Chương 3.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi chẳng thấy lý do gì đàn ông thèm lấy vợ." Emalie phản đối. Thời gian này, cô đã quen với những tiếng cười ồ của mọi người mỗi khi cô lên tiếng nhận xét, trong khi lắng nghe họ nói, và quét tước thu dọn trong phòng may.

"Để có con, con bé ngu ngốc kia. Một khi các ông ấy đã sinh ra một vài đứa con chính thức để kế thừa chức tước và tài sản của họ, họ có thể tiêu khiển bằng thích. Các bà vợ của họ cũng vậy, nhưng dĩ nhiên là kín đáo hơn nhiều."

---Cô phải hiểu, Emalie ạ, rằng một người đàn ông Pháp thời thượng coi vấn đề có nhân tình rất nghiêm túc. Ông ta thậm chí tậu nhà cho nhân tình ở và sắm cho cô ta một kho quần áo sung túc. Ông mời bạn bè về chiêu đãi ở nhà cô ta thay vì ở nhà bà vợ ---bầu không khí ở chốn ăn chơi này vui hơn nhiều. 

Emalie càng ngạc nhiên hơn, khi thấy hầu như cô gái nào cũng thành công khi làm nhân tình cho một người đàn ông, bất kể cô ta nghèo đến mức nào. Cô ta chỉ cần có một khuôn mặt xinh đẹp và một thân hình biết chiều chuộng là tức khắc làm giàu.

"Cô là làm nhân tình thì tuyệt hảo, Emalie ạ!" Ema đỏ mặt và mọi người cười ồ. " Thật mà, thật đấy, cô đỏm dáng lắm trong bộ đồ mới may lấy. Thân mình cô đẹp lắm!". Cô thợ may khoa hai tay ra dấu mô tả thân mình Emalie. "Nhưng cô không được tươi, cô bé ạ. Đây nè, cài thử một đóa hoa đỏ trên vạt áo trước. Đấy, có thể có nhân tình rồi đấy." Cô ta búng ngón tay kêu " cách".

Emalie rút lui về chỗ cất các hộp và túi vải vụn, lựa vải một cách hấp tấp. Dù tin rằng các bà ấy nói đúng, cô vẫn không thể làm theo lời khuyên của họ. Họ là những người phụ nữ không có ảo tưởng nhưng đã tỏ ra tốt với cô; họ đã giúp cô chọn vải, may 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro