Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

You are Delicious (14)

Xe tải nhỏ không lắp bàn có thể chứa vừa túi da rắn.

Hơn nữa đồ đạc của Vương Nhất Bác cũng không tính là nhiều, Tiêu Chiến cầm giúp cậu hai thùng carton, đồ đạc bên trong đã xếp đầy đủ vẫn còn thừa chỗ, bình thường quần áo cũng đã mang qua, thật sự đến ngày chuyển nhà giao phòng, cũng không còn gì nữa.

Nhà để xe trong tiểu khu của Tiêu Chiến có cho thuê để kinh doanh, Vương Nhất Bác liền thuê một chỗ, chưa nghĩ đến việc có nên tiếp tục nướng xiên hay không, cứ thuê trước đã.

Tiêu Chiến lúc rảnh rỗi đã dọn dẹp lại căn phòng, tuy rằng chỉ dùng một cái giường, nhưng khi đồ đạc của Vương Nhất Bác dần dần lấp đầy căn phòng khác, Tiêu Chiến vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.

"Lại đây." Anh vẫy vẫy tay, Vương Nhất Bác đang trêu chọc Tiểu Quả liền buông gậy chọc mèo xuống, chui vào trong ngực anh.

"Tủ quần áo đã sắp xếp xong rồi này, em xem, bên này là quần áo của em, bên này là của hai chúng ta, anh xếp theo màu sắc, em cũng có thể mặc đồ của anh."

Vương Nhất Bác thò đầu vào ngửi, đều là mùi của Tiêu Chiến, trong lòng ấm áp, cực kỳ thoải mái.

"Lúc trước anh từng nói tiền tiết kiệm đủ mua một căn nhà cũ rồi, sao anh lại không mua?"

"Cũng không vội, khi nào gặp được cái vừa ý thì mua, sau đó sửa sang lại một chút rồi cho thuê cũng không tệ."

"Thật ra lúc trước tiết kiệm tiền là muốn thành lập phòng làm việc, sau đó em và Chu Hiên làm online cảm thấy cũng không tệ, cảm giác hiện thực hóa cũng không cần thiết, dù sao cũng không làm ở trong nước nhiều lắm."

"Cho nên gặp được cái nào phù hợp thì đầu tư một cái đi. Em đã chuyển đến đây rồi, anh còn định đuổi em đi à? "

"Làm sao có thể chứ..."

Tiêu Chiến nghiêng đầu hôn cậu, mút lấy môi cậu một cách nghiêm túc lại ôn nhu.

"Mỗi ngày gặp em vẫn cảm thấy không đủ, làm sao nỡ để em đi được."

Trời quang đãng sáng sủa là một ngày đẹp để dọn nhà, Tiêu Chiến đặc biệt mua hai con cá, còn mua tám cái bánh bao hấp.

"Tám cái muốn ăn đến khi nào chứ..." Vương Nhất Bác buồn cười nhìn người bạn trai mê tín dị đoan của mình, thiếu chút nữa còn đốt cả pháo.

"Em dọn đến sống cùng anh..."
"Đương nhiên phải chúc mừng rồi..." Tiêu Chiến nghiêm túc xử lý vảy cá, lấy trứng cá ra.

"Em chuyển đến đây em chính là nam chủ."

Vương Nhất Bác từ phía sau ôm lấy anh, Tiêu Chiến nghiêng đầu hôn cậu một cái.

"Giúp anh mang gừng qua đây."

【Soái ca xiên nướng bắt đầu phát trực tiếp】

【Soái ca xiên nướng đã thay đổi tên phòng livestream: Chuyển mình làm chủ, chuyển nhà rồi】

【 Tôi đến rồi đây】

【 Chuyển nhà? Như thế nào lại là nhà của tiên nam? 】

【 Đây là đến làm chủ nha ha ha ha ha】

【 Sống chung rồi! 】

"Hi, hôm nay lại là một ngày không cần nấu cơm..." Vương Nhất Bác vẫy vẫy tay trước ống kính.
" Khi dọn đến nhà anh ấy, anh ấy nói tân gia có thể ăn cá... Em thì thấy không quan trọng lắm, không nhất định phải làm..."

【 Đợi lát nữa xem cậu ăn nhiều bao nhiêu】

【 Suỵt, giữ lại chút mặt mũi chứ】

【Ha ha ha ha ha nói thật sao】

"Đây là loại cá gì..."

Vương Nhất Bác ù ù cạc cạc vỗ vỗ con cá.

"Cá mè... Đủ lớn."

Tiêu Chiến cầm dao, cắt gừng thành từng lát, lại cắt thành sợi, dao va chạm với mặt thớt, phát ra âm thanh dễ nghe.

"Hành lá đặt ngay ngắn, dùng mũi dao cắt nhỏ..." Tiêu Chiến biểu diễn, "Tất nhiên, có công cụ chuyên dụng để cắt hành lá, tôi tương đối có thể xử lý được nó, nên không cần mua. Nếu giống như em ấy, thì có thể mua một cái." Nói xong, anh chỉ vào Vương Nhất Bác ở bên cạnh.

【Ha ha ha ha ha ha cay lắm】

【 Ha ha ha ha ha ha ha tình yêu đích thực không kiêng nể gì cả】

【 Ha ha ha ha ha cười chết tôi】

"Cắt, em có anh rồi, không cần mua nữa." Gò má của Vương Nhất Bác nhô cao, vẻ mặt rất tốt.

"Đúng nha, anh quên mất..." Tiêu Chiến bật cười, anh cắt nhỏ hành lá ra.

【 Làm ơn, lần nào cũng như vậy】

【Có muốn như vậy không】

【 Tình yêu, thức ăn dành cho cẩu độc thân】

"Tôi mua ớt chuông dùng làm món ăn kèm, phần còn lại trộn salad. Em ấy không thích ăn."
"Tỏi có thể cắt đôi hoặc để nguyên củ, hầm chín sẽ rất mềm, em ấy thích ăn."

"Em muốn ăn cơm chiên trứng..." Vương Nhất Bác ở bên cạnh gọi món.

"Tân gia ăn cơm chiên trứng? Đừng nha..."

"Tối hôm ấy anh đã làm món đó rất ngon... Muốn ăn..." Vương Nhất Bác mím môi, ngước mắt nhìn anh.

"Biết rồi heo heo, làm cho em..."
Tiêu Chiến tiến lại gần hôn cậu một cái, mang con cá đã sơ chế xong tới trước bếp.

【 Heo heo ha ha ha ha ha giống hệt】

【 Ha ha ha ha ha rất đáng yêu】

【 Tiểu ca làm nũng thật đáng yêu】

Đợi dầu trong chảo nóng, phi tỏi và hành lá cắt nhỏ cho thơm, thả cá từ thành chảo vào, chiên sơ cho da cá chín vàng. Sau khi bề mặt cá săn lại Tiêu Chiến cho thêm nước gia vị, rượu gia vị, đường, dầu hào vào bên trong, sau khi thêm nước sốt, khóe miệng Tiêu Chiến nhếch lên.

"Tinh hoa tới rồi đây..."

Nói xong, anh cầm một lon thiếc màu đỏ.

"Bia, lần này tôi dùng Budweiser."

Bia đổ vào chảo bắt đầu sủi bọt, có mùi thơm của mạch nha.

"Hương thơm quá..." Vương Nhất Bác cầm lấy lon thiếc, uống hết phần còn lại. "Bia này uống thật ngon."

"Anh nhớ là được một minh tinh rất đẹp trai đại ngôn, anh mua hai thùng và đã ướp lạnh chúng." Tiêu Chiến đậy nắp lại "Hầm thêm một chút nữa."

"Minh tinh đẹp trai?" Tiểu Vương xiên nướng nét mặt sụp đổ.
"Em không đủ đẹp trai sao? Không đủ đẹp sao? "

"Đẹp lắm, heo nhà chúng ta là đẹp nhất, em không nói thì anh quên mất, cá quên thêm giấm rồi."

【 Ha ha ha ha ha ha】

【 Ha ha ha ha ha đáng yêu quá】

【Cá không cần thêm nữa, trong miệng tiểu ca đã chua rồi】

Đậu Hà Lan xanh tươi, lạp xưởng chiên sơ qua thơm phức mùi mỡ, Tiêu Chiến dùng muôi đảo đều, Vương Nhất Bác cầm dĩa, chờ anh đổ ra khỏi chảo liền đón lấy.

Rau xà lách cắt nhỏ, trộn với cà chua bi, dưa chuột cắt sợi và phần ớt chuông còn lại.

Cơm chiên trứng phiên bản cao cấp, có thêm đậu Hà Lan, hạt ngô, tôm và jambon cắt hạt lựu, cho nhiều nước tương và dầu hào, phát ra mùi thơm cháy xém, nước sốt đậm đặc màu đỏ sẫm. Cá lấy ra khỏi nồi, rắc ớt chuông cắt sợi trang trí, Tiêu Chiến thuận tiện nấu canh rong biển, thêm chút giấm và ớt cựa gà.

【 Tôi không làm được... Sao có thể đẹp như vậy chứ】

【Cảm giác rất giản dị, nhưng lại rất tinh tế】

【 Mẹ ơi, ngon quá】

【 Thế mà tôi chỉ có thể nấu được món canh rong biển】

"Đã làm xong rồi, hôm nay bởi vì là ngày vui, ông chủ cua không tắt phát sóng nữa, livestream ăn cơm, cùng cảm nhận không khí vui vẻ."
"Cạn ly, chúc mừng bạn trai của tôi chính thức ở chung với tôi ~"

"Cạn ly, yêu anh..."

【 Kể về chuyện của hai người đi】

【Đúng vậy, làm sao biết được nhau】

【 Có phải là nhờ Giẻ Lau không? 】

"Đúng vậy, thật ra trước đó tôi có xem video của em ấy, tôi thích món xương sườn đen nhất..."

"Thật sự rất ngon..." Vương Nhất Bác mải mê ăn cá, cũng không ngẩng đầu lên giải thích.

【 Ha ha ha ha ha ha không quan tâm】

【 Chỉ có đương sự mới biết rõ thôi】

【 Tiểu ca nói ngon thì chính là ngon】

"Đừng nhắc đến nữa, lúc đó không còn cửa hàng thú cưng nào mở cửa, chỉ có cửa hàng thú cưng của anh ấy mở, kết quả tôi bị anh ấy lừa."

【Vậy nên là tiên nam lừa tiểu ca? 】

【 Sốc quá! 】

【Tiên nam chủ động như vậy! Mẹ ơi! 】

"Lại nói đại lão trong livestream của tôi đã lâu không tới..." Vương Nhất Bác nhìn màn hình, nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc.

"A, đó là anh..." Tiêu Chiến nói.

"Hửm?" Vương Nhất Bác trợn tròn mắt.

Tiêu Chiến cầm điện thoại lên, trong phòng livestream hiện lên một dòng chữ.

【 Miếng bọt biển màu vàng vào phòng livestream】

【Quàoooooo, là người trong nhà, thật kinh ngạc】

【 Trời ạ !!! Người nhà mìnhhhh】

【 Fan 100 năm của đại lão! ! 】

【A a a a a a, tôi ship được thậttt】

"Cho nên tối hôm đó anh là đang cười bánh rán của em!" Tiểu Vương xiên nướng bừng tỉnh đại ngộ.

"Anh thực sự không nghĩ rằng em thực sự không thể làm nổi... Cho nên anh liền nghĩ, muốn mỗi ngày đều nấu cơm cho em, để em có thể ăn uống thật tốt..."

Vương Nhất Bác nghe anh thổ lộ xấu hổ đến mức lỗ tai đỏ bừng, vùi mặt vào bát cơm.

【 Mẹ ơi, tôi cũng đỏ mặt theo】

【 Quá gai người rồi, không hổ là tiên nam 】

【Ôi ôi ôi ôi ôi tình yêu】

【 Thuyền cập bến rồiii !!!! 】

【Tiên nam thật biết trêu chọc người a!!!! 】

【 Tiểu ca mặt đỏ quá ha ha ha】

【Cổ cũng đỏ ha ha】

"Tắt, tắt phát sóng!" Vương Nhất Bác đỏ mặt, tắt livestream.

"Xấu hổ gì chứ..." Tiêu Chiến xoa xoa vành tai nhỏ nhắn đỏ bừng của cậu.
"Đứa nhỏ thối, em thật đáng yêu."

"Người đàn ông tâm cơ này..."
Vương Nhất Bác buông bát xuống, ôm chặt lấy anh.
"Yêu anh đến chết..."

Sau khi ăn bữa tiệc tân gia, Vương Nhất Bác ăn một con cá, bụng căng đến khó chịu.

Tiêu Chiến đeo dây vào cổ cho Giẻ Lau, đưa cậu ra ngoài đi dạo.

Ở ngoại ô thành phố có một công viên được xây dựng trên nền đất ngập nước, tươi tốt thoáng mát, hai người nắm tay nhau, tìm một nơi yên tĩnh đi dạo.

"Hay là hôm nào chúng ta đến đây câu cá đi." Vương Nhất Bác nhìn ông chú đang câu cá bên cạnh, tò mò đi theo.

"Được, hôm nào rảnh chúng ta thuê cần câu tới đây."

Con đường trong công viên đất ngập nước đều có đèn vàng, buổi tối đặc biệt đẹp, hai người nắm tay chậm rãi đi dạo, đi một hồi lâu, Vương Nhất Bác mới cảm thấy không còn khó chịu nữa.

"Em dự định sẽ làm đến hết năm nay." Vương Nhất Bác nắm tay Tiêu Chiến, kéo anh dừng lại bên cạnh bờ sông.

"Chu Hiên nói anh ấy đã được một công ty lớn thuê, làm bảo trì mạng. Có thể làm ở đó vào ban ngày"

"Trước đây em có suy nghĩ qua, buổi tối làm việc luôn ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của anh, anh luôn ngủ không ngon."

"Giờ đã sống cùng nhau rồi, buổi tối có thể cùng nhau xem phim cũng không tệ."

"Xem em có thích không đã, nhưng mà vẫn cảm ơn bảo bối đã nghĩ cho anh..."

Tiêu Chiến nghiêng người, chóp mũi chạm nhẹ lên gò má cậu, Vương Nhất Bác mỉm cười tìm đến môi anh, đáp lại nụ hôn của anh.

Không quá cuồng nhiệt, nhưng lại rất mạnh mẽ, môi lưỡi hai người quấn lấy nhau một hồi mới nhẹ nhàng lưu luyến mà tách rời ra, Tiêu Chiến ôm lấy hai má của cậu và nhéo lỗ tai cậu.

"Về nhà thôi..." Anh mời.

"Được..." Vương Nhất Bác nhẹ giọng nói.
"Trở về nhà của chúng ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro