Niên Bách Ngạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Đàn ông rất nguy hiểm đấy, cẩn thận đùa với lửa có ngày chết cháy.”

“Không cần cảm ơn tôi… bởi vì… tôi thật sự hối hận rồi.”

“Một người đã từng tận mắt chứng kiến bạn trai của mình rơi từ trên đỉnh núi xuống, nhưng vẫn chữa khỏi hết bệnh nhân tâm lý này tới bệnh nhân tâm lý khác, chứng tỏ tố chất tâm lý của cô vô cùng tốt. Cô, chính là người mà tôi cần.”

“Không phải tôi muốn điều tra chuyện riêng tư của cô, chỉ mong rằng cô có thể ở lại bên cạnh tôi.”

“Làm ăn vốn dĩ luôn phải không ngừng cổ vũ để kẻ khác buông lỏng cảnh giác, còn mình lúc nào cũng phải trong tư thế cảnh giác cao độ.”

“Con người là độc lập, không nhất định phải nương tựa một ai đó mới có thể đi hết cuộc đời này.”

“Em không làm bẩn thứ gì của tôi, là tôi… suýt nữa đã làm bẩn em.”

“Không có cuộc đời của ai lại chỉ tiến không lùi, rồi cũng có lúc phải dừng lại sửa chữa bản thân mình”

“Trên đời này có rất nhiều chuyện không phải xem mình có làm được hay không, mà xem mình có muốn làm hay không.”

“Bảo bối của tôi chưa bao giờ là mấy viên đá quý này.”

“Con người ta luôn phải nhìn về phía trước mà bước tiếp.”

“Từ “thích” này một khi đã nói ra rồi, bất luận em thích thật hay giả, tóm lại đã lọt vào tai tôi rồi.”

“Nếu em cho phép tôi đứng trước mặt em, tôi có thể che chắn cho em tránh khỏi bão tố quét qua cuộc đời. Tôi chỉ muốn biết, em có muốn chấp nhận sự ích kỷ này của tôi không?”

“Tôi không có thời gian cũng không cần phải chơi trò chơi tình cảm, Diệp Diệp! Tôi đã từng nói tình yêu giống như một món đồ cao cấp, khi còn chưa chắc mình có nắm được hay không tôi tuyệt đối không động vào, còn một khi đã có được tôi sẽ chân thành.”

“Một khi tôi hôn xuống nơi này, cũng có nghĩa là em sẽ bị sự ích kỷ của tôi liên lụy. Diệp Diệp! Tôi muốn chính em nói cho tôi biết. Em… có cần sự bảo vệ của tôi không?” 

“Tôi chỉ quan tâm tới suy nghĩ của em. Trong lòng em, tôi có an toàn không. Điều này rất quan trọng, còn những chuyện khác cứ giao cho tôi. Cũng tức là, nếu một ngày tôi thực sự có được tình cảm của em, cái tôi cần chỉ là em cam tâm tình nguyện.”

“Nếu cậu chỉ muốn biết tình cảm của tôi đối với cô ấy, vậy thì tôi có thể nói rõ ràng với cậu, tôi thích cô ấy. Thậm chí có thể nói tôi đã yêu cô ấy rồi, ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy cô ấy. Nếu cậu dùng thân phận bạn bè của cô ấy để chất vấn tôi thì tôi có thể nói cho cậu biết rằng, khi cần thiết, tôi sẽ hy sinh cho cô ấy. Ít nhất, tôi tuyệt đối sẽ không để người con gái mình yêu gánh trọng tội.”

“Em có thể hằng ngày bận rộn cho tâm sự của người khác, nhưng tôi khuyên em hãy tĩnh tâm lại suy nghĩ xem mình cần cái gì, con người luôn phải tự kiểm điểm mình thì mới biết được đoạn đường tiếp theo mình phải đi thế nào.”

“Những gì tôi có thể làm cho cô ấy là ít nhất cho dù có ngất cô ấy cũng sẽ ngất trong vòng tay tôi, đây là lời hứa duy nhất trước mắt tôi có thể thực hiện.”

“Em cần tôi! Mà tôi… càng không yên tâm về em!”

“Cà phê của em nguội rồi, uống của anh đi. Cà phê của anh rất đắng nhưng em phải tập quen…”

“Rồi một ngày, sẽ có một người bước vào cuộc đời bạn, và khiến bạn hiểu ra tại sao mình và những người trước đó không có kết quả.”

“Cô là món đồ cao cấp mà anh không nỡ đánh mất.”

“Em không biết thật sao, con người anh ta trước giờ có ba nguyên tắc, một không chạm vào gái, hai không chơi ma túy, ba không vào sòng bạc.”

“Trước đây em không như vậy đâu, nhưng bây giờ em cảm thấy mình không đủ dũng khí đối mặt với cô đơn nữa rồi.” | “Ngốc ạ! Anh đã nói sẽ không để em lại một mình thế nên em không phải đối mặt với cô đơn.”

“Nếu là trước đây, anh sẽ không quá so đo được mất, nhưng giờ khác rồi, giờ anh đã có em.”

“Anh hứa với em, chỉ cần anh còn ở đây, tuyệt đối sẽ không để em bị thương.”

“Khi cậu hao tổn quá nhiều thời gian và sức lực vào một cuộc chiến mà không kiếm lại được tức là lỗ vốn.”

“Không làm được thì không được phép tùy tiện hứa. Lời hứa nói thì dễ nhưng thực hiện thì không đơn giản…”

“Nếu cô ấy yêu tôi thì phải chấp nhận toàn bộ con người tôi.”

“Điều anh có thể hứa với em là, nếu một lần nữa phải xa cách, nếu em muốn quay lại tìm anh thì nhất định sẽ tìm được, anh sẽ luôn đứng ở chỗ cũ. Nếu anh không còn ở đó nữa, anh sẽ là người đi tìm em.”

“Nỗi đau của hai người yêu mà không thể ở bên nhau còn nhói lòng gấp vạn lần khi người ta chia tay vì tranh cãi.”

“Cả cô và anh đều giống nhau, đều sợ đánh mất. Có lẽ vì đã đánh mất quá nhiều, thế nên càng thêm trân trọng mỗi một người ở bên cạnh mình.”

“Em phải ghét tôi đến mức nào? Nhưng, cho dù em có ghét tôi đến thế nào, em… cũng là của tôi.”

 “Ông mãi mãi sẽ không tin rằng tôi chán ghét thù hận đến thế nào. Nếu tôi muốn hủy hoại hai đứa con gái của ông, tôi hoàn toàn có thể làm vậy nhưng Niên Bách Ngạn này vẫn chưa bạc nhược tới mức phải lợi dụng phụ nữ để thành công, cũng không cần dùng hôn nhân để đổi lấy thành công.”

“Cô ấy… là của tôi.”

“Tình yêu ở trước mặt anh cao quý bao nhiêu, thì anh ở trước mặt tình yêu tầm thường bấy nhiêu.”

 “Tôi muốn cho cô ấy một năm, cũng chính là cho tôi một năm.”

 “Anh… luôn đặt em ở vị trí này. Nơi này chỉ thuộc về em, chưa một ai bước qua.”

“Em thừa nhận mình ghen đi anh sẽ buông tha em… Em không nói phải không, vậy anh nói. Anh ghen đấy. Mỗi khi có người đàn ông khác ở bên cạnh em, anh đều ghen. Diệp Diệp, anh thừa nhận anh sắp đố kỵ đến phát điên rồi. Đinh Tư Thừa, Kỷ Đông Nham, gã Kim Đại Trung không biết trời cao đất dày, cả tên Tưởng Vỹ lấy danh nghĩa Tưởng Bân đó nữa…”

“Tôi chỉ hận không thể móc trái tim của mình ra đặt trước mặt em, chỉ cần em nói một câu thôi: “Niên Bách Ngạn, em cần trái tim của anh!” Nhưng còn em thì sao? Chỉ vì một câu nói là phủ định toàn bộ. Tôi tưởng rằng tôi cố gắng thì em sẽ tha thứ, tưởng rằng chỉ cần tôi thật lòng thật dạ với em thì chúng ta có thể lại như trước đây. Nhưng tôi sai rồi, thì ra em vốn không có trái tim.”

“Tố Diệp, tôi thật sự không biết phải đối xử với em thế nào nữa… Tôi mệt rồi…”

“Tố Diệp, không phải tất cả mọi người đàn ông đều có thể nuông chiều em như vậy đâu.”

“Yêu một người là không cần bất kỳ lý do gì.”

“Người không giỏi chuyện tình yêu, đâu phải chỉ có mình anh?”

“Tố Diệp, tôi cho em hay, tôi sẽ không để em đi. Tôi sẽ quấn lấy em, bám lấy em cả đời này, bất luận em đi tới đâu tôi cũng sẽ đi bám riết lấy em như ma, nhất quyết không buông.”

“Đúng vậy, tôi khốn kiếp, vì tôi phát hiện mình sắp mất em rồi. Người thực sự tàn nhẫn là em, em vốn không hề cho tôi cơ hội, em vốn không hề cảm nhận được tình yêu của tôi.”

“Tôi rất nhớ em, ngày nào cũng vậy, tôi nhớ em phát điên lên rồi.”

“Diệp Diệp! Chúng ta ở bên nhau khó vậy sao? Thật sự khó vậy sao?”

“Tại tôi không tốt, tại tôi không tốt…”

“Hoặc là lấy tôi, hoặc là rời xa tôi…”

“Chuyện hoang đường mà em nói tôi tự thừa nhận mình không làm được. Tôi cũng chẳng có thời gian và sức lực đi tìm người phụ nữ đẻ thuê nào đó. Tôi chỉ có thể thừa nhận con của em và tôi. Còn nếu không có, tôi cũng tuyệt đối không chấp nhận con của hai chúng ta lại sinh ra từ bụng của một người phụ nữ khác, em hiểu không?”

“Nếu hôn nhân và tình yêu không liên quan tới nhau, vậy thì… tôi lấy ai cũng vậy thôi”

“Thật ra trong rất nhiều chuyện, lòng tự trọng đã không còn quan trọng nữa.”

“Vậy em muốn tôi lấy ai?” (Nghe rất điêu ^^)

“Việc thứ hai thì càng đơn giản, cả đời này hãy hết lòng yêu anh là được rồi.”

“Làm bà xã anh ngay hôm nay không được sao?”

“Bà Niên à, anh nghĩ vẫn chưa có gã đàn ông nào dám ngủ cùng người phụ nữ của Niên Bách Ngạn này.”

“Diệp Diệp! Anh sẽ chăm sóc em cả cuộc đời này.”

“Diệp Diệp, hãy lấy anh!”

“Em từng nói với anh, muốn anh đừng bỏ rơi em. Anh đã nói được. Diệp Diệp! Cả đời này anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em.”

“Em hỏi lúc cứng hay hỏi lúc mềm?” *Thoải mái YY =))))))*

“Em là vợ anh, anh không quản em, ai quản em?”

“Oán giận chứ. Nhưng giao Tố Diệp cho người đàn ông khác chăm sóc tôi không yên tâm, thế nên cô ấy chỉ có thể ở bên cạnh tôi.”

“Em là vợ anh, cả đời này anh chỉ thừa nhận một mình em mà thôi. Thế nên không có người phụ nữ gen tốt nào hết, cũng chẳng Joey nào cả.” 

“Chúng ta đã kết hôn rồi, có chuyện gì phải học cách cùng nhau đối mặt. Em phải nhớ rõ, từ ngày em và anh đăng ký kết hôn, em không còn là một người nữa. Từ nay về sau, hai chúng ta phải cùng tiến cùng lùi mới được, vì chúng là vợ chồng.”

“Anh vẫn sẽ yêu em sâu sắc, cho dù năm tháng dần trôi. Đừng trách anh ích kỷ, vì chỉ trong khoảnh khắc này anh mới có thể cảm nhận được, anh và em lại gần nhau đến thế. So với những phù phiếm lướt qua, anh chỉ muốn được thật sự nắm lấy tay em, cùng em ăn một bữa sáng bình thường giản dị, ngồi hóng mát dưới tán hòe cành lá xào xạc, sau đó yên lặng ngắm hoàng hôn buông xuống. Cuộc đời vì có những điều vụn vặt ấy, mới càng trở nên chân thực.”

“Người đàn ông khiến anh yên tâm giao em còn chưa xuất hiện. Người thật sự khiến anh an tâm có lẽ là con trai tương lai của chúng ta.”

“Ai bảo em không có danh xưng của riêng mình? Trên đời này chỉ có một mình em được gọi anh là ông xã thôi.”

“Trên đời này không phải chỉ có mình anh muốn bảo vệ Tố Diệp đâu!” | “Tôi biết, nhưng người có tư cách bảo vệ cô ấy chỉ có mình tôi thôi!”

“Diệp Diệp! Nếu bây giờ em muốn rời xa anh… anh sẽ đồng ý ký tên.”

“Con người ta khi nóng ruột thường đánh mất lý trí, sai càng thêm sai…”

“Nếu tôi chết, cậu không cần trả thù cho tôi.Tôi muốn cậu chăm sóc cô ấy, cả cuộc đời này không được rời xa.”

“Trên đời này, nếu có một người đàn ông có thể đối xử tốt với Tố Diệp, vậy thì Niên Bách Ngạn tin nhất định sẽ là Kỷ Đông Nham. Một khi anh thực sự gặp chuyện bất trắc, Kỷ Đông Nham là người duy nhất anh đặt niềm tin, tin rằng cậu ấy có thể toàn tâm toàn ý đối với Tố Diệp, sẽ mang lại hạnh phúc cho cô.

Có lúc anh cảm thấy, ông trời để anh và Tố Diệp gặp nhau là một sự trừng phạt. Có lẽ kiếp trước cả anh và cô đều đã làm sai chuyện gì, nên kiếp này muốn ở bên nhau mới gặp muôn vàn khó khăn như vậy.

Từ nhỏ gặp nhau đã là sai lầm

Cuộc gặp bất ngờ ở quán bar là sai lầm

Việc anh động lòng trắc ẩn đưa cô về khách sạn là sai lầm

Cuộc trùng phùng tại Tinh Thạch của hai người là sai lầm

Bắt ép cô tới Tinh Thạch làm việc là sai lầm

Quyết định tại trấn Thiên Đăng là sai lầm

Đưa cô tới Nam Phi là sai lầm

Nhưng sai lầm lớn nhất là anh đã yêu cô, khiến mọi việc đã sai càng thêm sai.

Nếu có thể liều mạng một lần để đổi lấy an toàn cho cô, anh tình nguyện…”

“Anh phải tới đây. Ở đây có em, và cả… người anh em của anh nữa!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tốniên