chapter 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

yeonjun cũng gật đầu, trông có vẻ hơi say mê. ngón tay anh vuốt ve vành tai nhung của soobin trước khi anh rời khỏi nó.

"được rồi, được rồi." anh bắt đầu quá trình gỡ chân tay soobin xuống, nhưng em cảm thấy một cơn buồn bực dâng trào trong lòng trước viễn cảnh yeonjun lùi ra, và em chỉ bám chặt hơn. yeonjun khẽ thở dài rồi cười. "soobin-ah, chúng ta cần phải bôi trơn cho việc đó. và em phải cởi quần áo ra."

soobin rên rỉ, không hài lòng, nhưng rồi cũng phải chịu thua. sau đó, em sẽ tự xấu hổ vì sự bám dính của chính mình, nhưng có lần một sẽ có lần hai, và em còn nhiều điều đáng xấu hổ hơn như thế nữa.

yeonjun không mất nhiều thời gian để quay lại, quần áo không còn trên người và kèm theo một lọ bôi trơn khi anh bò lên nệm và đỏ mặt trước ánh nhìn của soobin.

"cái gì đấy?" anh hỏi, tránh ánh mắt. như thể anh đang mong đợi soobin phán xét anh. như thể soobin đang ở bất kỳ vị trí nào để đánh giá bất kỳ ai vào thời điểm này. soobin, người đang nhìn chằm chằm vào lọ bôi trơn với cái miệng khô khốc và ngọn lửa không thể dập tắt bên trong em. khi em nhìn vào khuôn mặt của yeonjun, em cố gắng hết sức để cho anh ấy thấy em muốn nó đến mức nào. em mong đợi nó.

cứ như vậy, vẻ ngại ngùng của yeonjun tan biến. anh lại cười nhẹ, một tiếng cười khúc khích, và bò lại gần hơn.

"dễ thương." anh nói. "em dễ thương quá đấy."

có thứ gì đó ấm áp lan tỏa trong lồng ngực soobin. em không biết phải nói gì, dòng suy nghĩ bị đứt quãng bởi một cơn ham muốn mới khiến em rên rỉ.

"anh biết, anh có em rồi." yeonjun nói, quỳ giữa hai chân em. nắp lọ bôi trơn bật mở, và anh nhỏ nó lên các ngón tay, xoa chúng vào nhau để làm ấm. "anh phải chuẩn bị cho em. em có thể kiên nhẫn chờ đợi được không?"

thật không công bằng. khi anh ấy yêu cầu như vậy, tất cả những gì soobin muốn nói là em đợi được, lắng nghe và ngoan ngoãn làm theo những gì anh ấy bảo. đó là giọng nói nhẹ nhàng dẫn dắt em mong muốn thứ gì đó cho mình. tuy nhiên, em không biết liệu hoàn cảnh của mình có cho phép những điều như sự kiên nhẫn xảy ra không.

"hyung," em rên rỉ, và giọng nói khàn khàn. "em không chắc."

những ngón tay trơn trượt ấn và chùm đuôi nhạy cảm của em khiến em giật mình, âm thanh nhỏ cứ thế phát ra từ giữa môi em.

"em có thể thử không?" tay của yeonjun di chuyển xuống, và hơi thở của soobin trở nên dồn dập, đùi dang rộng hơn như đang mời gọi. em gật đầu không chút do dự. em có thể thử. có thể mà.

lần ấn đầu tiên, ngón tay yeonjun vào bên trong em khiến chú thỏ bông nhỏ mà anh mới kiếm tìm được sáng nay nhanh chóng run rẩy. soobin nắm chặt tấm trải giường và chớp mắt để ngăn đợt nước mắt khác, môi em run rẩy. nó không đau. thực tế, nó mang lại cảm giác dễ chịu ngay lập tức, có lẽ theo một cách nào đó thì không nên. em đã tự dùng tay mình trước đấy, em biết tuyến tiền liệt của mình ở đâu. không đời nào nó lại cảm giác sung sướng nhanh như cậy. đó là điều không thể. nhưng việc mọc tai thỏ và đuôi thỏ cũng là điều không thể, nếu đó là việc của trước sáng nay.

đôi tai trên đầu em đung đưa, và yeonjun khiến em rên rỉ lớn chỉ bằn một ngón tay. soobin hít vào thật sâu để cố gắng giữ mình tỉnh táo, nhưng em không chắc nó có hiệu quả không. đôi tai em giật lần nữa, kích động, và hông em di chuyển cho đến khi ngón tay yeonjun hoàn toàn ở bên trong. yeonjun nhìn em, và em nuốt khan.

"em x-xin lỗi." khó để nói ra một cách chân thành khi đuôi của em không ngừng run rẩy, khi hông em không ngừng kiếm tìm khoái cảm, cố hết sức để dụ một ngón tay khác vào. tai em cụp xuống, và nuốt xuống tất cả sự xấu hổ. "em- em chỉ đang cố gắng mà thôi."

"thư giãn đi," yeonjun trìu mến nói. "em chỉ đang tự làm mình căng thẳng thôi, không có gì phải buồn cả, thỏ con, em đã làm đúng theo lời anh yêu cầu rồi."

đầu soobin quay cuồng, và em nấc cụt khi yeonjun nhẹ nhàng cong ngón tay lại, tiếp tục nới rộng cho em.

"em á?" em không có cảm giác như vậy. có lẽ những suy nghĩ này thể hiện rõ trên khuôn mặt em, sự bối rối trắng trợn.

"đúng rồi." yeonjun thêm một ngón tay nữa, và soobin cựa quậy, khẽ rên rỉ. "em đang cố gắng đấy. đó là những gì anh đã yêu cầu, phải không?"

có thật là thế không? làm cách nào mà em quên mất nó rồi?

run rẩy, soobin gật đầu, rồi trở nên căng thẳng khi những ngón tay của yeonjun lần mò tìm thấy mục tiêu. toàn bộ cơ thể em giật nảy, và đuôi em co giật khi cơn cực khoái khô tàn phá cơ thể em. em im lặng trong suốt quá trình, miệng há hốc và tai cụp lại khi em run rẩy. tiếng rên rỉ đứt quãng thoát ra khỏi môi em khi em tìm được phương hướng. cậu nhỏ của em vẫn cứng như mọi khi và tựa vào bụng em, giọt tinh dịch đáng thương chảy dài xuống bên hông.

"hyung," em nói trong nước mắt, giọng nói cao lên như rên rỉ. "nó đ-đau lắm.

yeonjun dường như bị ảnh hưởng, ngay lập tức thả lỏng tay ở phần tuyến tiền liệt.

"xin lỗi." anh xoa dịu. "anh xin lỗi, anh sẽ cẩn thận hơn, bạn nhỏ đồng ý không?"

sau đó, anh nhanh chóng và từ tốn mở rộng cho soobin bằng bốn ngón tay, rồi anh rút chúng ra với một tiếng ướt át khiến tai soobin cụp lại vì xấu hổ. nhưng hơn cả sự xấu hổ, em háo hức rằng cuối cùng yeonjun cũng vào bên trong em. em tưởng tượng ra biết bao nhiêu thứ, ngón chân em cong lại, em sẽ cảm thấy được lấp đầy và thỏa mãn.

có tiếng sột soạt mà soobin ngay lập tức nhận ra đó là tiếng của bao cao su, và em ngẩng đầu lên.

"em không muốn nó." em nói.

yeonjun dừng lại với miếng bao cao du vẫn còn nguyên vẹn trên tay. vâng, nếu soobin không mất trí lúc này, thì đây có thể là một bộ phim hài.

"không á??"

"không là không." em khăng khăng khẳng định vì em phải làm như vậy. có điều gì đó bên trong đầu em thúc giục rằng em sẽ được thỏa mãn mà không cần tới nó. đuôi em lắc lư. "em muốn được cảm nhận hết cơ."

người yeonjun cứng đờ. anh loay hoay với bao cao su rồi thả nó xuống tấm trải giường, bò lại gần hơn, gần hơn nữa, cho đến khi mũi họ gần như chạm vào nhau.

"chắc chắn đấy nhá?" yeonjun hỏi, mắt mở to. thật ngọt, nhưng soobin chưa bao giờ chắc chắn điều gì đó trong cuộc đời của mình hơn thế. em muốn được lấp đầy, vậy thôi.

"chắc nịch luôn." em nài nỉ, chân co lên móc vào eo của yeonjun và giữ chặt anh lại trước khi anh ấy có ý định rời đi. tiếng rên rỉ dâng lên trong cổ họng soobin. "hyung, muốn anh vào trong em."

mắt yeonjun nhắm lại và em rít lên.

"con mẹ nó." anh thốt ra một cách gay gắt. "em sẽ khiến anh chết mất, soobin ạ."

và rồi anh nhấc mình lên, từ từ đẩy đầu dương vật của anh vào trước khi soobin kẹp chặt nó, chuyển thành một cơn cực khoái khác. em nức nở, những ngón tay cào cấu trên nệm, ngực phập phồng. da em đẫm mồ hôi, tóc dính vào mặt em khi những đốm đen nhảy múa ngang qua tầm mắt em.

"tình yêu của anh ơi." tay của yeonjun di chuyển đến thắt eo của em từ lúc nào thế? chúng nắm chặt lấy em ở đó, như thể giữ em vững lại trong khi em run rẩy và thở gấp. "em ổn, không sao cả. chúng gần xong rồi đúng không anh?"

em lại khóc, quay mặt sang một bên và úp lên gối. với em. sẽ không có hồi kết nào cho đến khi cái nóng khủng khiếp đấy rời khỏi em. yeonjun hít một hơi thật sâu.

"anh di chuyển nhé." anh cảnh báo, rồi đẩy hông về phía trước để dương vật hoàn toàn được bao bọc bên trong. lưng soobin cong lên và tầm nhìn của em trở nên mơ hồ khi cuối cùng, đến tận bây giờ thứ gì đó mới bắt đầu xuất hiện. quả bóng nhỏ đạt đến giới hạn và nổ tung, ngày càng nhiều hơn với mỗi cú đẩy hông của yeonjun. miệng soobin há hốc, những âm thanh thảm hại tuôn ra mỗi khi yeonjun chôn mình vào bên trong.

"uuh." em ngọ nguậy, những ngón tay đưa lên nắm lấy vai, mặt và tóc của yeonjun. bất cứ gì trong tầm với em. bộ não rối bời của em đòi hỏi được tiếp xúc, được gần gũi. "hhuh, hyung,"

và yeonjun cũng chạm vào em. nhẹ nhàng, chứ không phải những cái đụng điên cuồng từng đưa soobin lên đỉnh trước đó. một tay nắm chặt eo em, tay kia chu du lên xuống trên cơ thể em. khi soobin cuối cùng cũng quay đầu lại đối mặt với anh, mắt yeonjun mở to ngạc nhiên. anh thở đứt quãng. mồ hôi từng giọt chảy trên trán anh, và miệng anh mấp máy,

"bé cưng ơi."

soobin rên rỉ, nhưng điều đó chỉ càng thúc đẩy yeonjun tiếp tục.

"thỏ con, em quá đỗi xinh đẹp và tốt với anh." anh nói. "cách em chịu đựng mọi thứ và chấp nhận con cặc của anh một cách hoàn hảo. và em cũng chịu được ngay cả tinh dịch của anh, đúng không, soobinie?" tay anh lướt trên bụng của soobin, cẩn thận tránh xa dương vật đã quá nhạy cảm của em. "ngay chỗ này."

anh ấn xuống, và bụng soobin kêu lên, em gật đầu một cách nghiêm túc. em cũng muốn điều đó, yeonjun sẽ lấp đầy em. nghe có vẻ như đó là giải pháp cho mọi vấn đề của em lúc này. sự tuyệt vọng dâng trào bên trong em, luồng nhiệt tích tụ ngày càng nóng hơn, và em đẩy hông mình về phía yeonjun, chút kiên nhẫn của em bây giờ đã bị đứt gãy.

"hyung." em khóc. "yeonjun hyung, anh động đi, làm ơn-"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro