« Lương sư như thử đa kiều »

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. tựa: Lương sư như thử đa kiều
. tác giả: Tịch Giang
. thể loại: SE, sư đồ luyến, huyền huyễn, nam chính chết, ngọt cực ngọt nhưng ngược cực ngược.

. char. Lâu Tập Nguyệt - Đường Tự

1. Cho dù tôi rốt cuộc cũng không thể yêu ai giống như yêu Lâu Tập Nguyệt, thì sẽ thế nào? Yêu ít chút, nhưng lại lâu một chút, không phải là cả đời sao...

2. Tiểu Tự, cứ như vậy, để cho ta ôm cả đêm đi. Ngực ta có chút đau, ôm tiểu Tự sẽ không đau nữa.

3. Hắn là Lâu Tập Nguyệt, là sư phụ của tôi, là người cường đại nhất trên đời này. Hắn sẽ không ngã xuống, vĩnh viễn sẽ không đâu.

4. Có lẽ tôi cũng bị trúng cổ, cổ độc đó gọi là "Lâu Tập Nguyệt".

5. Tiểu Tự, ngoại trừ sư phụ, ai ngươi cũng không được quan tâm.

6. Sư phụ hôm nay tìm được Tiểu Tự rồi, thật vui, cho nên không muốn giết người.

7. Tiểu Tự, nếu có thể vĩnh viễn ôm ngươi như vậy không buông tay, thật tốt biết bao.

8. Nhớ kỹ thời khắc này, Tiểu Tự, nhớ kỹ cho ta, kể cả đau...

9. Vậy Tiểu Tự cũng phải nhớ rõ, ngươi chỉ có thể được ta nhìn, được ta ôm, được ta hôn. Nếu như lại có người khác đối với ngươi làm chuyện giống như vậy, vi sư khiến cho hắn chết không toàn thây.

10. Tiểu Tự, về sau sư phụ cũng chỉ có ngươi. - Lâu Tập Nguyệt

12. Nhưng mà ta thích chính là Tiểu Tự vừa ngốc lại vừa vụng về thế này.

13. "Sư phụ, loại kẹo hoa quế này ăn ngon nhất, Tiểu Tự để lại một cái cho người"
"Tiểu Tự, thì ra thích loại này, vậy về sau hàng năm vi sư đều tặng cái đó"
"Sư phụ, Tiểu Tự có thể không cần kẹo, chỉ cần về sau từng sinh nhật đều có người ở cùng"
"... Cả đời."

14. Tôi sẽ cứu Tô Mạc Phi, sau đó sẽ cùng Lâu Tập Nguyệt cùng một chỗ, dù có chết.

15. Cho dù ngươi thực sự thích hắn, cũng đừng để cho ta biết. Ta không có cách nào thẳng thắn, cho ngươi nói lời lựa chọn một lần nữa.

16. "Ngươi tên gì?"

"Đường Tự."

"Ngươi nên gọi ta là cái gì?"

"Lâu Tập Nguyệt..."

"Ngốc, ngay cả sư phụ cũng không biết gọi"

17. "Mẹ ngươi từng nhắc tới cha ta không?"

"Nhất định không có."

18. "Hắn Lâu Tập Nguyệt cũng sẽ luyến tiếc. Luyến tiếc nhìn ngươi đau, hắn đành phải mỗi ngày đợi ngươi đau ngất xỉu rồi, mới vào nhà xem ngươi. Thậm chí, ta nói giải Tam Sinh hoa muốn dùng máu từ ngực người yêu làm thuốc dẫn, hắn cũng tình nguyện để cho ta tới lấy."

"Ha ha a, ngươi không biết vẻ mặt Lâu Tập Nguyệt khi biết mình chưa từng trúng độc tình cổ đâu, có bao nhiêu khiếp sợ, bao nhiêu bối rối."

"Đường Tự, ngươi không muốn biết, Lâu Tập Nguyệt vì sao thả ngươi đi sao? ... Bởi vì hắn không có giết ngươi, tẩu hỏa nhập ma, sống không lâu. Hắn không thể không buông tay."

"Ngươi biết không, Đường Tự. Lâu Tập Nguyệt mỗi lần đau đến độ chết không muốn sống, miệng một lần gọi đều là tên của ngươi... Khi đó ngươi lại ở đâu?"

19. Nơi này đang rất đau, ôm tiểu Tự sẽ không đau nữa.

20. Ai bảo hắn không giết được, ai bảo Huyễn Tuyết kiếm lấy máu trăm họ nhưng không dám chui khỏi vỏ làm một vết xước trên ngón tay nàng...

21. Tiểu Tự, sư phụ muốn chạm vào ngươi, được không?

Tiểu Tự, sư phụ muốn hôn ngươi, được không?

Tiểu Tự, ta có thể ôm ngươi được không?

22. Lâu Tập Nguyệt máu lạnh đâu rồi, kẻ vô tim vô phổi tàn nhẫn đâu rồi khi mà hắn vì nàng nhúng nhường lui bước, hắn vì nàng phá bỏ quy tắc, hắn vì nàng thà đau tới chết cũng không ra tay.

23. Tiểu Tự, ta dùng một tay đầy máu tươi, một thân đầy giết chóc, bảo vệ mẹ con nàng một đời bình an...

24. Là sư phụ dắt tay nàng qua hoang mạc cát vàng.

Là sư phụ với đôi mắt dịu dàng và nụ cười như ánh nắng...

Là sư phụ sưởi ấm những giấc ngủ đêm đông...

Còn không...?

24. Nếu khuôn mặt thần thánh luôn cười, đôi mắt trong veo luôn lúng liếng tươi vui thì tất cả đau thương đã giấu nơi nào?

Là bóng lưng cô độc nhìn nàng rời đi...

Là đôi hàng mi chập chờn che cảm xúc...

Là những chân tình biểu đạt thành lời đùa cợt...

Hay là những đêm dài giam mình trong bóng tối đau đớn gọi tên nàng?

25. "Hôm nay một trận chiến, ngoại trừ tử thần phái, toàn bộ chết vô số. Đủ để cho tử thần phái 20 năm sau, độc bá võ lâm, không người nào dám can đảm đi chê khen thê nữ Tô đại hiệp" 

"Từ nay về sau, nàng là mẫu thân Tô Tiếu, với Lâu Tập Nguyệt ta chẳng còn quan hệ gì cả... Giết ta, vì võ lâm lập công lớn, sau khi tử thần phái biết chân tướng, cũng sẽ không làm khó dễ nàng"

26. Trên đời này tôi không còn sư phụ nữa. Con tôi sẽ gọi là Tô Tiếu, nó vĩnh viễn sẽ không biết cha nó vì nó đã làm cái gì...

27. Tiếu Tiếu, cha con hắn không phải người tốt, hắn không chuyện ác nào không làm, máu tanh đầy tay, là một đại ma đầu người người kiêng sợ. Nhưng mà, hắn dùng toàn bộ tình yêu dành cho hai mẹ con chúng ta.

28. Có nhiều người bất kể vì hắn tươi cười, xinh đẹp cỡ nào, thế nhưng trời sinh hắn đã vô tình vô tâm.

-----------------.END.--------------------

# Aiyaa, thực sự đọc truyện mà đau thấu tim gan, thương vô cùng cho một Lâu Tập Nguyệt... 

# Nhưng thực sự cái chết của hắn là điều dĩ nhiên, tớ cảm thấy đây là một tác phẩm hay, đau một chút nhưng lại khắc cốt cả đời.

• All love from K.Cheryl • 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro