chapter 5_end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"anh đây rồi." yeonjun càu nhàu, tay anh rời khỏi bụng soobin, chạm vào đôi tai em. khoảnh khắc mà tất cả những gì soobin có thể nghe thấy là tiếng da chạm da, tiếng âm thanh dâm dục và không đúng đắn, rồi yeonjun kéo mạnh một phát.

em dần mất kiểm soát. chân em đá ra theo bản năng, nghẹn ngào trong tiếng rên rỉ khi cơ thể em co giật dữ dội đến mức như bị chuột rút và siết chặt lấy dương vật của yeonjun bên trong. em lên đỉnh hết lần này đến lần khác, không thể tin được vì đây là lần thứ sáu em ra.

"h-uhhh." em rên rỉ, nấc cụt và khóc khi yeonjun liên tục vuốt ve phần lông mềm mại trên tai em, em cựa quậy, hơn nữa, muốn nhiều hơn nữa.

"em thực sự chỉ là một chú thỏ nhỏ yếu đuối mà thôi." yeonjun nói, giọng căng thẳng, rồi anh chôn sâu vào soobin, rên rỉ khi cảm nhận được sức nóng từ vách thịt.

mặc dù em vừa mới xuất tinh, nhưng đối với soobin, nó gần như là cực khoái. tai em mềm nhũn và em tan chảy, một âm thanh nhỏ, khó hiểu thoát ra khỏi mô em khi hông em nhấp từng chút một, lỗ nhỏ vẫn siết chặt ngay cả khi được lấp đầy bởi hơi ấm từ tinh dịch của yeonjun.

"dễ thương làm sao." yeonjun thì thầm. mắt soobin mở ra. em thậm chí còn không biết mình nhắm mắt từ khi nào. "chết tiệt soobin là, em là cả một giấc mộng đấy em biết không?"

soobin cựa quậy và khịt mũi. mắt và mắt em sưng húp vì nước mắt. da và bụng em dính đầy lượng tinh dịch trước đấy. bằng cách nào đó, cơ thể em hẳn đã cố gắng nhấp thêm chút nữa. yeonjun di chuyển, vòng tay ôm lấy em, ngực vẫn phập phồng và anh vẫn ở bên trong.

"em chỉ cần no bụng thôi hửm, thỏ con?" yeonjun hỏi, vuốt ve em nhẹ nhàng. "em siêu giỏi luôn. giờ em có thấy ổn hơn chưa?"

soobin vụng về đưa tay lên dụi mắt.

"em mệt." em thề, em không có ý định phàn nàn đâu. lần đầu tiên trong ngày, em cảm thấy được thỏa mãn một cách trọn vẹn và hoàn hảo. tinh dịch của yeonjun đang ở bên trong em, và cuối cùng dương vật em ũng mềm đi, và điều đó thật tuyệt. đuôi em lắc một cách vui vẻ. "cảm ơn hyung đã giúp em."

yeonjun dừng vuốt ve một lúc rồi tiếp tục.

"tất nhiên rồi. bất cứ khi nào em cần."

mí mắt soobin rũ xuống, sự kiệt sức liên tục nhắc nhở em cần phải ngủ, nhưng em cố rúc đầu vào dưới cằm yeonjun, ngay cả khi nó đồng nghĩa với việc em sẽ thức dậy với cơn đau ở cổ.

"thật đấy," em khàn giọng thì thầm. "anh tốt với em lắm. và em...thích nó."

cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến, nhưng đôi tai nhạy cảm của em vẫn dễ dàng nghe được nhưng lời nói tiếp theo của yeonjun.

"anh sẽ luôn tốt với em," anh nói, ấn nhẹ vào đỉnh đầu soobin. "anh hứa."

. ݁₊ ⊹ . ݁ ⟡ ݁ . ⊹ ₊ ݁.

soobin tỉnh dậy vì một đợt kích thích khác làm em nghẹt thở, em cựa quậy và thở hổn hển, và yeonjun lại tiếp tục đụ em, đè em xuống và lấp đầy em bằng tinh dịch hết lần này cho đến khi anh thỏa mãn.

lần cuối cùng em tỉnh dậy là khi yeonjun đang luồn tay vào tóc em, nhẹ nhàng gãi và da đầu em. ánh nắng buổi chiều muộn len lỏi qua khe hở của tấm rèm cửa.

"oh." yeonjun nói. cơ thể anh áp vào soobin trong một cái ôm nhẹ nhàng. "em dậy rồi à?"

soobin phát ra âm thanh ngái ngủ. mí mắt em nặng trĩu những em cố mở chúng ra. ánh mắt của yeonjun tập trung vào đỉnh đầu soobin.

"mmh?" soobin ậm ừ. cổ họng em khô khốc, nhưng trong đầu em lại vô cùng vui sướng vì không có bất kỳ lo lắng nào, như thể yeonjun đã làm chúng biến mất khỏi em. em thậm chí còn không thể nghĩ về việc này có ý nghĩa gì với họ. những dòng suy nghĩ đó trôi khỏi em như cá bơi theo dòng nước.

"tai biến mất rồi." yeonjun nói với em. soobin chớp mắt, và bối rối. "em không thấy có gì xảy ra. em chỉ là thức dậy, và bùm. không thấy tai luôn rồi."

soobin đưa tay lên để tự mình cảm nhận, và quả thực, tất cả những gì anh chạm được là mái tóc của mình và bàn tay của yeonjun. những ngón tay của họ chậm rãi đan vào nhau.

"em thấy đỡ hơn chưa?" yeonjun hỏi, và ngay lúc đó, bụng soobin quặn lên vì xấu hổ.

"ôi má ơi." em nghẹn giọng, buông khỏi cái nắm tay để che mặt. "nó quá là- em xin lỗi, hyung. xin lỗi vì để anh nhìn thấy em trong tình trạng như thế."

xin lỗi vì đã làm đi hết phép thuật của em. cái quái gì thế. làm sao em có thể xin lỗi chuyện như thế này? sự xấu hổ bỗng chốc lấp đầy em.

"soobin-ah." yeonjun nói. anh nhẹ nhàng kéo tay soobin ra khỏi mặt em. "soobin, nhìn anh này. em không cần phải xin lỗi. anh..." soobin nhanh chóng nhận ra cả khuôn mặt yeonjun đã đỏ bừng. và cả tai nữa, đó là cách anh ấy ngại ngùng về điều gì đó ấy hả? "em nói em thích chúng mà, đúng không? anh cũng thế. vậy thì có gì mà sai chứ?"

"anh thực sự thích chúng à?" em hỏi. yeonjun nhìn chằm chằm vào em.

"soobin," anh lại nói. "đó là điều nóng bỏng nhất mà anh từng thấy đấy. anh thấy buồn vì chúng biến mất rồi."

soobin lấy hết sức đánh nhẹ vào ngực yeonjun.

"không hề." em chế giễu. "anh biết chúng bất tiện cỡ nào không? em thậm chí không nhớ mình đã..."

em im lặng, đột nhiên cơn xấu hổ cháy bùng lên. em không nhớ. mọi thứ đã xảy ra chỉ là một màn sương mù của khoái cảm, cảm giác đau nhức và yeonjun. yeonjun cười toe toét với em.

"tám." anh nói. "em đã xuất tinh tám lần. nóng bỏng thật đấy. không phải anh vừa đề cập đến nó đấy à?"

soobin đỏ mặt.

"điều đó không thể xảy ra với con người." em lẩm bẩm. "thêm nữa, nó đau lắm. em không nhớ gì về nó."

yeonjun quàng tay qua người soobin để xoa lưng em.

"...được thôi." anh nói. "nhưng nếu em có tai và đuôi mà không có...không có các đợt khoái cảm liên tiếp ấy, em có muốn không?"

sức bền điên cuồng là một cách để mô tả sự ham muốn không thể thỏa mãn mà soobin vừa trải qua. em chế nhạo.

"tai và đuôi sẽ không có ý nghĩa gì nếu không có nó." em nói một cách lơ đãng. "chúng..."

"ý em là em sẽ không muốn chúng nếu chúng không nhạy cảm?" yeonjun trêu chọc. "soobinie, chơi như thế không phải hơi bẩn sao?"

soobin trừng mắt nhìn anh.

"cặc của anh vừa mới ở bên trong em," em nhắc lại. "ba lần, và em siêu thấy bẩn."

miệng yeonjun cong lên thành một nụ cười dễ thương như mèo, đôi mắt lấp lánh.

"được rồi, để anh dọn dẹp nhé."

. ݁₊ ⊹ . ݁ ⟡ ݁ . ⊹ ₊ ݁.

gợi nhắc lại, chuyến lưu diễn diễn ra tốt đẹp. khi họ trở về nhà, soobin nhận được một gói hàng có tên em ở trên. khi em mở nó ra, hành động đầu tiên em làm là chạy thẳng vào phòng yeonjun và lắc người anh ấy, mặt em đỏ bừng.

"đây là cái gì?" em hỏi và vẫy gói hàng trước mặt yeonjun.

"cái gì cơ?" yeonjun phản bác, rồi anh thực sự sáng bừng lên khi nhìn thấy. "ồ, ra là nó ở đây."

"trả lời em."

một nụ cười như mèo nữa.

"đó là đuôi thỏ, soobinie." yeonjun nói. "anh đã bỏ lỡ cơ hội một lần rồi. và nó còn kèm theo cả tai thỏ nữa, đúng không?"

đúng thế. soobin sắp hét lên mất.

"em ghét anh." em nói.

"em có thể ghét anh." yeonjun nói rồi cười nhếch mép. "nhưng cậu nhỏ của em thì không. em muốn nói gì sao, thỏ con? muốn thử?"

...soobin sẽ không chịu trách nhiệm nào cho bất kỳ quyết định hấp tấp nào mà em đưa ra liên quan đến tai thỏ và nút chặn hậu môn đuôi thỏ bông. tất cả là lỗi của yeonjun. 

__

đây chắc là em fic được đón nhận nhiều nhất trong các em fic của tui. ngoài lời cảm ơn thì tui chỉ muốn cầm loa hét tui iu mọi người rất nhiều.
(♡˙︶˙♡)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro