Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday Woohyun

Happy Birthday to you!”

Cậu nhóc cúi người xuống và thổi những cây nến thắp sáng trên chiếc bánh chỉ bằng một hơi. Thằng nhóc tóc đen nở một nụ cười thật lớn với những người bạn của mình trước khi bước đến và vỗ nhẹ vào lưng cậu.

Thằng nhóc quá khích với khuôn mặt đẹp tinh tế ngồi xuống bên cạnh cậu nhóc tổ chức tiệc sinh nhật.

“Anh đã ước cái gì thế, Woohyun hyung?”

“Yah! Myungsoo, nếu anh nói với em thì nó sẽ không trở thành sự thật đâu!” Woohyun nheo đôi mắt nhỏ với người bạn của mình trước khi mỉm cười và vò lộn xộn mái tóc đen của thằng nhóc. “Anh sẽ nói cho em biết khi điều ước trở thành sự thật, được chứ?”

Mẹ của Woohyun cúi xuống và đặt một hộp quà được gói đẹp đẽ vào lòng con trai. “Mẹ mong rằng con sẽ thích nó.”

Myungsoo mở to mắt. “Whoa! Hyung, nó lớn quá chừng!”

Woohyun mỉm cười với người bạn tốt nhất của mình rồi háo hức xé bỏ lớp giấy bóng ra khỏi hộp. Cậu cẩn thận mở nắp và mắt cậu mở to khi nhìn thấy một chùm tóc được cột chung với một bọc giấy lụa.

“Cẩn thẩn nhé, Woohyun.” Mẹ cậu cảnh cáo. “Nó mong manh lắm đấy.”

Cậu bé lấy ra một ít giấy lụa, rồi thận trọng kéo từng lớp ra khỏi hộp. Cậu kéo từng mảnh cuối cùng của lớp bảo vệ và nhìn thấy bên dưới là một con búp bê bằng sứ xinh đẹp. Khuôn mặt của con búp bê là những đường nét sắc sảo: Mắt nhỏ, xương gò má rõ ràng, tươi trẻ, đôi môi đầy đặn, và cái cằm rất đặc biệt. Mái tóc đen trông giống như chạm vào ngay phía trên đôi mắt, nhưng nó đã được chải chuốt kỹ, để lộ cái trán rộng và bộ lông mày hoàn hảo. Cơ thể đục đẽo gọn ghẽ của con búp bê được giấu bên dưới lớp quần jean màu đậm và cái áo sơ mi đỏ phủ bên ngoài bằng cái áo khoác màu xanh. Rất nhanh chóng, một con búp bê thật xinh đẹp và Woohyun không thể ngừng nhìn chằm chằm vào nó.

Mẹ cậu vỗ nhẹ vào đầu cậu. “Mẹ đã mua nó ở một cửa hàng đồ cổ. Tên của cậu ấy là Kim Sunggyu… Cậu ấy có đẹp không?”

Woohyun mỉm cười và ôm con búp bê vào lồng ngực nhỏ bé của mình. “Vâng, thưa mẹ! Cậu ấy thực sự đẹp tuyệt luôn ấy!”

Myungsoo cố gắng để nhấc con búp bê đang nằm trong tay Woohyun. “Cho em nhìn nó với nào! Đi mà! Đừng keo kiệt thế!”

“Không được!” Woohyun gõ vào tay Myungsoo. “Cậu ấy là của anh! Em hãy đi chơi với piñata* hoặc cái gì đó khác đi!”

“Piñata?” Myungsoo chạy lại chỗ nhóm trẻ con đang đứng dưới một cái tháp đầy màu sắc, được gấp bằng giấy hình con lừa với đầy kẹo.

Woohyun nhanh chóng lợi dụng cơ hội đó để chạy về phòng, ôm chặt Sunggyu trong cánh tay nhỏ nhắn của mình. Cậu ôm con búp bê vào ngực một lần nữa trước khi thì thầm vào đôi tai bằng sứ của nó. “Tớ sẽ mãi mãi yêu cậu.” Rồi sau đó đặt nó lên kệ phía trên giường ngủ của mình.

“Hyunni à?” Mẹ cậu gọi. “Mọi người sẽ chơi trò chơi ngay bây giờ đó! Con đang ở đâu vậy?”

“Con đến đây ạ, thưa mẹ!” Cậu hét ra phía cửa. Woohyun quay đầu lại nhìn Sunggyu một lần cuối trước khi rời khỏi căn phòng để tụ tập với đám bạn của mình. Và cậu thề rằng mình đã nhìn thấy con búp bê khẽ nhếch lên một nụ cười. Chắc có lẽ đó chỉ là trí tưởng tượng của cậu mà thôi…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro