Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúng ta hãy ra ngoài chơi đi! Tao muốn tiệc tùng một bữa" Tankhun thốt lên khi đứng dậy khỏi ghế dài và đi đến tủ quần áo của mình. "Tao đang chán muốn chết đây này!"

Một giờ sau, đoàn vệ sĩ nhỏ của Tankhun, Porsche, Arm, Pol và Pete lái xe đến một trong những câu lạc bộ đêm yêu thích của Tankhun.

Porsche phì cười khi Tankhun lảm nhảm về việc muốn uống rượu và khiêu vũ suốt đêm, Pol và Arm đồng ý với cậu chủ của họ, gật đầu và mỉm cười.

Khi họ đến câu lạc bộ đêm, Pete ở lại trên xe khi những người khác tiến vào câu lạc bộ đêm.

Bên trong Arm và Pol vào trước để kiểm tra trước khi Tankhun vào và Porsche luôn bên cạnh Tankhun và họ tiến đến một chiếc ghế dài nơi hai người bạn của Tankhun đã ngồi sẵn.

Đồ uống cứ thế được Tankhun nốc cạn và những người bạn của anh ấy cười nói vui vẻ. Porsche thực sự vui mừng khi Tankhun đang tận hưởng niềm vui của mình.

Theerapanyankun đã lo lắng và khó chịu trong một ngày vì Kinn và Ngài Korn vắng mặt cho một số cuộc họp. Anh đã cố gắng che giấu nó nhưng những người thân thiết với anh đều nhìn thấy rõ ràng.

Porsche nhìn quanh, kiểm tra với Arm và Pol. Đó là một ngày trong tuần nên hộp đêm không đông khách nhưng nó vẫn đông đúc khiến Porsche khó chịu.

Cậu lắng nghe bằng một tai khi Tankhun nói chuyện và Porsche đột nhiên có cảm giác nguy hiểm, Porsche bắt đầu nhìn quanh cảnh giác.

Porsche nhìn thấy ba người đàn ông bước vào câu lạc bộ, không có gì đặc biệt về họ nhưng cảm giác cảnh giác ngày càng tăng khi cậu nhìn xung quanh họ.

Vệ sĩ trẻ nhanh chóng nhìn ra xa, cố gắng xác định vị trí của Arm và Pol, Porsche nhìn thấy họ ở phía bên kia câu lạc bộ, quay lại sau một cuộc truy quét.

Porsche giao tiếp bằng mắt với Arm và định nói vào hệ thống liên lạc của họ thì có gì đó trong khóe mắt khiến cậu quay ngoắt đầu lại.

"Chết tiệt!" là suy nghĩ duy nhất của Porsche khi nhìn thấy súng.

Porsche lao mình qua Tankhun khi tiếng súng bắt đầu vang lên xung quanh họ và những tiếng la hét lớn xung quanh. Cậu cảm thấy có thứ gì đó đập mạnh vào lưng mình, khiến cậu mất hơi thở trong một giây.

Khi Porsche thu lại hơi thở của mình, cậu nhìn xuống mắt của Tankhun.

"Porsche .." Giọng nói của Tankhun là tiếng thì thầm nhưng bằng cách nào đó Porsche vẫn nghe rõ anh ta, đôi mắt Tankhun đầy hoảng sợ và sợ hãi khi anh ta nắm chặt lấy chiếc áo sơ mi của vệ sĩ trẻ trong tay.

Trong khoảnh khắc đó, bằng cách nào đó, sự hỗn loạn xung quanh họ mờ đi khi hai người đàn ông nhìn nhau, nó chỉ kéo dài trong vài giây nhưng nó giống như một sự vĩnh hằng.

"Không sao đâu, cậu chủ." Porsche nói với một giọng trầm và bình tĩnh. Anh biết rằng mình phải giữ bình tĩnh và khôn khéo với anh ta, cậu phải đối xử nhẹ nhàng với Tankhun để người đàn ông lớn tuổi không hoảng sợ và rút lui vào bản thân mình. "Cậu chủ sẽ không sao và tôi sẽ không để họ chạm vào cậu chủ."

"Mày hứa đấy" Giọng Tankhun như một đứa trẻ và đôi mắt anh ngấn lệ khi nắm chặt áo Porsche.

"Tôi hứa, cậu chủ. Họ sẽ không thể làm tổn thương cậu và tôi sẽ không để họ bắt cậu đi." Porsche vừa nói vừa nhìn ra xa và lướt qua căn phòng. Cậu thấy Arm và Pol đang chiến đấu và vượt qua đám đông về phía họ, súng của họ sẽ nhanh chóng hết đạn. "Pete, tao cần mày đợi ở lối thoát hiểm. Mọi người sẽ đến đó lập tức".

Khi Porsche nghe Pete xác nhận mệnh lệnh của mình, Porsche đỡ một cú đánh mạnh thứ hai vào lưng khiến cậu ngã nhào về phía Tankhun. Porsche nhăn mặt vì cơn đau, trước khi đẩy cơn đau xuống sâu khi nói vào tai người đàn ông lớn tuổi hơn.

"Kéo mũ trùm lên, cúi đầu xuống và chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay lập tức, cậu chủ."

Tankhun mỉm cười gật đầu và kéo mũ trùm đầu lên.

"Arm, Pol chúng ta sẽ tiến tới lối thoát hiểm trước." Porsche nói vào bộ đàm. "Yểm trợ cho chúng tôi!"

"Sẳn sàng." Arm và Pol trả lời.

"Được rồi cậu chủ." Porsche quay lại với Tankhun và nới lỏng sự nắm chặt của những người đàn ông lớn tuổi hơn với áo sơ mi của mình. "Hãy cúi xuống đầu xuống và chúng ta sẽ chạy thật nhanh... nào một, hai, ba!"

Porsche đứng dậy theo một chuyển động uyển chuyển, quay lưng về phía kẻ thù, nắm lấy Tankhun để di chuyển cùng mình và họ bắt đầu chạy.

Đạn bay xung quanh họ, Porsche bắn súng vào bọn người phía sau khi Arm và Pol đang tiến về phía họ trong khi nấp sau những chiếc ghế dài và cột nhà.

Porsche tiếp tục bắn phía sau anh ta, không thực sự nhắm mục tiêu, nhiều hơn nữa để đánh lạc hướng những người bắn để hai vệ sĩ khác có thể rời khỏi nơi ẩn náu của họ và đến hành lang dẫn đến lối thoát hiểm.

Tankhun và Porsche đã ở rất gần nhưng đột nhiên một người đàn ông nhảy ra gần họ, nắm lấy cổ tay trái của Porsche và giật mạnh, khiến cậu loạng choạng.

Sau đó, người đàn ông tiến đến chỗ Tankhun nhưng Porsche đã đẩy đòn tấn công của anh ta ra bằng tay còn lại vẫn cầm súng, sau đó anh ta quay lại và dùng tay đập vào người đàn ông đang tấn công.

Người đàn ông buông cổ tay Porsches và vệ sĩ trẻ đá vào bụng hắn ta, người đàn ông bay về phía sau và Porsche lại ở bên cạnh Tankhun trong nháy mắt và họ di chuyển về phía trước.

"Làm rất tốt, cậu chủ." Porsche thì thầm có chút khó thở khi nhìn Arm và Pol lúc này đang ở gần họ. Anh gật đầu ra hiệu khi họ chạy đến đầu hành lang dẫn xuống lối thoát hiểm.

"Các cậu không sao chứ?" Porsche hỏi hai vệ sĩ khác khi anh kiểm tra họ và họ gật đầu đồng ý.

Một viên đạn găm vào bức tường bên cạnh họ, Porsche thấy có nhiều người đang tiến về phía họ, súng rút ra.

"Hãy đưa cậu chủ ra ngoài và tôi sẽ đánh lạc hướng họ trước khi quay lại xe." Porsche vừa nói vừa nhẹ nhàng đẩy Tankhun vào vòng tay Pol.

Một viên đạn khác trúng gần họ, Porsche quay lại trận chiến hai phát đạn, Porsche bị bắn trúng hai phát đạn khác khi Arm, Pol và Tankhun chạy nhanh về lối thoát hiểm.

Porsche liếc nhìn lại họ, rồi anh cảm thấy một phát đạn vào ngực, lực đẩy của viên đạn đã găm anh vào tường và khiến anh mất hơi thở.

"Chết tiệt, tôi đang phát mệt vì điều này!" Porsche tự nghĩ và sau đó một người đàn ông đi tới trước mặt cậu, cố gắng vượt qua cậu nhưng Porsche đã tóm cổ hắn ta và kéo hắn lùi về phía sau khỏi hành lang. Hắn bắt đầu đánh vào mặt xương má của cậu.

Porsche đánh trả anh ta, sau đó đá mạnh vào kẻ tấn công khiến người đàn ông bay về phía sau nhưng cậu nhanh chóng bị tấn công bởi một người khác và người đàn ông này có một con dao trong tay.

Anh ta chém vào Porsche đang né tránh nhưng cơ thể cậu đã thấm mệt và cậu đang ở gần bức tường nên Porsche không thể di chuyển đúng cách và con dao đã chém vào cánh tay trái của cậu, khiến Porsche rít lên vì đau đớn. Nhưng Porsche đã có một cú đá, làm cho người đàn ông kia ngã về phía sau.

Porsche cảm thấy một viên đạn khác găm vào ngực mình, khiến cậu loạng choạng và người đàn ông với con dao hồi phục nhanh chóng lại tiến về phía cậu, cười lớn.

Porsche cố gắng tránh xa anh ta nhưng người đàn ông lao tới và Porsche lập tức cảm thấy vết dao cứa vào lưng mình. Cơn đau ập đến ngay lập tức, khiến cậu nghiến chặt răng nhưng Porsche không chịu bỏ cuộc.

Cậu đá về phía sau, đánh người đàn ông, sau đó Porsche quay lại và với tất cả sức mạnh của mình, cậu đấm mạnh vào mặt kẻ tấn công, làm cho hắn ngã xuống như một con búp bê rách.

Porsche thở phào nhẹ nhõm và tập trung sức lực đang suy yếu của mình, di chuyển xuống hành lang tối, về phía cửa thoát hiểm.

Arm đang đứng cạnh cửa và anh ta mở nó ra ngay khi nhìn thấy Porsche và đồng thời hét lên.

"Cậu chủ đang ở trong xe! Nhanh lên Porsche, nhanh lên! "

Arm nã súng vào bọn người phía sau Porsche khi cậu chạy đến chỗ anh ta và cả hai đều loạng choạng lao ra khỏi lối thoát hiểm, xe của họ chỉ cách đó hai bước và hai cánh cửa đang mở, đang chờ họ.

Porsche nhảy vào ghế phụ cùng lúc khi Arm nhảy xuống hàng ghế sau. Cánh cửa nhanh chóng đóng lại khi Pete nhấn ga và phóng đi thật nhanh.

"Mọi người ổn chứ?" Porsche đang thở dốc nhưng anh quay lại để kiểm tra những người khác bắt gặp ánh mắt của Tankhun trước. "Cậu chủ Tankhun, cậu ổn chứ?"

"Không một vết xước." Tankhun nói với một nụ cười nhỏ.

"Arm? Pol? " Porsche nhìn qua hai vệ sĩ khác, họ gật đầu và giơ ngón tay cái lên. "Tốt." Porsche thở ra trước khi nhìn Pete.

"Tao đã gọi căn cứ." Pete nói khi liếc nhìn Porsche nhưng anh phải nhìn trở lại đường khi họ đang phóng nhanh trên phố. "Tao biết rằng chúng ta đang gấp và không có thời gian để đi đường tắt." Pete liếc nhìn chiếc gương chiếu hậu. " Và tao không nghĩ chúng ta bị theo dõi nhưng vẫn an toàn hơn là hối tiếc, phải không?"

"Suy nghĩ tốt đó." Porsche cười khẩy với Pete trước khi cơn đau ập đến khiến cậu rít lên.

"Mày ổn chứ, Porsche?" Pete liếc nhìn cậu và Porsche mừng khi bên trong xe cũng tối như màn đêm bên ngoài.

"Tao ổn." Porsche vừa nói vừa lấy điện thoại ra để gọi một nhóm đến câu lạc bộ đêm, dọn dẹp và thu thập các cảnh quay an ninh.

Khoảng thời gian 30 phút lái xe thông thường đã giảm xuống còn 15 phút nhờ chuyên gia lái xe Pete và Porsche thở phào nhẹ nhõm khi cánh cổng đóng lại và họ đậu xe ở sân trước tòa nhà.

"Thực sự tuyệt vời mọi người." Porsche nói trước khi nhìn Tankhun. "Đặc biệt là cậu chủ Tankhun. Bình tĩnh như một ông chủ thực sự. "

Lúc đó Tankhun cười thật tươi, ưỡn ngực khiến Porsche và những người khác trên xe cũng cười theo. Sau đó, Porsche bảo những người khác hộ tống Tankhun về phòng của mình, trong khi cậu ở lại để gọi thêm một số cuộc gọi.

Porsche quan sát khi họ bước vào bên trong trước khi nhắm mắt, lau mồ hôi lạnh trên trán, sau đó với đôi tay run rẩy, cậu lấy điện thoại ra và gọi cho vệ sĩ đứng đầu của Ngài Korn.

Ngài Korn và Kinn đã đi họp với Thứ gia để bàn chuyện kinh doanh nhưng Porsche biết rằng họ đã được thông báo về những gì đã xảy ra.

"Porsche." Giọng P'Chans trầm xuống khi anh trả lời điện thoại.

"Anh có thể nói chuyện chứ?" Porsche hỏi rồi đợi khi anh nghe thấy P'Chan thì thầm với ai đó rằng anh cần bước ra ngoài và cậu nghe thấy tiếng bước chân sau đó.

"Tôi đang lắng nghe." Giọng nói ngắn gọn của P'Chans vang lên qua đường dây.

"Khoảng 30 phút trước có một cuộc tấn công vào Cậu Tankhun, chúng tôi đang ở một câu lạc bộ đêm và bị tấn công bởi một nhóm người có vũ trang. Porsche dừng lại khi P'Chan lớn tiếng chửi thề.

"Chết tiệt! Cậu ấy an toàn chứ?"

"Vâng, Cậu Tankhun không bị thương và không có thương vong về phía chúng tôi. Chỉ một vài vết thương nhỏ đối với một trong những vệ sĩ." Porsche lại nhắm mắt cố gắng kìm chế tiếng rên rỉ khi cơn đau đớn ập đến trên người cậu một lần nữa. "Tôi đã cử một đội đến để dọn dẹp và cố gắng tìm ra kẻ đã thực hiện vụ tấn công."

"Làm tốt lắm, Porsche. Tôi sẽ điều tra chi tiết. Tôi cũng sẽ nói với Ngài Korn và Cậu Kinn khi cuộc họp kết thúc, nhưng sẽ mất vài giờ sau cuộc gọi này."

Porsche ậm ừ đáp lại sau đó họ cũng nói lời tạm biệt trước khi cúp máy.

Porsche thực sự vui mừng vì Kinn đã không có ở đây, Porsche biết rằng P'Chan đã tăng cường bảo vệ an ninh và Porsche không phải đối mặt với việc Kinn la mắng cậu vì đã gây rối thêm một lần nữa. Anh thực sự ghét nhìn thấy sự thất vọng từ mắt Kinn.

Gần đây họ đã trở nên căng thẳng với nhau, họ đã trở nên thân thiết nhưng sau khi họ có cuộc họp với Gia tộc phụ.

Sau cuộc họp Vegas đã gặp Porsche và nói chuyện với cậu ở bên ngoài, Vegas đã làm cho Porsche cười, chạm vào cậu và châm điếu thuốc.

Kinn đã bước ra ngoài và quan sát họ với ánh mắt khó hiểu, Vegas đã nhận ra và anh ta nhếch mép cười về phía Kinn. Porsche đã tròn mắt khi Kinn đi tới chỗ họ, dập thuốc và chuẩn bị bị cậu chủ mắng khi thấy một người đàn ông đang tiến về phía họ.

Sau đó, Porsche hét lên và lao mình vào Kinn khi người đàn ông đến gần rút súng và bắn. Viên đạn bắn trúng bên phải Porches khi anh ta che cho Kinn và những vệ sĩ đã bắn trả giết chết người đàn ông ngay lập tức nhưng Porsche bị va trúng đầu trong lúc ngã xuống và mất ý thức trong vài giây. Khi cậu tỉnh dậy, cả Vegas và Kinn đều nhìn chằm chằm vào nhau.

Sau đó Kinn dần thay đổi, hắn bắt đầu đưa các người tình về phòng của mình và khoe chúng xung quanh Porsche. Nhìn thấy những chàng trai xinh đẹp khi họ vây quanh Kinn khiến trái tim Porsches tan nát.

Cậu biết rằng mình đã bắt đầu có cảm tình với Kinn nhưng cậu cũng biết rằng mình sẽ không bao giờ tốt như những người tình đó nên Porsche đã lùi bước. Và cậu cố gắng che giấu trái tim tan vỡ của mình.

Cơn chóng mặt bất ngờ ập đến làm cho Porsche cảm thấy chóng mặt, chết tiệt anh phải ra khỏi xe sớm và đến khu bệnh viện của tòa nhà nhưng cậu cảm thấy quá yếu và mệt mỏi, sự tuyệt vọng đang lắp đầy Porsche.

Porsche nhìn xuống chiếc điện thoại trên tay, màn hình hơi mờ trong vài giây trước khi gồng mình trở lại bình thường và cậu quyết định nhắn tin cho em trai mình, người đang hẹn hò với Cậu Kim.

"Yêu em, anh tự hào về em." Porsche viết trước khi gửi tin nhắn, sau đó cậu đặt điện thoại xuống và nhắm mắt lại.

Đột nhiên cánh cửa xe bị giật mạnh, Porsche giật mình kinh hãi và không thể kìm được một tiếng rên đau đớn. Cậu ngước đôi mắt mờ nhìn Big đang đứng trước cửa xe.

"Tankhun ổn chứ?" Porsche lo lắng hỏi khi nhìn Big.

"Cậu ấy ổn." Big cau mày nhìn Porsche nhưng anh không thể nhìn rõ người vệ sĩ kia vì bên trong xe tối om như màn đêm xung quanh họ. "Arm và Pol đã đưa Cậu chủ về phòng, tắm cho cậu ấy trước khi đưa Tankhun đi ngủ."

"Tốt..." Porsche thở ra và nhắm mắt lại khi lượng adrenalin ít ỏi dần biến mất.

"Cậu Tankhun có vẻ..." Big dừng lại. ".... có vẻ khá bình tĩnh và thoải mái bất chấp hoàn cảnh."

Đôi mắt của Big nheo lại, khi anh chỉ nhìn thấy Porsches gật đầu và đột nhiên anh cảm thấy bất an khi cúi gần hơn.

"Mày ổn chứ?" Big cảm thấy khó chịu tăng lên khi vừa càu nhàu, vừa rướn người vào trong xe, bật đèn trong xe lên.

"Chết tiệt! Porsche!" Big thốt lên khi nhìn thấy người vệ sĩ trẻ hơn, anh không ngờ mình lại nhìn thấy một Porsche nhợt nhạt và mồ hôi phủ đầy trán và chắc chắn anh cũng không ngờ mình lại nhìn thấy một vũng máu lớn ở chân ghế Porsche đang ngồi.

"Ken!" Big hét lên khi nhìn sang người vệ sĩ đồng nghiệp của mình, trong giọng nói và ánh mắt đều lộ rõ ​​vẻ hoảng sợ. Ken lập tức ở cạnh Big trong vài giây.

"Chết tiệt!" Ken hét lên bằng tiếng Anh khi nhìn thấy Porsche. "Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?! Porsche! "

"Tôi ổn." Porsche lầm bầm trong khi cố gắng với tới tay Big và Ken.

"Mày mà ổn thì tao làm Nữ Hoàng Nước Anh luôn rồi!" Ken cáu kỉnh khi anh và Big cẩn thận dìu Porsche ra khỏi xe, người đột nhiên tái mặt nhiều hơn khi đứng dậy và họ dựa anh vào xe.

Sau đó, Porsche gập người lại và ngã xuống đất nếu Big và Ken không ôm cậu lại.

"Xin lỗi." Porsche trầm giọng nói, cảm thấy xấu hổ.

Ken và Big chỉ gật đầu trước khi cẩn thận nắm lấy hai cánh tay của Porsche và đặt chúng qua vai trước khi đi vào tòa nhà và đến khu bệnh viện.

Porsche đã cố gắng bước đi và không dựa vào họ nhiều nhưng chân của cậu không hợp tác và cơn chóng mặt của Porsche ngày càng nhiều hơn. Cậu có thể nghe thấy hai người kia lầm bầm với nhau khi họ bước vào thang máy.

"Đừng nói với Cậu Tankhun về chuyện này, hãy để Cậu chủ nghỉ ngơi." Porsche ngập ngừng... "Hoặc Kinn. Tôi đã thông báo cho P'Chan về vụ tấn công. "

"Yeah yeah, chúng tôi sẽ không làm phiền họ." Ken vừa nói vừa liếc nhìn Big và cả hai bắt đầu giao tiếp chỉ bằng ánh mắt.

Porsche đảo mắt nhưng sau đó một cơn đau lại ập đến khiến anh thở gấp và đầu gối như nhũn ra.

"Chết tiệt!" Big hét lên cùng lúc với Ken nói:

"Cố lên, Porsche."

Họ siết chặt người đàn ông bất tỉnh hơn khi người này bước vào khu bệnh viện và la hét.

"Chúng tôi cần giúp ở đây!"

Ngay lập tức hai y tá và một bác sĩ tiến về phía họ và cùng nhau đặt Porsche xuống cáng. Họ đã giúp anh ấy ngồi dậy.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?" Bác sĩ hỏi khi ông và các y tá bắt đầu cởi quần áo Porsche để kiểm tra.

"Chúng tôi không biết." Ken nói nhưng mắt anh mở to khi nhân viên y tế xé áo chống đạn của Porsches.

"Bác sĩ, chúng tôi tìm thấy ba viên đạn ở lưng và hai viên ở phía ngực. Không có vết thương ở bên phải". Cô y tá kia lột áo lót của Porsches trước khi nói. "Chúng tôi phát hiện có hai vết dao, một vết ở cánh tay trái và vết thứ hai ở lưng cậu ấy, vết thứ hai vẫn đang chảy máu."

"Huyết áp thấp, mạch nhanh." Y tá đầu tiên nói. "Bệnh nhân hầu như không còn tỉnh táo."

"Porsche?" bác sĩ chiếu ánh sáng vào mắt chàng trai trẻ.

Porsche cố gắng trả lời nhưng mọi thứ trở nên tồi tệ và cậu đã ngất đi. Bác sĩ dường như biết được điều đó sẽ xảy ra và ông bắt lấy người đàn ông trẻ hơn, nhẹ nhàng đặt cậu xuống.

"Chúng tôi cần phải khâu lại cho cậu ấy và chụp x-quang một cách nhanh chóng." Bác sĩ nói trước khi liếc nhìn Big và Ken. "Các cậu có thể đợi ở đây nếu muốn." "Chết tiệt." Ken nói khi anh và Big ngồi mạnh xuống ghế.

p/s: Gần đây Kiyoung phát hiện transfic của mình bị repost ở rất nhiều trang web khác, và hầu như không có lượt đọc ở trang chính thức. Nhưng vì yêu mến KinnPorsche cũng như MileApo nên Kiyoung vẫn quyết định transfic và post lên wordpress và wattpad. Hy vọng sẽ nhận được nhiều lượt đọc hơn để có tinh thần tiếp tục những chap tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro