Hoa Thiên Cốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
Bạch Tử Họa, một trăm lẻ ba nhát kiếm, mười bảy lỗ thủng. Sẹo khắp người ta, không chỗ nào không phải chàng tặng. Mười sáu năm giam cầm, thêm hai mạng người kia nữa. Những gì nợ chàng ta sớm đã trả hết. Cung Linh đã nát, Đoạn Niệm đã tàn. Từ nay về sau, ta và chàng, ân đoạn nghĩa tuyệt.

2.
Sao nàng có thể tàn nhẫn như thế? Ép ta tự tay giết nàng, rồi để lại một mình ta? Muốn thứ gì, nàng nói là được. Bất kể là đúng hay sai ta đều cho nàng. Trường Lưu diệt vong thì liên quan gì đến ta? Những kẻ này sống chết thì liên quan gì tới ta? Ta đưa nàng đi, đi đâu cũng được, nàng muốn thế nào cũng được. Thế nhưng, xin nàng đừng rời bỏ ta...

3.
"Người trong thiên hạ và ta. Chàng chọn ai?"
"Ta chọn người trong thiên hạ, nhưng sẽ chết cùng nàng."

4.
Đừng sợ, sư phụ sẽ bên nàng. Không phải nàng muốn ta đưa nàng đi sao? Ta đưa nàng đi, ta đưa nàng đi, bất kể đi đâu, sẽ không bao giờ xa nhau nữa.

5.
Ta không có sư phụ, không có bạn bè, không có người yêu, không có con cái. Trước kia ta tưởng rằng ta có cả thiên hạ, nhưng hóa ra tất cả đều là giả. Người yêu ta, vì ta mà chết, người ta yêu, một mực muốn giết ta. Người ta tin, phản bội ta, người ta nương tựa, ruồng bỏ ta. Ta không cần gì cũng chẳng cầu chi, chỉ muốn sống thật đơn giản, nhưng ông trời bức ta, chàng cũng bức ta! Chàng tưởng rằng đến bây giờ ta còn có thể quay đầu lại sao?

6.
Bạch Tử Họa, ta lấy danh nghĩa của thần nguyền rủa chàng, đời này kiếp này, bất lão bất tử, bất thương bất diệt.

7.
Bạch Tử Họa, nếu ngươi dám vì đệ tử của ngươi mà làm hại nàng, ta sẽ diệt cả môn phái của ngươi. Nếu ngươi dám để người trong thiên hạ động đến nàng, ta sẽ giết hết cả người trong thiên hạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro