1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật tò mò tại sao mọi người lại thích đương nhiệm*.

*người yêu hin ti

Vấn đề này bạn gái tôi đã hỏi tôi rất nhiều lần, hỏi tôi tại sao lại thích cô ấy.

Mỗi lần tôi trả lời cô ấy đều khác nhau.

Vì vậy, lần này tôi phải suy nghĩ kỹ, hy vọng sẽ đưa ra được một câu trả lời tiêu chuẩn.

Hai chúng tôi học chung cấp ba. Cô ấy là học sinh khối tự nhiên, tôi là học sinh khối xã hội, phòng học của hai chúng tôi cách nhau hai tầng lầu, một gần nhà vệ sinh nam, một gần nhà vệ sinh nữ.

Gần nhà vệ sinh nam là tôi.

Hãy thương xót tôi đi.

Kỳ thật, ngay từ đầu tôi cũng không quen biết bạn gái của mình. Tại sao lại biết đến cô ấy nhỉ, nghĩ lại thì có lẽ là vì vào học kỳ hai lớp 10, trong lớp của cô ấy có sinh nhật một người bạn, cô ấy cùng mấy người bạn khác đem người kia giống như bắt nạt học đường chặn ở trong căng tin, hô to chúc [ai ai ai] sinh nhật vui vẻ. Cô ấy to gan nhất, những người khác đều đứng ở trên ghế, cô ấy một mình bò đến trên bàn, kêu to nhất và chói tai nhất. Tiếng nói vang vọng trong căng tin rộng lớn, liền vang lên một trận vỗ tay ầm trời. Nhưng tôi cũng là một người lớn mật, chạy vào trong đám người, nói sinh nhật vui vẻ với người ôm mặt khóc kia. Bạn gái tôi còn liều mạng vỗ tay cho tôi.

—— Sau đó bởi vì chuyện này, bạn gái tôi còn bị trường học xử phạt cảnh cáo. Thông báo: Vào ngày nào đó của năm nào đó, phòng nào đó, Trần Kha đồng học cố ý phá hoại tài sản công của trường, theo sự khảo sát của tổ khối, cho cảnh cáo xử phạt, đặc biệt thông báo..................

Ngay sau đó là tấm thứ hai:

Cấm học sinh tổ chức sinh nhật trong căng tin trường.

Bạn học nam bên cạnh tôi nhìn thấy tấm ảnh này liền chửi thề một câu— có lẽ vì sinh nhật của cậu ấy sắp đến— tóm lại sau đó tôi liền nhớ kỹ bạn gái tôi.

Bất quá cũng may, sinh nhật tôi vào tháng một, khi đó đang là lễ mừng năm mới.

Điều này chắc hẳn không phải là lý do chính khiến tôi nhớ đến cô ấy. Tôi có thể nhớ cô ấy không chỉ vì cô ấy táo bạo bị kỷ luật và gián tiếp dẫn đến việc bị cấm tổ chức sinh nhật, mà còn vì cô ấy rất xinh đẹp.

Đương nhiên, tôi cũng thừa nhận tôi lớn lên xinh đẹp.

Có lẽ đó cũng là lý do cô ấy nhớ đến tôi.

Nói một cách đơn giản, không lâu sau khi cơn sóng gió qua đi, trong một buổi hoạt động thể thao, tôi đã tìm thấy cô ấy và chúng tôi đã trao đổi thông tin liên lạc.

Vậy tại sao tôi lại thích bạn gái của mình nhỉ?

Cô ấy thật sự có phần ồn ào, đôi khi lại khó hiểu, mạch não của cô ấy thật kỳ lạ. Bên cạnh tôi, cô ấy nhảy nhót như một chú thỏ, không thể ngừng lại dù chỉ một giây— có lẽ vì tôi cao hơn cô ấy? Ừm, rất có thể. Lúc tôi ở cùng một chỗ với cô ấy, miệng cô ấy không có một khắc nào dừng lại, hoàn toàn không có dấu hiệu nào của việc trải qua một ngày học tập mệt mỏi— không phải nói học sinh khối tự nhiên đều im lặng sao, sao cô ấy không im lặng, sao có thể tràn đầy sức sống như vậy?

Không biết nữa.

Giống như là vì sao tôi lại thích bạn gái của mình, tôi cũng không biết nữa.

Tóm lại, chúng tôi cứ vậy mà mơ mơ hồ hồ ở bên nhau. Thật lòng mà nói, quả thực có chút ngại ngùng. Dù sao một ngày cũng không gặp được mấy lần, cuối tuần cũng không có thời gian đi chơi. Đột nhiên gặp mặt, cũng không biết nói cái gì. Hơn nữa sau khi còn có thân phận bạn gái, làm gì cũng cảm thấy có chút gượng gạo. Có phải nên âu yếm một chút không? Làm thế nào để âu yếm? Ở đâu thì âu yếm? Ở nơi công cộng, thật ngại quá.

Yêu đương như vậy quả thực không có ý nghĩa gì, tôi thậm chí đã nhiều lần nghĩ đến việc thôi không làm nữa, nhưng mỗi lần nhìn thấy bạn gái tôi sẽ rất vui vẻ. Đặc biệt là khi tôi đang rất bực bội, cô ấy bỗng xuất hiện trước phòng học của tôi, ghé vào cửa kính, học theo chủ nhiệm, mỉm cười với tôi một cách nhẹ nhàng. —— Ừm, cảm giác lại có thể tươi cười với cả thế giới rồi.

Hơn nữa, khi tôi lao ra khỏi phòng học, bất chợt nhìn thấy hành lang sáng rực và gương mặt xinh đẹp gần như phát sáng của cô ấy, hạnh phúc như thể có thể làm nổ tung cả bầu trời của tôi, tôi cảm giác mình có thể hôn cả thế giới.

Vậy tại sao nhỉ, tôi phải nhớ lại một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro