Gấm Rách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Sinh mệnh là một chiếc áo gấm hoa lệ, hóa ra em chỉ là một bông hoa trên chiếc áo gấm đó, nở rộ rực rỡ, sau khi xé rách lặng lẽ tàn lụi.

2.
Rốt cuộc tôi yêu em bao nhiêu, chỉ có bản thân tôi mới biết.
Nhưng tình yêu trên thế giới này, không có cách nào, lợi ích bản thân và gia đình luôn đứng ở phía trước.

3.
Cô giống như một đóa hoa dâm bụt, nở rộ một cách kiên trì mà nhẫn nhịn. Vướng mắt giữa hai người đàn ông có hận thù với cô, cùng nhau diễn một vở kịch bi thương xuyên qua ba đời.

4.
Bài học đầu tiên cô phải học chính là mỉm cười. Bất cứ trong tình huống nào, trước mặt bất cứ ai, cô đều phải cười, cười thật tươi, cho dù cô hận đối phương đến chết, cô cũng phải cười và nói chuyện với anh ta. Đợi đến lúc anh ta cho rằng cô vô hại, rồi đâm cho anh ta một nhát cũng chưa muộn.

5.
Dịch Chí Duy, anh là một ác quỷ, anh đã sớm tính toán tất cả, anh bày thiên la địa võng, chỉ đợi từng người nối tiếp từng người nhà họ Phó chui vào, anh muốn em mất hết tất cả, đúng không? Giờ em quả thật không còn gì nữa, anh cầm dao, em là cá nằm trên thớt." Cô nhắm mắt lại, nước mắt lã chã chảy xuống." Anh muốn thế nào, thì thế ấy đi!"
Cô xưa nay ngốc hơn anh, nhưng lần này cô lại quá thông minh, cô chỉ thông minh một lần này, đã đủ rồi, đủ rồi...
Cô sớm đã không còn gì nữa, chỉ còn lại anh. Cuối cùng ngay cả anh cũng mất đi, có lẽ, cô xưa nay chưa từng có được anh, chỉ là anh tạo ra một hình hài giả dối là đã có được...

6.
Anh đã thắng triệt để rồi sao?
Anh gầm lên như con thú bị thương, thứ anh thua là cả thế giới, một thế giới anh sẽ không bao giờ có nữa! Anh yêu cô nhường nào, chỉ có bản thân anh mới biết.
Máu ròng ròng chảy xuống theo cổ tay, anh giống như là con thú bị nhốt phẫn nộ tuyệt vọng đập cửa kính: "Thánh Hâm! Thánh Hâm......."
Cơn ác mộng đêm hôm nay, sẽ không ai có thể gọi anh tỉnh dậy nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro