[Transfic|Longfic][T][KrisTao] Sweet Strawberry (chap 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: FunSmile

Trans: Ace LuSe và Mei với sự trợ giúp của bà nhội Linh Bùi.

Casting: KrisTao

Rating: T

Description: Tao là 1 chú mèo đen

Link gốc: http://www.asianfanfics.com/story/view/466378/sweet-strawberry-taoris

PLEASE DON'T TAKE OUT

-----------------------------------------------------------

Tao hiện 5 tuổi. Cậu đã đủ tuổi để bước ra khỏi căn nhà của mình. Đây là lần đầu tiên cậu bước ra khỏi cổng nhà để đến trường mẫu giáo. Cậu vừa lo lắng lại vừa hạnh phúc. Lòng bàn tay của cậu không ngừng đổ mồ hôi. Thật sự là hơi kì cục khi bố mẹ cậu đã khóc mặc dù cậu chỉ xa họ có nửa ngày và đó là bởi vì cậu cần phải đi học chứ có phải bỏ nhà ra đi đâu. Nhưng những gì 1 đứa trẻ có thể nghĩ ra là bố mẹ cậu đã phóng đại tình yêu của họ dành cho con trai mình nên vì thế mà khóc? Cậu chạy tới chỗ chiếc xe, thúc đẩy mình chạy nhanh hết sức và nếu may mắn cậu có thể gặp vài người bạn. Người lái xe cũng có biểu hiện kì lạ này và nó làm tim Tao nhói đau, nhắc nhở cậu rằng những ngày sắp tới sẽ không tốt đẹp như cậu mong muốn. Tao ngây người vì những dự cảm xấu tràn ngập trong đầu cậu.

"Trên đường đi cậu chủ hãy cẩn thận"

Người lái xe nắm lấy vai cậu với ánh mắt đầy sự cảnh báo. Chú mèo đen nhỏ chỉ biết gật đầu mặc dù cậu vẫn chưa hiểu ý nghĩa đằng sau hành động của cha mẹ mình và người lái xe.

"Mạnh mẽ lên"

Tao cảm thấy mình như đang đi ra chiến trường thay vì đi học ở trường.

Cậu đi từ từ vào cổng trường mẫu giáo và cậu quay đầu lại chỉ để thấy cái lưng của người lái xe đang đứng trước xe. Cậu quay lại để gặp giáo viên, người đang chờ đợi những đứa trẻ. Tao cúi chào giáo viên 1 cách lịch sự và chỉ được chào lại bằng ánh mắt lạnh lùng. Cậu sợ hãi cúi đầu xuống và thấy mình ngồi ở cuối hành lang. Từng đứa trẻ bằng tuổi cậu đến và đều được giáo viên chào đón 1 cách ấm áp.

Tất cả đều vui, ngoại trừ Tao-người vẫn đang ngơ ngác vì thái độ kì lạ của giáo viên. Không chỉ giáo viên của mình mà tất cả những đứa trẻ đều lạnh lùng với cậu, không ai ngồi gần bàn của cậu, không ai làm bạn với cậu, không ai mời cậu cùng đi ăn trưa, cậu chỉ có 1 mình cho đến khi buổi học kết thúc. Cậu không dám đề nghị họ cho cậu ăn trưa cùng, chơi cùng, họ đối xử với cậu rất tệ. Cậu luôn ở 1 mình từ đầu đến cuối năm, năm thứ 2 ở trường mẫu giáo mọi chuyện vẫn không thay đổi.

"Mẹ... Tại sao không ai nói chuyện với con khi ở trường? Tại sao họ lại nhìn con với ánh mắt lạnh lùng ấy?"

"Humm.... Hãy chờ đợi Tao, ngày nào đó họ sẽ đến để chơi với con thôi"

"Nhưng mẹ... Đã qua 1 năm rồi mà chả có ai chơi với con"

"Tao hãy kiên nhẫn"

"Vâng thưa mẹ..."

"Con nên đến trường trước khi quá muộn. Con không muốn có ấn tượng xấu vào ngày đầu tiên của năm học mới phải không Tao?"

"Vâng, con đi ngay đây"

Tao chạy vào nhà trẻ của mình 1 cách hào hứng sau khi chiếc xe đưa cậu đến cổng. Tao đi bộ vào bên trong lớp và chào cô giáo của mình như bình thường. Giáo viên năm thứ 2 của cậu tốt hơn giáo viên trước đó. Giáo viên năm thứ 2 chào đón cậu 1 cách nồng nhiệt mặc dù bạn cùng lớp của cậu vẫn giữ thái độ lạnh lùng với cậu. Nhưng nó không quan trọng, vì giờ cậu đã có 1 người bạn, đó là giáo viên của mình. Tao thực sự yêu cô giáo của mình và bám theo cô mỗi ngày khi ở trường.

"Này bạn!"

Tao dừng lại và nhìn những người vừa gọi cậu. Họ có 5 người gồm 3 thằng con trai và 2 đứa con gái.

"Đừng có bám vào giáo viên của chúng tôi! Bạn quá bẩn thỉu để được đến gần cô ấy"

"Đúng vậy! Bạn mang 1 lời nguyền, nó sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô ấy nếu bạn cứ tiếp tục bám theo cô ấy"

"Tôi rất sạch mà. Tôi luôn tắm trước khi đến trường và cô giáo nói nó không quan trọng"

"Không! Bạn không và sẽ mãi mãi không! Mẹ tôi nói rằng mèo đen là điềm xấu, phải tránh xa trước khi nó chạm vào mình"

"Tôi không phải là 1 lời nguyền! Mẹ tôi nói tôi là 1 con mèo tốt"

Những đứa con gái dùng nước hất vào Tao, làm cậu ướt sũng. Còn lũ con trai thì đấm và đá cậu cho đến khi cô giáo đến. Tao bị nhiều vết thâm tím lần đầu tiên khi mình 5 tuổi.

Giờ Tao là học sinh tiểu học. Mẹ cậu yêu thương cậu nhiều hơn kể từ ngày nghe chuyện cậu bị bắt nạt ở trường mẫu giáo. Tao đi đến lớp học, cậu đã cầu nguyện nhiều đêm trước, mong rằng sẽ có nhiều bạn trong ngày đầu tiên. Có rất nhiều người mới, họ đến từ các trường mẫu giáo khác nhau. Tao lấy lại bình tĩnh và như 1 thói quen, Tao chọn chỗ ngồi ở cuối lớp học.

"Này! Nhìn kìa. Là cái thằng bị đuổi khỏi bữa tiệc. Thật tội nghiệp"

Tao chuyển hướng nhìn lên bảng, bỏ ngoài tai những lời nói xấu. Bọn con trai tụ tập lại với những tiếng cười khúc khích xấu xa, sẵn sàng xông vào đánh cậu.

"Cô giáo đến"

"Mày rất gặp may đấy. Chờ đến lúc ăn trưa"

Chú mèo đen nhỏ cố gắng xua đuổi nỗi sợ hãi ra khỏi mình. Còn 2 tiết học nữa là đến giờ ăn trưa.

"Này... Mày đi đâu vậy? Tao nhớ rằng đã bảo chúng ta sẽ gặp nhau để nói chuyện vào bữa ăn trưa mà"

"Xin hãy dừng lại! Tôi không phải là quái vật"

1 số liên tục đấm vào bụng cậu. Tao rít lên đau đớn.

"Mày không biết đâu. Đập cho đứa tởm lợm như mày 1 trận quả là rất thích đấy"

"Bạn có phải loại người ngu ngốc tàn bạo" Tao nhổ nước bọt, không chịu nhục 1 cách dễ dàng.

"Đánh nó cho tao"

Tao về nhà với đầy vết máu và vết bầm tím trên cơ thể mình. Nước mắt lăn dài trên má cậu, cậu không thể chịu đựng nổi đau cả về thể xác lẫn con tim. Tại sao cậu không thể sống 1 cuộc sống bình thường như bao người khác?

"Tao...!"

"Con xin lỗi mẹ. Con đã có 1 cuộc chiến ở trường. Con đã cố chạy nhưng họ đã ngăn lại"

"Không sao Tao. Mẹ biết đó không phải lỗi của con. Mẹ xin lỗi"

Mẹ ôm cậu thật chặt và khóc không ngừng vì đứa con trai bị thương của mình. Mẹ cậu đã nói xin lỗi cậu rất nhiều lần trong khi điều trị các vết bầm tím của cậu. Mẹ cậu cứ lặp đi lặp lại những lời xin lỗi và điều đó khiến Tao bị tổn thương vì cậu nghĩ cậu đã gây ra gánh nặng cho bố mẹ cậu.

Thời tiểu học của Tao được lấp đầy bởi những vết bầm tím và cậu vẫn không hề có bạn bè.

-TBC-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro