Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"What is love ? " 

By @ninemangoes.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nami's POV:

Tình yêu là gì? Tôi đã nghĩ về từ đó. Đó là một đêm đẹp, tối, và đầy sao. Đêm rất đẹp, đặc biệt là mặt trăng sáng. Đôi mắt tôi long lanh khi tôi dựa vào boong tàu. Bên ngoài vào ban đêm là nơi duy nhất để tôi có thể suy nghĩ và thư giản. Tình yêu là gì? Nó lại lặp lại trong đầu tôi một lần nữa. Tại sao tôi không thể hiểu được! Tôi buồn ngủ vì bực bội và lặng lẽ đi về phòng. Nhưng có điều gì đó đã ngăn tôi lại trước khi tôi có thể chạm tới tay nắm cửa. 

" Nami... " 

Giọng của ai vậy? Và tại sao người đó lại có mặt ở đây vào lúc nửa đêm như tôi ?! Tôi quay đầu lại và ngạc nhiên đó là kiếm sĩ, Zoro.

" Nami ? Sao cô chưa ngủ ? ". Zoro hỏi

Tôi nghĩ rằng tôi đang nhìn thấy mọi thứ nhưng có vẻ như có quá nhiều lo lắng trong mắt anh ấy. Tôi biết rằng Zoro sẽ luôn lo lắng cho thủy thủ đoàn của mình. Nhưng tại sao anh ấy lại lo lắng cho tôi vì một điều nhỏ nhặt như vậy ?

" Tôi định hỏi anh câu tương tự." Tôi nói lại. Anh ta nhếch méc cười và dựa vào boong  giống như tôi đã làm.

Zoro thở dài và nhìn lên bầu trời đêm. 

" Tôi thức dậy để nhìn thấy các vì sao."

Tôi nhìn anh ấy với tâm trạng bối rối. Tại sao anh ấy lại nhìn vào các vì sao ? Thật không hề giống anh ấy. 

" Uh, Zoro?" Tôi muốn hỏi anh ấy tại sao anh ấy lại nhìn những vì sao ngay từ đầu. Như thể anh ấy đọc được suy nghĩ của tôi, anh ấy đã trả lời tôi một cách trôi chảy.

" Tôi đã quá lớn để nhìn các vì sao sao ?" Zoro cười khúc khích khi lên tiếng và nhướng đôi lông mày của mình.

" Không...! Chỉ là......" Tôi lo lắng trả lời anh ấy.

" Thật kì lạ với tôi, phải không? " Zoro nở một nụ cười nhanh với tôi.

" Vậy ....." Anh ấy trả lời câu hỏi như đọc được suy nghĩ của tôi một lần nữa.

" Lí do của tôi đến nhìn lên bầu trời đêm là gì ?" Tôi gật đầu lia lịa. 

Zoro có một ánh mắt buồn. Nó làm tôi bận tâm và lo lắng. Tôi không nghĩ rằng anh ấy muốn nói về nó.

" Nami... " Zoro liếc mắt sang kiểm tra tôi.

" Hả !? à vâng đúng vậy ! ". Tôi vội vàng trả lời

" Cô ấy và tôi luôn ra ngoài để ngắm sao." Zoro mỉm cười khi nói về từ 'cô ấy' !

Tôi không thể không ghen tị. Tôi bĩu môi trong đầu. Tôi không muốn anh ấy biết rằng tôi quan tâm đến cô gái này, vì vậy tôi đã không hỏi anh ấy cô ấy là ai. Thành thật mà nói, tôi yêu khía cạnh này của Zoro. Anh ấy hiếm khi cười và ... tôi đã thấy anh ấy cười vào đêm đó.

Whoooshhhh!!! Đột nhiên có một cơn gió lớn ập đến. Sau đó tôi nhận ra tôi chỉ mặc quần đùi và áo tank top. Tôi rùng mình và khoanh tay giữ ấm cho mình. Chết tiệt Nami ! Bản thân cũng phải mang thêm một chiếc áo khoác chứ !

" Huh-?" Zoro đã chạy về phòng mình, mắt anh mở to.

" Nami !!! Coi chừng!" Tôi quay đầu lại và thấy một cơn sóng lớn ập đến. Tôi định hét lên tên Zoro, cho đến khi tôi cảm thấy một cánh tay cơ bắp, đó là của Zoro. Tay chúng tôi chạm vào nhau khi Zoro kéo tôi về phòng. Khi anh ấy và tôi đi đến phòng anh ấy, Zoro đã nắm lấy vai tôi và lắc chúng theo đúng nghĩa đen.

" Nami, cô bị sao vậy?! Sao cô không làm gì cả !! Cô có biết tôi lo lắng như thế nào không !!! Nghĩ-!" Zoro không định kết thúc nhưng tôi đã ngăn anh ấy lại. Tôi không giúp được gì. Nhưng tay anh ấy....

" Uh, Zoro ....ừm ....tay anh..." Tôi lắp bắp trong khi có vài vệt ửng đỏ trên má.

Huh? Zoro nghĩ. Anh nhìn vào tay mình và nhận ra anh vẫn đang nắm tay tôi. Zoro đỏ mặt, có chút đỏ trên mặt và che đi.

" Tôi - tôi...ưm...tôi -v -vậy... xin lỗi...." Zoro lặp bắp. 

Ai mà biết Zoro có thể lắp bắp chứ. Tôi không thể kiềm được mà bật cười sung sướng.

" Hahahahaha !!" Nami bật cười. 

 Ôi trời ơi! Tôi lau nước mắt ngay khi quay lại nhìn anh. Anh ấy có một cái nhìn không mấy thân thiện trên khuôn mặt của mình.

" Chờ đã. Tại sao tôi lại giúp cô ?" Zoro khoanh tay hỏi.

" Bởi vì anh đã lo lắng cho em ~~." Tôi nói trêu anh ấy và cười khúc khích.

" Chậc chậc. Sao cũng được. Giờ về phòng ngủ đi." Zoro nói với tôi.

Tôi hơi sợ. Làm sao tôi có thể ngủ được với thời tiết như thế này ? Zoro nhìn lại nhưng tôi không nhận ra. Có vẻ như anh ấy đang mong đợi một câu trả lời.

...

" Oi! Cô ổn chứ !"

Tôi cúi xuống và nằm trên sàn gỗ cạnh phòng Zoro. Anh nhướng mày.

" Tôi không muốn về phòng." Tôi nhắm mắt lại nhưng chỉ cần mở một cái là có thể nhìn thấy gương mặt tức giận của anh. Anh ấy tức giận và anh ấy thực sự thể hiện điều đó. 

" Vì rõ ràng anh không cho phép tôi vào phòng của anh, tôi sẽ chỉ ngủ ở đây. Vì tôi biết anh sẽ ở gần." Nó làm tôi đỏ mặt một chút nhưng tôi lắc đầu. 

Tôi nhìn lại anh ấy chằm chằm ....và anh ấy có đỏ mặt không ? Trước khi tôi biết được điều đó, anh ấy đã bắt đầu quay trở lại phòng của mình rất chậm. Và anh đóng cửa lại.

Zoro's POV:

Cô ấy bị sao vậy! Tôi đã nghĩ vậy. Tại sao cô ấy lại không thể về phòng và ngủ?! Sau đó tôi nhìn khuôn mặt của Nami qua cửa sổ. Cô sợ hãi. Sợ thời tiết như thế này. Sóng biển đánh mạnh vào mạn thuyền khiến cô càng sợ hãi. Đó là lí do tại sao cô ấy không thể ngủ ? Nếu cô ấy sợ hãi như vậy thì cô ấy sẽ đứng dậy.

" Cô ấy không hề đứng dậy ".

Đối mặt với tôi, tôi sẽ không chạy nhanh như vậy để đến bên cô ấy.

( Lời của tác giả *không phải dịch giả*: Tôi biết Nami đang ở ngay bên ngoài cửa phòng của anh ấy nhưng tôi đã đặt dòng chữ đó vào vì ngay cả khi cô ấy ở gần, Zoro vẫn sẽ chạy nhanh nhất có thể để đến chỗ cô ấy).

" Tôi ghét cô, đồ nữ nhân ngu ngốc ". Tôi nắm lấy cơ thể cô, bế cô ấy lên. Nhưng tôi đã quá muộn. Điều duy nhất tôi nghe thấy là giọng nói run rẩy của cô ấy.

" Zoro...."

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------  











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro