[Transfic/Khải Nguyên (ABO)] Giới giải trí - chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vương Nguyên lại một lần nữa nức nở, Vương Tuấn Khải đích thực sẽ không bỏ qua cho cậu, bản năng Alpha trong máu sôi sục ăn mòn khả năng suy nghĩ của hắn.

Alpha như là có mục tiêu mới không tiếp tục hôn lên thân thể cậu nữa, Vương Nguyên cảm giác được ánh nhìn của đối phương chỉ lưu luyến trước ngực cậu, sau đó hôn xuống ngực của cậu một cái làm cậu sợ tới mức hét toáng lên.

Đầu nhũ của nam hài hồng hồng nổi bật trên da thịt trắng như tuyết thật chói mắt, vừa chạm vào đã mẫn cảm tới không chịu được. Vương Tuấn Khải càng muốn khi dễ cậu, cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm lộng, khiến Vương Nguyên vô thức rên rỉ, hai tay vô lực cố nắm chặt tóc của Vương Tuấn Khải. Đầu lưỡi nóng bỏng như thiêu đốt chạm vào làm đầu nhũ cậu đứng thẳng lên, Vương Tuấn Khải càng dùng sức hai hạt đậu đỏ đãn cứng rắn kia như là muốn đem đầu nhũ của cậu nuốt vào.

"Không thể......" – Vương Nguyên bị kích thích lưng đều cong lên, rõ ràng sự kích thích này làm cho toàn thân cậu mềm nhũn, trong đầu thoáng nghĩ có phải mình bây giờ rất giống bị cưỡng gian hay không, nhưng dục vọng nhịn không được khiến cho cậu muốn bị người kia hôn lên khắp cơ thể mình, Omega đáng thương chỉ có thể âm thầm cự tuyệt trong vô thức.

Đột nhiên Vương Tuấn Khải nới lỏng một chút, vừa có một chút ánh sáng xuyên thấu qua mi mắt, ánh mắt của Vương Nguyên một lần nữa bị cà-vạt che đi. (Anh Đại muốn chơi bịt mắt bắt dê với bảo bảo à?????)

Vương nguyên có chút sợ hãi, nam nhân đem toàn bộ quần áo trên cơ thể cậu thoát ra, cho dù tầm mắt bị che khuất vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi của mình.

Cơ thể tiểu hài tử rất đẹp, đôi chân thon dài thẳng tắp, "phần thân nhỏ" giữa hai chân đã dựng đứng lên, Vương Tuấn Khải cảm thấy bản thân mình giống như tội phạm, nhưng ham muốn tình dục như vũng bùn đen bí ẩn kéo hắn lún sâu vào. Omega dưới thân như là có ma lực khiến hắn mất đi tất cả khắc chế, Vương Tuấn Khải thâm chí còn muốn phá hư cậu, hoàn toàn triệt để đánh dấu cậu.

Tiểu hài tử tuy rằng tính tình có chút ngang tàng, nhưng khi ở trên giường lại như một bông hoa huệ trắng nõn nà, mùi thơm ngào ngạt mà lại đơn thuần. Vương Tuấn Khải đã gặp qua đủ loại nam nữ, Vương Nguyên ngoài ý muốn lại làm cho hắn thật sự thích thú.

Hắn mở đùi của Vương Nguyên ra, nơi riêng tư của Omega phấn phấn nộn nộn thập phần đáng yêu. Hắn chọt chọt vào hậu huyệt hồng hồng, Vương Nguyên nháy mắt hét lên chói tai giãy dục muốn thoát ra khỏi tay hắn, khép chặt hai chân lại. Vương Tuấn Khải cũng không giận, lại tách hai chân cậu ra, hôn lên phần da thịt non mềm phía trong đùi, sau đó thẳng một đường tiến về phía trước, trên cánh mông trắng mịn của Vương Nguyên cắn một ngụm.

"Nha....." – Vương Nguyên sợ hãi. Người kia cắn cậu vừa đau vừa ngứa, cái loại khoái cảm này làm cho cơ thể mẫn cảm của cậu co rút, cứ cả kinh như vậy mà "bắn" ra.

Cậu bắn ra cũng không nhiều lắm, nhưng vẫn có một ít bạch dịch bắn lên trên mặt Vương Tuấn Khải. Cả hai người đều đứng hình, Vương Nguyên cảm thấy ngượng đến chết đi được.

Vốn là Vương Tuấn Khải muốn trả thù cho cái tát kia, mới chọn khối thịt mềm trên mông tiểu hài tử mà cắn xuống một ngụm, không nghĩ lại khiến tiểu hài tử tới "cao trào", quả thực rất đáng yêu.

Vương Nguyên cắn cắn môi bộ dạng ủy khuất như săp khóc tới nơi, Hà Kỳ Long nói một chút cũng không sai, Vương Nguyên là kiểu người bình thường dễ làm người ta ghét, nhưng một khi cậu đã nhận sai là không ai có thể không mềm lòng, huống chi hiện tại là cậu đang thật sự sợ hãi.

Lần này cậu khóc, Vương Tuấn Khải không dám tiếp tục trêu đùa cậu nữa, đem cậu ôm vào trong ngực, từng chút từng chút vỗ về, an ủi: "Đừng khóc, làm sao vậy?"

Những lời này đối với Vương Nguyên không một chút tác dụng, một bên khóc một bên mắng hắn biến thái. Giọng nói của Vương Nguyên vốn rất dễ nghe, nghẹn ngào mắng chửi người khác lại còn làm nũng như này, âm thanh nghe vào tai Vương Tuấn Khải giống như mèo cào, cào đến trong lòng ngứa ngáy. Vương Nguyên ngồi trong lòng Vương Tuấn Khải, hậu huyệt đã rỉ dịch ướt đẫm, làm quần tây của Vương Tuấn Khải thầm đẫm một mảng.

"Thật ẩm ướt a....." – Vương Tuấn Khải gặm gặm cái tai đã phiếm hồng của tiểu hài tử, thân thể theo tiếng thút tha thút thít run lên đụng đến tiểu huyệt, hậu huyệt nhỏ hồng hồng đã vô cùng ẩm ướt, hắn dùng ngón tay đến chạm vào hậu huyệt. Hậu huyệt kia như muốn nuốt ngón tay của hắn, Vương Tuấn Khải nhịn không được muốn trêu chọc Omega này một chút, nói: "Nó muốn giữ tay tôi ở lại, thật ra em cũng rất thích đúng không?"

"Tôi không có!!!!" – Vương Nguyên khóc nức nở, cơ hồ muốn phản bác lại lời đùa cợt của hắn.

"Tiểu phiến tử......" – Vương Tuấn Khải cúi xuống, lần nữa hôn lên đôi môi anh đào của Vương Nguyên, Vương Nguyên ô ô mà tỏ vẻ kháng cự, nhân lúc Vương Nguyên phân tâm, hắn thử đưa ngón tay tiến vào mật huyệt nho nhỏ kia. Omega bị ép phát tình tuy rằng kết cấu sinh lý còn chưa đạt tới độ hoàn toàn thích hợp để giao hoan, nhưng có dịch nhầy bôi trơn hỗ trợ cho hậu huyệt nhỏ bé này của cậu, Vương Tuấn Khải không cần quá cố sức đã đem cả ngón tay sáp nhập vào nơi nóng bỏng kia.

"Ân.... a......" – Vương Nguyên không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, nghiêng mặt né tránh nụ hông của Vương Tuấn Khải.

Thật kỳ lạ......

Ngón tay Vương Tuấn Khải thăm dò thân thể cậu, chính là ngoài ý muốn không cảm thấy đau, thâm chí còn muốn có gì đó to hơn, dài hơn đi vào...

Alpha cũng không hơn gì, chất dẫn dụ của Omega nồng đậm như rượu ngon khiến hăn say mê, hạ thân đã cương cứng. Hắn nắm tay Vương Nguyên, nếu như những ngón tay mảnh khảnh như bạch ngọc này giúp hắn nhu nhu một chút thì thật tốt, nhưng khi tay của tiểu hài tử vừa chạm tới phần thân đã cương cứng nơi đũng quần hắn thì tựa như bị điện giật mà rụt tay lại, hắn cũng không muốn ép buộc Vương Nguyên, nâng đôi tay muốn trốn tránh kia lên hôn nhẹ một cái.

Tim của Vương Nguyên đạp có chút nhanh và loạn nhịp, nhận thức của cậu về tình yêu là một mảnh trống rỗng, chất dẫn dụ làm cho thân thể cậu mềm nhũn, ỷ lại vào Vương Tuấn Khải, nhưng nam nhân có đôi khi có những hành động ôn nhu đến kỳ lạ lại gây cho cậu một cảm giác không thể diễn tả.

Cậu còn chưa kịp tìm hiểu lại cảm giác này là gì, đã bị Vương Tuấn khải xoay ngược người lại, đổi thành tư thế quỳ sấp xuống, mông bị Vương Tuấn Khải nâng lên cao một chút, giống như một con mèo đang cuộn tròn đuôi.

Động tác này quá mức mờ ám, khẽ vuốt ve đôi chân trắng nõn, sau đó lưu lại chút ấn ký.

Vương Nguyên cố hết sức duy trì động tác này, đang lúc không thể kiên trì được nữa cậu cảm nhận thấy một vật gì đó nóng bỏng đang chạm vào hậu huyệt ẩm ướt , giống như là muốn len vào hậu huyệt của cậu.

Vương Tuấn Khải cư nhiên đang liếm______ của cậu. Đầu lưỡi linh hoạt liếm lộng trên cửa huyệt, chất dịch tiết ra ngày càng nhiều. Vương Tuấn Khải dùng sức hút một chút, chất dịch nhờn nhờn dính dính thi nhau tràn ra.

"A...a...a..... Đùng hút!!!" – thắt lưng Vương Nguyên đều đã muốn nhũn ra, mông nhỏ bị Vương Tuấn Khải làm cho không khống chế được tràn ra một dòng nước nóng bỏng. Vương Nguyên xấu hổ tới mức mặt chôn ở trong chăn, sau lưng đã thấm đẫm mồ hôi, cảm giác kích thích như là đem cậu đặt vào trong một cái nồi lớn, vùi đầu trong chăn thầm kêu gào.

Giờ phút này Vương Nguyên đã không còn biện pháp phản kháng, chỉ là ngón tay tiến vào như vậy khiến cậu "muốn" Vương Tuấn Khải, cậu đã hoàn toàn quên mất mục đích tới tìm tên đầu sỏ này, như thể quên hết đi mọi thứ trong hoàn cảnh này rồi.

Nhưng khoái cảm làm cho Vương Nguyên mất phương hướng trong nháy mắt, trong thâm tâm kiêu ngạo của cậu lần nữa nhắc nhở cậu không được cùng Vương Tuân Khải làm tới bước cuối cùng. Cậu mạnh mẽ khởi động chút lý trí còn sót lại, còn nói với Vương Tuấn Khải thật sự đừng tiến vào co thể cậu.

"Ngoan, đừng lo lắng." – Vương Tuấn Khải bật cười, hắn không rõ vì sao mà đến lúc này nam hài còn yêu cầu hắn như vậy. Omega cũng sắp chịu không nổi rồi, phía sau bị khiêu khích như vậy làm sao có thể nhẫn nhịn được. Hắn lại dùng 3 ngón tay sáp nhập, hậu huyệt của Vương nguyên thật nóng nỏng, trừng phạt dùng lực đâm sâu vào.

"Ân.... a....." – Vương Nguyên ngửa cổ kêu thành tiếng, ngón tay đâm vào hậu huyệt cảm giác thật kỳ quái, động đậy một chút đều làm cho tràng bích co rút lại. Vương Tuấn Khải cảm giác được cậu sắp lên "cao trào", mạnh tay trừu sáp, tiểu huyệt bị lực dồn nén, yêu dịch theo ma sát mà tràn ra ngoài, phát ra những âm thanh mô cùng mờ ám.

Mông của tiểu hài tử bị hắn sa chạm đỏ thành một khối, thoạt nhìn rất đáng thương, vương Nguyên làm sao chịu được sự xâm phạm như vậy, ư ư a a rên rỉ càng ngày càng lớn, điểm mẫn cảm lại bị đụng tới, cậu run rẩy càng thêm lợi hại. Vương Nguyên cảm thấy hậu huyệt của mình như bị phá hủy, Vương Tuấn khải lại dùng hai ngón tay hung hăng đâm mạnh vào điểm nhỏ kia, nước mắt Vương Nguyên liền chảy ra, thịt trong hậu huyệt lại triều thổi một lần, tay của Vương Tuấn Khải đều là dâm dịch của cậu.

Cảm thấy cơ thể Vương Nguyên đã có thể tiếp nhận mình, Vương Tuấn Khải mới bắt đầu cởi quần áo, côn thịt thô to nổi đầy gân xanh lộ ra ngoài, quy đầu thô to đã bắt đầu tiết dịch. Vương Nguyên bở vì vừa trải qua màn cao trào mà vẫn thở hổn hển, môi Vương Tuấn Khải hôn xuống tấm lưng nhẵn bóng của cậu, đem quy đầu cọ sát trước hậu huyệt.

Vương Nguyên có cảm giác vậy gì đó trơn trượt ở phía sau, khẩn trương nói: "Chỉ liếm thôi có được không?"

"Đang liếm em nga..." – Vương Tuấn Khải gợi lên khóe môi, bộ dạng kích tình của Vương Nguyên thật làm người ta yêu thích. Nam hài bị bịt mắt cái gì cũng không thấy, vậy lại để hắn lừa tiểu bạch thỏ này một lần nữa đi. Hắn dùng quy đầu bắt trước động tác khẩu giao nhẹ nhàng ma sát nơi hậu huyệt, một bên lấy tay đem hậu huyệt mở rộng ra. Vương Nguyên tưởng hắn thật sự chỉ liếm cơ thể mình từ từ trầm tĩnh lại, Vương Tuấn Khải nhận thấy cậu đã thả lỏng, không sợ hãi nữa, một lần dùng sức đưa côn thịt tiến vào một nửa.

"A.............." – Hậu huyệt của Vương Nguyệt bất ngờ bị dị vật đâm mạnh vào thật khó chịu, nam nhân này sao lại không giữ chữ tín như vây, lại đem cái thứ kia cắm vào, cái côn thịt kia đâm vào tràng bích đã là cực hạn, vừa to vừa trướng, sợ hãi tới cực điểm, miệng muốn kêu mà không kêu lên được.

Cho dù như vậy Vương Tuấn Khải cũng không muốn rút ra nữa, thân thể hắn như bị dục vọng thiêu đốt, thân thể Vương Nguyên thật kỳ diệu, mặc dù nhỏ hẹp như vậy lại có thể bao lấy côn thịt to lớn, tràng bích mềm mại không ngờ mang tới cho hắn không ít khoái cảm.

Hắn sẽ cho Omega cảm nhận được sự uyển chuyển của tình ái, Vương Tuấn Khải muốn như vậy, hạ thân dùng sức đi vào.

"Đừng...." – Vương Nguyên bị hung hăng va chạm như vậy đau đến không còn biện pháp, duy trì tư thế nằm sấp, một lần nữa ngã nhào xuống giường, Vương Tuấn Khải ôm lấy cậu xoay người cậu lại, đem cà-vạt che mắt cậu kéo xuống, một lần nữa trực tiếp tiến vào cơ thể cậu.

"Cầu anh.... đừng...." – Ánh mắt cử Vương Nguyên mơ hồ tìm lại hình ảnh, dương vật vừa to vừa cứng của nam nhân vẫn hăng tiến vào cơ thể cậu, khẩu huyệt căng cứng đến không tưởng tượng nổi, cậu sợ Vương Tuấn Khải mà động cúc hoa sẽ bị thao nát mất.

Vương Tuấn Khải dù sao cũng sẽ không tổn thương cậu, hắn cầm tay Vương Nguyên đưa tới nơi hai người giao hợp, không biết xấu hổ mà nói: "Thả lỏng, nó thật thích em, em phải ngoan."

Tình cảnh như vậy làm cho Vương Nguyên không thể không nghe lời, cậu cố gắng tiếp nhận "cái đó" của Vương Tuấn Khải, nhưng thân thể đã tới cực hạn, cậu trừ bỏ khóc nhè ra cái gì cũng không làm nổi. Ánh mắt phiếm hồng của cậu làm tâm Vương Tuấn Khải đổ nát. Hắn lấy một cái gồi mềm xốp êm ái, đặt dưới mông Vương Nguyên. Hắn Vừa khẽ động tiểu hài tử liền phát ra tiếng kêu ô ô. Hình ảnh làm tình ngày một rõ ràng lỗ liễu hơn, Vương Nguyên khẩn trương nắm chặt lấy ga giường.

Omega yếu ớt làm cho Vương Tuấn Khải không khỏi nghĩ rằng cậu thật sự sợ bị đánh dấu, Tiểu hài tử này có khi nào sợ hãi cùng hắn trên giường rồi sau này không thể cùng người bình thường khác cùng một chỗ? Chính hắn cũng không hề muốn tiểu hài tử cùng Alpha khác làm ra loại sự tình này, lại chẳng thế diễn tả được cảm giác trong lòng. Không đơn thuần chỉ vì dục vọng, Vương Nguyên là Omega đầu tiên và cũng là cuối cùng hắn muốn ở bên. Hắn hiểu rõ tình cách của mình, nhưng từ nơi sâu thẳm trái tim, ma xui quỷ khiến thế nào, Vương Tuấn Kahir bỗng nhiên nói: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em!"

Phát ra lời nói từ nội tâm mà bản thân không kịp phản kháng, những tàn tích nghi ngờ còn sót lại cũng sụp đổ, Vương Tuấn Khải lặp lại một lần nữa: "Đừng sợ, đem em giao cho tôi, qua đêm nay tôi sẽ chịu trách nhiệm với em."

Vương Nguyên không biết là hắn có thật lòng hay không nhưng cũng buông bỏ đề phòng, mềm mại như mèo hoang thu móng vuốt trở về.

Cậu quay đầu không nhìn lại chính mình, cũng không trả lời, bộ dạng này làm cho Vương Tuấn Khải có chút mê man, cho dù là động tác vô cùng nhỏ cũng làm Vương Tuấn Khải yêu thích, nắm lấy tay Vương Nguyên, mười ngón tay giao nhau triền miên. Thấy tiểu hài tử không bài xích mình nữa, hắn không nhịn được bắt đầu trừu sáp, chính là nhẹ nhàng đem côn thịt rút ra một chút lại mang theo một lượng lớn dâm dịch, nhẹ nhàng dao động tràng bích cư nhiên muốn hút lại một chút, không thể nghi ngờ đây là hồi đáp tốt nhất, Vương Tuấn Khải sửng sốt, sau đó lại dùng sức đâm mạnh vào.

"Ngô... a..... quá..... quá sâu....." – Vương Nguyên bị thao nước mắt lưng tròng nhìn hắn, ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn nhỏ giọng lầm bầm. Vương Tuấn Khải một bên hôn cậu, một bên ra vào càng mãnh liệt. Nam hài chân vô lực buông thõng ở hai bên, thân thể cậu cũng từng chút, từng chút giao động.

Hắn gia tăng tốc độ luật động côn thịt bất ngờ không kịp phòng thủ mà trượt ra ngoài, cảm giác trống rỗng làm cho tâm mi Omega nhăn lại, sắp tới đỉnh mà cảm giác lại biến mất, tràng bích dồn dập đóng mở, Vương Nguyên như cá mất nước run rẩy vài cái, cái bụng trăng noãn kịch liệt phập phồng,

Vương Tuấn Khải cũng không vội, một lần nữa banh rộng cánh mông cậu ra, lỗ nhỏ hồng hồng mền mại ẩm ướt, rõ ràng lối vào rất nhỏ mà lại có thể đem côn thịt to lớn hoàn toàn nuốt vào. Hắn đem côn thịt cắm vào, cái miệng nhỏ nhanh chóng bao trọn lấy.

"Ô... ô... không được nữa...." – Vương Nguyên không tự chủ được cong người lên, bám chặt lấy cánh tay nam nhân. Vương Tuấn Khải từng chút từng chút nhẹ nhàng rút ra cắm vào, một dòng chất lỏng dinh dính theo đó tràn ra ngoài, còn chảy xuống chân Vương Nguyên, hắn lại hung hăng đẩy vật thô to cứng rắn kia đi vào, tiểu huyệt lại một lần nữa được lấp đầy.

Nội bích nóng bỏng của Omega gắt gao hút lấy tính khí to lớn của Alpha, Vương Tuấn Khải thở ra một hơi thỏa mãn, ôm chặt lấy cặp mông trắng tuyết kia kịch kiệt giao động. Vương Nguyên bị thao tới thất điên bát đảo, rốt cuộc không kiềm chế được mà phát ra âm thanh rên rỉ mê người.

-Hoàn chương 4 -

Hôm trước gà mờ thế nào lại đăng nhầm chương, mọi người bỏ qua cho Lưn nhé :))) Hôm này up bù chương luôn nè~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro