01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng ánh nắng chiếu vào phòng thật ấm áp. " Tingggg .......tinggg..." Chuông điện thoại không ngừng vang lên. Tống Á Hiên giật mình bật dậy, ngồi ở trên giường. Anh he hé đôi mắt còn chưa kịp tỉnh ngủ, mái tóc mềm mại trên đầu dựng lên, miệng nhỏ hồng hào hơi mở . Hiên Hiên đáng yêu sợ là trong mộng vẫn chưa đi ra.

Giấc mơ đẹp đẽ cư nhiên bị tiếng chuông làm gián đoạn. Tống Á Hiên sờ sờ đầu giường tìm điện thoại xem rốt cuộc là kẻ giám quấy rối giấc ngủ của mình, là Hạ Nhi.

Câu đầu tiên của anh chính là:

"Cậu phá hỏng giấc mơ của tớ!!"

"Tổ tiên nhỏ của tôi! Ông vẫn còn trên giường?! Ông có biết mấy giờ rồi không!" Ngay lập tức bên kia truyền đến tiếng thét của Hạ Tuấn Lâm.

Tống Á Hiên ngơ ngác liếc nhìn điện thoại.

"Mới tám rưỡi, sao vậy ..." Tống Á Hiên phản ứng trước khi Hạ Tuấn Lâm kịp nói.

"Cái gì! Tám giờ rưỡi! Không xong rồi!! Mình sẽ đi làm muộn mất !!"

Tống Á Hiên nhanh chóng xuống giường thay quần áo và vệ sinh cá nhân, ngay cả bữa sáng cũng không kịp chuẩn bị , chút nữa mua chút gì ăn tạm vậy, nói lời tạm biệt với Hạ Tuấn Lâm sau đó cúp máy, anh phải nhanh mới được.

...

“Được rồi, được rồi, tớ đi đây, tạm biệt, hẹn gặp lại ở công ty.”

"Hmm, tốt nhất là câụ nên nhanh lên, nếu không cậu sẽ toi đời đấy biết chưa"

"Được rồi, bye ".

_____

Tống Á Hiên chạy một mạch đến cửa hàng ăn sáng ở tầng dưới.

“Dương thúc thúc, cho cháu  ba cái bánh bao lớn và một cốc sữa đậu nành như mọi ngày nhé.” Nói xong, anh nở một nụ cười ngọt ngào.

“Nào, Tiểu Tống, bánh bao sữa đậu nành của cháu đây , mau đi làm đi, sắp muộn rồi.”

" Cảm ơn chú, con đi đây."

Cũng may công ty cách nhà anh không xa lắm , may mắn là vẫn kịp chuyến xe buýt cuối cùng. Thế nhưng vẫn thực sự muộn mất một phút!!

Nếu bạn đi làm muộn, hãy chấp nhận, bạn không thể làm khác được, trời sắp đặt. Ta là một đứa bé ngoan ngoãn, ta sẽ không oán trách trời xanhhh,... Tống Á Hiên nói thầm trong lòng, thật đáng yêu.

Hạ Tuấn Lâm nhìn thấy Tống Á Hiên liền chạy tới, khuôn mặt và mái tóc anh lúc này trông y hệt một đứa nhóc đáng yêu, nỗi lòng làm cha của hắn lập tức bộc phát. Nhìn kìa, tay trái một hộp sữa, tay phải một chiếc bánh bao Tống Á Hiên không ngừng nhồi nhét chúng vào bụng mình như là sợ nếu không nhanh ai sẽ giành mất vậy, miệng nhỏ bởi vì đầy bánh bao nên phồng lên cộng thêm đôi môi bởi vì động tác ăn của anh mà không ngừng chu ra, trong mắt Hạ Tuấn Lâm, điều đó thật đáng yêu.

" Hiên Hiên, nghe nói hôm nay sẽ có chủ tịch mới đến nhận chúc đó..."

"A ... Chủ tịch mới! Sẽ gay gắt sao? Lần đầu tiên đến công ty nhân viên đã đi muộn. Hạ Nhi cậu nghĩ tớ có bị phạt không ..." Tống Á Hiên nhét nốt miếng bánh bao vào miệng lo lắng nói.

" Được rồi, cậu mới chỉ muộn một phút, lo lắng gì chứ, đi nào mau đi làm việc nếu không chúng ta sẽ bị phạt thật đó."

Tống Á Hiên đi về phía bàn làm việc, thầm nghĩ sếp mới có lẽ là một lão già bụng tròn đầu hói nữa đây, bởi vì không để ý nên đã va vào một  người. Tống Á Hiên ngẩng đầu, thì ra là một cậu trai, có lẽ trẻ hơn anh,trên người còn  có mùi thơm bạc hà nhàn nhạt.

Tống Á Hiên hoàn hồn và lùi lại vài bước. Anh cúi đầu nói "Xin lỗi, tôi không cố ý"
Thế nhưng người nọ chỉ im lặng, đôi mắt thâm trầm nhìn anh không nói gì, giống như là muốn nhìn thủng khuân mặt anh vậy  Tống Á Hiên lần nữa nhìn vào khuân mặt kia, trời ạ, người này dung mạo là do điêu khắc sao, đẹp trai như vậy, Cậu ta không nói gì, chẳng lẽ là tức giận??, Không phải chứ? Tống Á Hiên cảm thấy rằng cậu ta thật không khoan nhượng, anh nhanh nói xin lỗi và chạy đi.

Cậu bé đó là Lưu Diệu Văn chủ tịch mới. Nhị thiếu gia nhà họ Lưu, chủ tịch mới của WX này.

Khi Lưu Diệu Văn nhìn thấy Tống Á Hiên, điều đầu tiên cậu  nghĩ làm sao lại có một người dễ thương như vậy trên đời. Mặt anh khi ấy đỏ bừng, như trái đào chín, mái tóc mềm mại khiến người ta không kiềm lòng nổi mà muốn xoa đầu. Tâm trí của Lưu Diệu Văn bây giờ chỉ toàn là cái con người dễ thương này.

Lưu Diệu Văn bước vào văn phòng chủ tịch và xem qua thông tin về nhân viên, ngay lập tức bị thông tin nhân của Tống Á Hiên thủ hút, thật may vì khi nãy anh cậu đã kịp nhìn tên của anh trên thẻ nhân viên, khóe miệng cậu khẽ nở một nụ cười mà ngay  cậu cũng không thèm để ý ... Lưu Diệu Văn cảm thấy mình thực sự bị Tống Á Hiên mê hoặc rồi, thật muốn tìm hiểu về con người này .
Từ hôm nay trở đi Lưu Diệu Văn cậu sẽ bắt đầu bước trên con đường dài theo đuổi vợ ...

————————————————
B

ản dịch chỉ đảm bảo 70% tác phẩm gốc 🙂
Có gì sai sót mong các bạn bỏ quaaa và 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vănhiên