Chương 20: Bình đạm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Môn đã nhiều ngày an tĩnh, các thị nữ tôi tớ cũng không dám cao giọng nói chuyện, đều đè thấp đầu để nâng cao cơ hội sống của bản thân.

"Tỷ làm sao vậy? Sao lại nằm ở đó." Sở Nguyên đi vào phòng nghiên cứu của Cung Tử Thương, liền nhìn thấy trên mặt hai người dính đầy bụi bẩn, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

"Ta lại thất bại rồi, A Nguyên!" Cung Tử Thương gào khan một tiếng, Sở Nguyên nghe âm lượng này biết nàng ta không có việc gì xảy ra.

"Nếu đã vậy thì nghỉ ngơi trước đã. Ta mang theo chút điểm tâm đến. Hoa công tử cũng nếm thử đi." Sở Nguyên đem cho Cung Tử Thương một miếng điểm tâm.

"Thật tốt, nếu ta làm cho Kim Phồn ăn, có phải hắn sẽ cảm động lắm không." Cung Tử Thương nhai đồ ăn, hàm hàm hồ hồ nói, nói đến Kim Phồn còn lộ ra nụ cười thẹn thùng.

Hoa công tử duỗi tay cầm điệm tâm, ngồi bắt chéo chân: "Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng quá chủ động, nữ nhân vẫn nên rụt rè một chút." Sở Nguyên ngồi một bên, giúp họ pha trà, nghe hai người đấu võ mồm.

"Chỉ là vừa nghĩ đến Kim Phồn liền nhịn không được a~~" Cung Tử Thương đến bây giờ vẫn nhớ rõ, bộ dạng Kim Phồn ôm nàng, ánh mặt trời chiều lên người hai người bọn họ, không chỉ người ấm mà tâm nàng cũng ấm áp.

Sở Nguyên thấy mặt nàng ta tràn đầy hạnh phúc, Kim Phồn thật sự không thích Cung Tử Thương sao, theo nàng thì chưa chắc. Bởi vì thích, cho nên mới tránh còn không kịp, rốt cuộc, một người là đại tiểu thư, một người là thị vệ lục ngọc. Nếu thực sự thích, sẽ cảm thấy bản thân không xứng. Đại tiểu thư nhiệt tình như lửa, tiểu thị vệ trầm ổn nhiều suy tư, so với thoại bản còn hấp dẫn hơn.

"Đúng rồi, ta nghe Cung Tử Vũ tham gia thử thách Tam Vực, nó thế nào rồi?" Cung Tử Thương nhớ đến bản thân vẫn còn người đệ đệ tên Cung Tử Vũ.

"Vẫn chưa trở về đâu, nhưng hẳn không có vấn đề gì lớn. Nguyệt công tử đã giải quyết thể hàn của Tử Vũ, nội lực của Tử Vũ cũng tiến bộ rất nhanh. Chỉ là, Tử Thương tỷ tỷ, tỷ lo lắng có phải hơi muộn không." Sở Nguyên đưa cho bọn họ ly trà.

"A, tại vì thời gian này ta cùng Tiểu Hắc vội vàng nghiên cứu, khó tránh khỏi bỏ qua, khó tránh khỏi bỏ qua, ha ha ha." Cung Tử Thương cười  ha ha, tuy rằng nàng bỏ qua thời gian khá dài.

"Nói đến nghiên cứu, hai người tiến triển đến đâu rồi?" Sở Nguyên hỏi.

"Kỳ thật bọn ta đã nghiên cứu ra khẩu súng Sơn Thôi, tuy rằng lực sát thương rất lớn, nhưng khuyết điểm lại rất rõ ràng, bề ngoài có chút lớn, muốn bắn cần một ít thời gian. Bọn ta đang suy nghĩ nên làm thế nào để chế tạo tinh xảo và linh hoạt chút." Hoa công tử lấy Sơn Thôi đưa cho Sở Nguyên.

Sở Nguyên ước lượng một chút, xác thật có chút to và nặng, tuy rằng có thể lợi dụng tay áo che đậy, nhưng động tác quá lớn, tiêu phí một chút thời gian.

"Ta cảm thấy có thể nha." Cung Tử Thương bắt lấy Sơn Thôi, nhẹ nhàng ném qua ném lại.

"Ngươi cho rằng ai cũng giống ngươi sao, trời sinh thần lực." Hoa công tử nhỏ giọng mắng mỏ, Cung Tử Thương trực tiếp cho hắn một chưởng sau lưng, thật sự rất đau đó!

"Hai tân nương kia thế nào?" Cung Tử Thương cùng Hoa công tử liếc mặt một cái.

"Vân Vi Sam tự tay chăm sóc Cung Hoán Vũ, thường thường sẽ ở bên ngoài đi lại. Thượng Quan Thiển đi theo Tử Vũ vào núi sau, nhưng cũng có sơ sót để cô ta thăm dò một chút địa hình." Sở Nguyên kéo cằm nói.

Sở Nguyên còn nhớ rõ thời điểm Thượng Quan Thiển đến còn mang theo ngọc bội, nhưng khi nàng ta biết được Cung Thượng Giác đã cưới vợ sinh con, liền đem ngọc bội giấu đi. Mục tiêu của nàng ta rõ ràng là Cung Thượng Giác, nàng chính là biến số, tiện đã lại có Cung Tử Vũ chọn nàng ta, thuận lợi được giữ lại. Mục đích của nàng ta là gì, mục tiêu không tới gần được thì hoàn thành nhiệm vụ như thế nào?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro