3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 3:

Không nghĩ tới đúng không, tôi lại tới rồi đây.

Vậy tại sao tôi lại thích bạn gái của mình nhỉ?

Quá trình trung gian này, ai còn nhớ rõ nữa.

Dù sao thì tôi cũng đã thích cô ấy, mà thích bạn gái mình cũng chẳng phải là điều gì xấu hổ, vậy thì tôi sẽ phải hét lên thật to:

Tôi chính là thích bạn gái của mình!

—— A không đúng, lúc ấy còn không được, tôi và bạn gái lúc ấy vẫn là yêu ngầm.

Tuy nhiên, đôi khi tôi cũng nghĩ, tôi không muốn thích bạn gái của mình nữa.

Có một lần trong giờ thể dục, tôi cố tình đi vòng tới trước phòng học của cô ấy, giả vờ đi vệ sinh. Cô ấy đưa lưng về phía tôi cùng bạn cùng bàn cọt kẹt làm gì đó, tôi thậm chí cố ý lượn lờ ba vòng! Đúng ba vòng! Cô ấy cũng không phát hiện ra tôi, thật sự là bực bội, lúc ấy tôi đã nghĩ, nếu cậu không để ý tới tôi nữa thì tôi sẽ khiến cậu chịu không nổi, cậu cứ chờ xem đi!

Kết quả tôi lại lượn thêm một vòng, bạn cùng bạn của bạn gái tôi phát ra tiếng cười như chuông đồng.

Tại sao cô ấy vẫn chưa nhìn thấy tôi. Tức chết đi được.

"Trần Kha."

Cuối cùng tôi thỏa hiệp, đứng ở cửa phòng học cách vài mét gọi cô ấy một tiếng. Nghe thấy tiếng gọi, cô ấy quay đầu lại, trong nháy mắt thấy rõ tôi, sợ tới mức run lên, lập tức ngồi xổm xuống, giống như là một con đà điểu vùi đầu vào cát. Bạn cùng bàn của cô ấy giơ nửa miếng bánh mì nướng lên cười đến không thở nổi, ôm bụng cúi chào tôi ba lần.

Thật cạn lời.

Tôi nghĩ đến ánh mắt ngây ngốc ra của bạn gái tôi trong nháy mắt vừa rồi, má phồng đầy bánh mì nướng và cái miệng ngậm không khép lại được, thật sự không biết nói gì. Cô ấy rốt cuộc đã làm thế nào để nhét cả chiếc bánh mì to như cái bánh vào miệng vậy a! Tại sao cô ấy lại muốn thực hiện thử thách nhét bánh mì vào miệng như vậy! Coi có chán không a! Rốt cuộc tại sao tôi lại thích bạn gái mình nhỉ.

Ôi mẹ ơi, thật sự là ngốc quá, có ai hiểu chút nào không.

Tóm lại Trần Kha cậu xong rồi.

Tôi không thích cậu nữa.

Cậu xong rồi!

Trời ạ, thuộc kiểu học tỷ xinh đẹp ra ngoài đi dạo hai vòng có thể nhận được vô số lời mời kết bạn.

—— Khoan đã, ai sẽ nói cho tôi biết làm thế nào cô ấy nuốt một miếng bánh mì lớn như vậy trong ba bốn giây? Vãi chưởng, sẽ không bị nghẹn chết chứ.

Ừm, hiện tại xem ra vẫn chưa có gì.

Sau đó cô ấy nhanh chóng bước về phía tôi, nắm lấy tay tôi, nghiêng người về phía tôi với vẻ dễ thương, cười ngọt ngào, lắc lắc đầu. Làm sao bây giờ, thật muốn vỗ mông cô ấy. Cún con, vẫy đuôi đi.

"Đi dạo một chút nhé?"

Bạn gái tôi ánh mắt lấp lánh niềm vui, giả vờ như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.

Làm sao có thể như vậy chứ, tôi sẽ ghi nhớ hình ảnh của khoảnh khắc đó thật kỹ, chờ đợi một ngày nào đó để trêu chọc cô ấy.

Ừm, cún con, vẫy đuôi đi.

Chuyện sau đó thì không có gì để nói, tôi đã hôn cô ấy ở một góc không có ai. A, môi cô ấy thật sự rất mềm, cô ấy rầm rì thật sự rất đáng yêu, tóc của cô ấy thơm quá, hảo hảo rua*.

*vuốt ve

Ừ, trên người cũng mềm mại.

Đừng có hiểu lầm! Tôi không có động tay động chân hay sờ soạng gì cả, đó là chuyện sau này.................. Sao lại có vẻ như lỡ miệng rồi vậy?

Khụ khụ, coi như tôi chưa nói gì cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro