2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phn 2:

Cũng không thể chiếu theo một biên nói như vậy, bằng không luôn làm cho người ta cho rằng tôi chỉ là yêu khuôn mặt của cô ấy.

Suy nghĩ một chút, tôi và cô ấy đã xác định mối quan hệ như thế nào nhỉ?

Khi đó hình như là tháng thứ ba sau khi chúng tôi quen biết, hiếm có một cuối tuần dài, cô ấy hẹn tôi đến thủy cung, thánh địa hẹn hò cho các cặp đôi, tôi vì thế thức đến năm giờ sáng để làm xong bài tập, xế chiều ngày hôm sau mới lật đật chạy tới gặp mặt cô ấy, còn bởi vì kẹt xe nên đến muộn một hồi. Rõ ràng là mùa thu, cô ấy quấn mình như một cái bánh chưng, đứng ở bên cạnh cây cọ trước cửa thủy cung chờ tôi, cúi đầu còn đang đánh chữ: Cậu đến đâu rồi a?——

Tôi nhảy ra sau lưng cô ấy dọa cô ấy, nói: "Tôi đến đây rồi."

Cô ấy bị dọa đến run lên, vỗ ngực, như thể không sống được bao lâu nữa: "Aiyo...... hù chết rồi." Rồi thì cô ấy đưa tay ra kéo tôi, tôi học theo trên mạng chỉ nắm lấy hai ngón tay của cô ấy, ừm...... chính là ngón giữa và ngón áp út. Thật sự chỉ cần dùng tay sờ là có thể cảm nhận được những tĩnh mạch nổi lên rồi! Tôi ghen tị chết đi được, khi xếp hàng kiểm tra vé, tôi tức tối nắm chặt tay cô ấy lại, một cái siết, ù uôi, tay tôi vừa khéo ôm trọn một vòng, vui quá đi.

Đầu tiên chúng tôi đi xem cá mập, sau đó là cá heo trắng. Cá heo trắng vừa kết thúc biểu diễn, mấy đứa nhỏ ở nơi đó hét lên ầm ĩ, làm cho người ta cảm thấy khó chịu. Nhưng chính là ở chỗ cá heo trắng, chúng tôi đứng ở trước bể cá acrylic, cá heo trắng ở trước mắt thong thả lướt qua, cỏ nước nhẹ nhàng đung đưa, bạn gái tôi không nói một lời hai tay đút túi, bầu không khí trở nên căng thẳng và mơ hồ, rồi cô ấy cẩn thận mở lời:

"Tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

Thấy bạn gái mình thường xuyên hành động tự do phóng khoáng, giờ nhìn cô ấy do dự và lưỡng lự trong những tình huống nhỏ, thật sự vừa mới mẻ vừa thú vị. Bất quá tôi lúc ấy cũng rất khẩn trương, bởi vì tôi lúc ấy cũng thích cô ấy, mỗi ngày nhìn thấy cô ấy liền rất vui vẻ rất vui vẻ. Nhưng nói là khẩn trương kỳ thật càng nhiều là kích động cùng hạnh phúc đi, bởi vì đã có thể dự cảm được kế tiếp sẽ nói cái gì.

"Vậy... tôi cũng có điều muốn nói với cậu."

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, không dám nhìn cô ấy, chỉ đành nhìn những chú cá heo trắng lững lờ bơi tới.

"Cậu nói trước đi?"

Bạn gái tôi căng thẳng cọ cọ chân, làm cho cô ấy trông như rất lạnh.

"Vậy tôi nói trước."

Tôi hắng giọng một cái, đang khẩn trương cái gì a Trịnh Đan Ny, cô ấy khẳng định thích ngươi, ngươi xinh đẹp như vậy, tính cách tốt như vậy, cô ấy đều hẹn ngươi đến thủy cung rồi, cô ấy khẳng định thích ngươi!

"Tôi... tôi thích cậu."

Vừa dứt lời, kinh hỉ trong tưởng tượng của tôi không đến, bạn gái tôi sửng sốt: "Cậu, cậu thích tôi?! Cậu thực sự thích tôi sao?"

Thật sự không phải muốn nói điều này sao?!

Thật sự chỉ xem tôi như bạn bè thôi sao?!

Xong đời..................

Trong nháy mắt đó, trong đầu tôi thoáng qua nhiều suy nghĩ rối bời không thể nắm bắt, ví dụ như tôi có nên giải thích với cô ấy đó chỉ là một nhiệm vụ mạo hiểm hoặc là lập tức bỏ chạy để biến mất... A, tự mình đa tình thật mất mặt, về sau còn có thể làm bạn bè hay không a, thật muốn tát mình hai cái.

Tôi mất chưa đầy một giây để sắp xếp lại biểu cảm của mình, ừm, quả nhiên những người mạnh mẽ thực sự luôn biết cách tùy cơ ứng biến—— Bình tĩnh, tự tin nâng cằm lên, còn cố ý nhìn cô ấy một cái, quang minh lỗi lạc, dùng cái này để che giấu tự tôn vỡ nát của tôi: "Tôi nói xong rồi, tới lượt cậu đó."

Bạn gái tôi lúng túng gãi đầu, cúi xuống, mặt đỏ bừng: "Thật ra, tôi vốn định hỏi cậu tuần sau Trung thu có muốn đến nhà tôi chơi một ngày hay không. Nhưng nhà tôi thì quá xa, hơn nữa trực tiếp hỏi như vậy rất mạo muội... Nhưng mà—"

Nhưng mà?

Tôi mở to mắt không dám tin.

Bạn gái tôi ngẩng đầu lên, cũng mở to mắt nhìn tôi, khiến tôi căng thẳng đến mức ngừng thở.

"Thật ra, tôi cũng thích cậu."

Pháo hoa, nổ! Nổ! Nổ!

Tôi đã mất khả năng ngôn ngữ, thế giới như mờ ảo chỉ còn lại cô ấy, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc trước trán và gò má nhuộm màu xanh lam của cô ấy. Cho nên hai người trầm mặc một chút, bạn gái tôi lại nói tiếp:

"Cậu có thể hẹn hò với tôi không?"

Vừa dứt lời, tôi cảm thấy như không còn nghe thấy gì nữa, tiếng trẻ con ồn ào, nhạc trong thủy cung, tất cả đều im bặt, trong lòng tôi như có pháo hoa nổ tung khắp nơi, trong mắt tôi chỉ còn lại đôi môi khép hờ của Trần Kha.

Hết thảy đều choáng váng mà không chân thật, giống như màu xanh mê huyễn trong mắt Trần Kha.

Luôn cảm giác có người véo lỗ tai tôi, ở bên tai tôi hô to:

"Mau hôn cô ấy, mau hôn cô ấy, mau hôn cô ấy!" Sau đó tôi đã hôn cô ấy.

Hơi cúi đầu, nhanh nhẹn, như chuồn chuồn lướt nước, thu phóng tự nhiên.

Quả thật mềm mại hơn tưởng tượng rất nhiều.

Bạn gái tôi lại ngạc nhiên một chút, nhưng chỉ một chút thôi, ngay sau đó không nhịn được cười hỏi tôi, "Chúng ta coi như là ở bên nhau rồi phải không?"

"Cậu có muốn tôi hôn cậu lần nữa không?"

Tôi hỏi lại cô ấy, chỉ vào quầng thâm dưới mắt mình, xúc động nói: "Cậu thấy quầng thâm của tôi không? Quầng thâm này đều là vì cậu mà có! Đây chính là minh chứng chứng minh tôi thích cậu!!"

Bạn gái tôi lại bắt đầu ngập ngừng: "Nếu cậu muốn, cũng không phải là không được.................."

"Vậy tuần sau tôi đến nhà cậu nhé?"

"Ừm, cậu đến nhà tôi."

Bạn gái tôi mặt đỏ bừng, đưa tay kéo cổ áo tôi, tôi đang thắc mắc thì nghe cô ấy thì thầm hỏi:

"Hôn thêm một cái nữa được không?"

Mẹ ơi!

Bạn gái của tôi sao lại dễ thương như vậy?!

Bạn gái nhà ai đáng yêu như vậy?!

Là tôi!

Chính tôi!

Trịnh Đan Ny!!

- Lộ tên thật rồi!

Quên đi, lười sửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro