến đây" Jimin thông báo và bước vào.

"Đúng vậy... thực ra anh đã chuẩn bị bàn cho chúng ta bên ngoài. Chỉ... một số đồ ngọt và trà. "

Anh chàng alpha có vẻ hơi khó xử và lạc lõng nhưng Jimin không bận tâm. Anh hiểu tình huống của họ không dễ dàng. Doyoon chắc hẳn đã rất căng thẳng khi kết hôn với gia đình có ảnh hưởng nhất làng và biết rằng mình sẽ trở thành Thủ lĩnh đàn trong vài năm tới.

"Được rồi, chúng ta hãy ngồi đó đi" Jimin đồng ý và đi theo alpha.

Họ hầu như im lặng, ăn những món ăn nhẹ và tận hưởng thời tiết. Omega thích nhìn động vật hoang dã xung quanh. Những chú chim nhỏ đang ríu rít và những chú sóc cứ chạy xung quanh... thật là đẹp.

"Này, Jimin?" Doyoon nhẹ nhàng gọi.

Omega quay đầu lại nhìn anh và alpha tiếp tục "Anh biết đây không phải là cách lý tưởng ngay bây giờ ... Anh thực sự muốn tán tỉnh em một cách đàng hoàng, anh chỉ là rất lạ lẫm với tất cả những điều này"

"Thôi đi, Doyoon. Anh đã ngủ với một nửa số omega trong ngôi làng này "Jimin cười khúc khích" Vậy mà Cha em vẫn chọn anh là ứng cử viên hoàn hảo để  em giao phối và sinh cho anh những chú cún con "

"Jimin... chúng ta đều có những hành động trẻ con ở một thời điểm nào đó" Doyoon đảo mắt.

"Nhưng một số người trong chúng ta biết cách giữ nó trong quần của mình"

"Anh có thể nói gì bây giờ? Tất cả đã là quá khứ. Chúng ta đã đính hôn và anh muốn đối xử tốt với em, được chứ? Vì vậy, xin vui lòng, nếu em có vấn đề với bất cứ điều gì, chỉ cần nói với anh, anh hứa sẽ cải thiện mỗi ngày "

"Anh cũng không muốn lấy em, đúng không?" Jimin hỏi, hoàn toàn phớt lờ những lời trước đó của alpha 

"Anh muốn trở thành Thủ lĩnh, nhưng cùng với em? Một omega lạnh lùng, chiếm hữu, hay đòi hỏi và khó thỏa mãn. Em lấy làm tiếc cho anh. Anh sẽ hạnh phúc hơn với một người đơn giản "

"Tại sao em lại nói tất cả những điều này? Chúng ta đã đồng ý, chúng ta không thể làm bất cứ điều gì về chuyện này "Doyoon nói.

"Em biết. Em chỉ nghĩ nếu chúng ta trở thành bạn đời thì chúng ta nên thành thật ngay từ đầu "

Họ lại chìm trong im lặng và Jimin nhìn thấy mặt trăng từ từ xuất hiện trên bầu trời. Anh không thể tin rằng mình đã dành nửa ngày cho vị hôn phu của mình.

"Em sẽ đi, Doyoon. Em nghĩ anh nên ăn tối với Cha và em vào tuần tới. Ông ấy thích điều đó "

Họ nói lời tạm biệt nhanh chóng và Jimin trở về nhà. Anh ấy tắm thật nhanh và chuẩn bị đi gặp Jeongguk. Đó sẽ là cuộc gặp thứ ba của họ. Anh rất vui mừng để nói rằng ít nhất, Anh ấy đã trở nên gắn bó với alpha. Anh ấy đã rơi vào tình yêu quá dễ dàng.

Lần này, Jimin đã chuẩn bị một chiếc túi đặc biệt và chứa đầy đồ ngọt và những thứ cần thiết như xà phòng thơm hay thậm chí là nến. Anh muốn Jeongguk có mọi thứ cậu cần mà không cần đến ngôi làng nơi cậu không được chào đón vui vẻ.

 Alpha không đáng bị đối xử như vậy và điều đó đã làm tan nát trái tim của Jimin khi anh nghe về nó. Jeongguk không giống như những gì trong truyền thuyết đã mô tả. Cậu là một thợ săn nhưng cậu không nguy hiểm hay phạm tội. Cậu là linh hồn thuần khiết nhất mà omega từng gặp.

Jimin rời phòng vào khoảng mười một giờ tối và chạy qua khu rừng, cảm thấy rạo rực khi anh sẽ được gặp lại người anh yêu thích nhất trên thế gian.

Omega không thể tin rằng anh ấy lại có liên kết với alpha dễ dàng như vậy. Không dễ để Jimin có cảm giác thân thiết với bất kỳ ai. Mọi người chủ yếu tương tác với anh ta vì anh ta là con trai của Thủ lĩnh Đàn và trong những năm đó, lòng tin của anh về điều ấy ngày càng sâu sắc. Nhưng Jeongguk thì khác, cậu ấy thậm chí còn không biết tên đầy đủ của Jimin. Cậu thích anh ... vì chính anh.

Omega đứng trên đồng cỏ, tìm kiếm alpha và Jeongguk bước ra từ giữa những tán cây, mỉm cười khi nhìn thấy omega.

"Em đã đốt lửa gần đây, anh có muốn ngồi bên cạnh nó không?" alpha hỏi.

Jimin đan những ngón tay của họ ngay khi anh ấy đủ gần với người trẻ hơn. Anh đã quen với sự ấm áp mà nó mang lại và anh không muốn từ chối niềm vui nhỏ bé của mình.

"Anh rất thích điều đó" omega mỉm cười và đi theo Jeongguk.

Họ quay trở lại khu rừng và chỉ vài bước, họ đã đến khu vực nhỏ mà alpha đã chuẩn bị.

Có một ngọn lửa đang cháy và một cái chăn được đặt bên cạnh nó, ở phía đối diện của khói đang thổi. Jimin chú ý đến một cái giỏ gần đống gỗ và không thể giấu được nụ cười khi nhận ra Jeongguk đã dành thời gian của mình để tổ chức một thứ gì đó có vẻ như là một buổi hẹn hò.

"Em có một ít rượu em tự làm ... và thịt bắt được hôm nay. Em nghĩ chúng ta có thể có một bữa tiệc nhỏ? " alpha hỏi.

"Nghe đáng yêu quá" Jimin vỗ tay "Anh cũng có thứ này cho em"

Jeongguk không để ý đến chiếc túi mà anh mang theo cho đến khi anh đẩy nó vào tay.

"Anh đã thu thập một số thứ ở nhà, có lẽ em sẽ cần chúng?"

"Min... Anh không cần phải làm vậy" Jeongguk thì thầm, không nói nên lời.

Cậu ấy chưa bao giờ cảm nhận được... lòng tốt trong suốt cuộc đời của mình. Cậu đã bị choáng ngợp.

"Cứ chấp nhận đi" Jimin cười tươi "Và cho anh một ít rượu" anh yêu cầu, nới lỏng bầu không khí.

Alpha cười khúc khích và với tay vào giỏ, lấy ra những chiếc cốc và một cái bình. Cậu rót một nửa và ngồi xuống bên cạnh Jimin, tấm chăn đủ lớn để vừa với cả hai người.

Các omega đều thích gần gũi với người mà họ  yêu mến. Vai anh lướt qua vai Jeongguk theo từng cử động và mỗi lần như vậy lại khiến anh rùng mình.

Cơ thể của họ phản ứng với người kia như có điện và omega ngạc nhiên khi mọi thứ về những người bạn tâm giao mà anh từng đọc sắp trở thành sự thật.

"Em đã làm gì hôm nay, Jeongguk?" Jimin hỏi.

Anh nhấp một ngụm rượu rồi thở ra, cảm thấy nó mạnh làm sao.

"Em đã săn thịt. Em cũng đã dọn dẹp cabin của mình, nó đang bám đầy bụi. Còn anh thì sao?"

Jeongguk có vẻ rất vui vẻ với một ngày bình dị như vậy và điều đó khiến Jimin yêu mến. Cậu ấy đơn giản nhưng rất đặc biệt.

"Anh phải ngồi ở nhà chồng sắp cưới của mình" omega thở dài.

"Ồ... anh phải rất vui vì đã tìm được ai đó cho mình," người trẻ mỉm cười.

Cậu đưa cho Jimin một miếng thịt đang nướng trên bếp lửa và Jimin nhận món quà, từ từ nhấm nháp miếng thịt.

"Nhưng anh không yêu chồng sắp cưới của anh"

Alpha cau mày và tập trung ánh mắt vào omega. Mái tóc xù của Jimin tương phản với chiếc áo khoác đen của anh ấy rất nhiều, nó gần như chói mắt.

"Anh ấy có tệ với anh không?"

"Không. Anh chỉ không yêu anh ấy. Nhưng anh cần kết hôn với anh ấy để làm hài lòng gia đình và đảm bảo an toàn cho họ. Dù sao anh cũng xin được ích kỷ lần này và ở bên tri kỷ của mình "

Jeongguk mím môi, suy nghĩ và hỏi "Anh có thể cho em biết tri kỷ là gì không? Anh đã gọi em như vậy "

Jimin mỉm cười và tựa đầu vào vai alpha. Anh cảm thấy choáng váng vì rượu và nó khiến anh dũng cảm hơn.

"Truyền thuyết nói rằng mỗi con sói đều có ai đó định mệnh của mình. Nó giống như ... được viết trên các vì sao. Hai người sẽ gặp nhau trong mong đợi và họ yêu ngay lập tức, ngay khi lần đầu tiên ngửi thấy mùi hương của nhau. Họ giao phối và tạo ra một liên kết đặc biệt. Nó không thể phá vỡ. Một người bạn tri kỷ chỉ là... một tình yêu đích thực. Anh thực sự mơ ước được trải nghiệm nó. Anh không muốn kết hôn và dành cả đời với người mà anh thậm chí không thích. Nhưng anh đã mất hy vọng gặp được tri kỷ của mình và đồng ý kết hôn với Doyoon vì điều đó sẽ có lợi cho đàn của anh. Anh đã gặp em ngay sau khi đính hôn... Anh bất tỉnh khi mùi hương rừng nồng nặc của em đến với anh và anh chỉ... Anh nghĩ rằng anh đã nhận ra ngay. Cách chúng ta nói chuyện và kết nối thật dễ dàng... điều đó thuyết phục anh rằng em là tri kỷ của anh "

Jeongguk im lặng, tiếp thu thông tin. Cậu không biết mình đang cảm thấy gì, nhưng cậu không thể chịu đựng được ý nghĩ không có Jimin bên cạnh cứ hai ngày một lần. Cậu đã quen với việc đó. Omega rất ấm áp và anh cho cậu thấy thế nào là yêu thương đích thực. Jimin là con sói đầu tiên mà Jeongguk có thể nói về bất cứ điều gì cậu muốn. Nó không chỉ là trao đổi một thỏa thuận và bỏ đi ngay sau đó. Người lớn hơn đã ở đây, dựa vào cậu và gọi cậu là tri kỷ. Nó là siêu thực.

"Em không nghĩ anh nên rời bỏ cuộc sống của mình hay làm cả đàn thất vọng, khi anh hầu như không biết em" cuối cùng Jeongguk cũng trả lời.

"Anh vẫn còn ba tuần rưỡi trước khi Doyoon giao phối với anh. Hãy để anh ở bên cạnh em. Anh muốn khám phá chúng ta "

Alpha gật đầu và nói "Chà, em thực sự không có gì để mất ngay cả khi anh bỏ em để đến với người bạn đời của mình. Đó vẫn sẽ là bốn tuần tuyệt vời nhất trong cuộc đời em "

Jimin cảm thấy trái tim mình co rút và anh siết chặt tay alpha.

"Dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ không bỏ em cô đơn một mình. Anh hứa đó "

Họ bỏ qua chủ đề đó và tiếp tục ăn thịt mà alpha đang nướng. Jimin uống một cốc rượu khác và sau đó dừng uống, anh biết rằng mình sẽ không thể trở về nhà nếu uống quá liều.

Không phải lúc để vô trách nhiệm. Jimin không thể làm cha nghi ngờ.

Mặt trăng đang dần khuất sau những tán cây nghĩa là trời sắp sáng và omega khẽ rên, duỗi lưng.

"Đã đến lúc ... Anh sẽ đến thăm em sau hai ngày. Hãy giữ an toàn. Và đừng ngại dùng những thứ anh đã mang đến cho em. Cuốn sách yêu thích của anh nằm trong túi đó "Jimin nói với một nụ cười nhỏ và siết chặt tay alpha lần cuối.

"Trở về nhà an toàn, thiên thần"

Omega liếc trộm người nhỏ hơn lần cuối và cất bước, chạy qua khu rừng. Chắc chắn, anh ấy đã trở nên quen với tất cả các chuyến đi vào vùng hoang dã.

(Mọi người có thấy thiên hà trong mắt Jungkook giống Jimin không nhỉ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro