Hào Môn Kinh Mộng: 99 ngày làm cô dâu - Ân Tầm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hào Môn Kinh Mộng: 99 ngày làm cô dâu - Ân Tầm (2)

26.

Thói quen là cái gì đó rất phức tạp, nó ăn sâu vào mỗi một chi tiết trong sinh hoạt của bạn, để tâm lý bạn từ không quen của thuở ban đầu dần dần thay đổi, mãi đến tận khi bạn hoàn toàn khuất phục trước nó.

27.

Khoảng cách là một cái gì đó rất tế nhị, xa quá sẽ thấy cô đơn, còn gần quá sẽ khiến người ta bất an.

28.

Trời sinh phụ nữ chung tình nhưng chính vì đàn ông bạc tình mà trở nên tuyệt tình. Anh phải hiểu rằng, phụ nữ là động vật cảm tính. Khi đối mặt với lừa dối và tuyệt vọng, tình cảm của họ sẽ thành cực đoan. Đương nhiên khi không còn gì đáng để lưu luyến thì phải cư xử tuyệt tình. Đây cũng là thói quen bản năng tự bảo vệ bản thân của phụ nữ, giống như sự yêu thích hư vinh trời sinh ở đàn ông. Tuyệt tình, là ô dù tự nhiên che chắn cho phụ nữ.

29.

Yêu một người rất vất vả nhưng để thay đổi một người không yêu mình lại càng vất vả hơn.

30.

Khi một người phụ nữ mệt đến ngay cả thanh âm của mình cũng không nghe được thì nghĩa là tâm người đó cũng đã chết theo.

31.

Yêu một người, không nhất thiết phải có được người đó. Chỉ cần cô ấy hạnh phúc, vậy là đủ rồi.

32.

Con người thường chính là vậy. Trước khi đạt được kết quả, quá trình là cố gắng nhất, khẩn trương nhất, nhưng đợi đến khi có kết quả mới phát hiện, mọi nhiệt tình, mong muốn và sức lực sớm đã tiêu hao trong quá trình, rồi lại như từ lâu đã đoán được kết quả này.

33.

Hiện thực vẫn là hiện thực, tàn nhẫn quá sao còn cơ hội?

34.

Trên đời luôn có một người như vậy. Nụ cười của anh sưởi ấm bạn, lời nói của anh khiến bạn không thể chống cự, đề nghị của anh làm bạn không đành lòng từ chối. Dù không phải tình nhân nhưng cũng không nỡ đối xử khác với anh. Chưa hẳn người yêu nhưng quá xa bạn bè.

35.

Đời người vốn dĩ là một kiểu chấp nhận. Trong tình yêu, mỗi người đều không có khả năng trở lại nguyên vẹn. Khoảnh khắc rút lui nhất định là đau đớn, nhưng bạn phải biết rằng, thời điểm bạn bi thương nhất chính là thời điểm bạn quyết định buông tay. Trên đời này, không có tình yêu nào đòi hỏi bạn phải buông tha tôn nghiêm hay lãng phí bản thân mình. Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hi vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu như không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn yêu nhầm người rồi. Thà rằng như vậy, chi bằng bản thân mình hãy tự rút lui.

36.

Khi người đàn ông bạn yêu quyết định rời xa bạn, dù bạn có kêu trời trách đất như thế nào cũng không làm nên chuyện gì. Nhiều năm sau khi nhớ lại việc đã qua này lần nữa, bạn sẽ cảm thấy thực ra đó chỉ là một hồi tu thành chánh quả, thời gian sẽ là phương thuốc hồi sinh tốt nhất cho bạn. Đừng dồn ép bản thân bạn quá, tủi thân, bất đắc dĩ, muốn khóc, những điều này là một phần không thể thiếu trong cuộc đời bạn. Ấm ức thì hãy tìm chỗ dựa tinh thần, bất đắc dĩ thì hãy thuận theo tự nhiên, muốn khóc thì hãy khóc thật lớn. Trên đời này, ngoại trừ bản thân, không còn người nào thật sự hiểu rõ con người bạn.

37.

Hãy quý trọng người vì bạn mà rơi nước mắt, bởi vì chỉ có tình yêu chân chính mới chứa đựng nhiều nước mắt.

38.

Trong tình yêu, đau thương quá nhiều sẽ khiến con người mất đi phương hướng và cảm giác an toàn.

39.

Con người sợ nhất là làm những chuyện làm mình ân hận, bởi vì không có cách nào bù đắp, mùi vị ân hận đáng sợ sẽ giày vò và đeo bám suốt cuộc đời!

40.

Muốn đánh gục một con người hoàn toàn, thì trước hết phải để anh ta nếm ngon nếm ngọt, sau đó mới khiến anh ta chết trên mùi vị ngon ngọt đó.

41.

Thể hiện bằng hành động thực tế đáng quý hơn thề non hẹn biển. Đối xử tốt với một người, không nhất thiết phải nói ngon nói ngọt.

42.

"Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng? Nếu anh dịu dàng, vì sao ban đầu lại lựa chọn tàn nhẫn? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro