Sau này...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau này tôi chẳng biết còn có thể gặp được ai như em không nữa. Tất cả bọn họ đều chỉ đến với tôi bằng thứ cảm xúc chết tiệt nhất thời. Họ không giống em nên chưa bao giờ chịu hiểu : một kẻ sống nhiều bằng hoài niệm thường tự đang tâm giày xéo bản thân mình sau mỗi tan vỡ. Tôi thèm bữa cháo do chính bàn tay em nấu trong những buổi mưa dầm nhiều năm trước, thèm cốc cà phê thơm lừng em tự pha những hôm tôi vật lộn với công trình về trễ. Thèm hít hà mái tóc hương Bồ Kết tôi tự sang Mai Châu lấy về. Thèm sự im lặng từ em trong một quán vắng không màu nhìn ra ngoài ô cửa mỗi khi tôi buồn bã. Vân vân và vân vân."

Tôi thật lòng đã nghĩ rất nhiều đến việc đánh cắp em ra khỏi cuộc hôn nhân với người đàn ông ấy mà đã hơn năm lần bảy lượt bạn em bảo với tôi em chưa bao giờ hạnh phúc. Nhưng tôi biết em là mẫu phụ nữ của gia đình, luôn thuộc về những giá trị mãi không thể nào mờ phai theo năm tháng.

Nên tôi đành lặng câm..

----------------------------------

Thêm một lần ta muốn hỏi em
Về năm tháng đã phủ đầy cát bụi
Em quên chưa những ngày nao thân ái
Những buổi hẹn hò
hai đứa đội mưa giăng?

Bờ môi ấy em thôi điểm phấn hồng
Tóc còn buộc, giam trong chiều gió cả
Từ rất lâu có về ngang quán cũ
Ngồi bên ô cửa sổ
Trông ra phía đường dõi bước
dáng chinh nhân?

Thêm một lần ta muốn hỏi em
Ngày hẹn cuối em còn day dứt nữa
Cái nắm tay, một nhành hoa cỏ dại
Em quên chưa hay rũ bỏ
mất rồi?

Thêm một lần, một lần cuối nữa thôi
Em hạnh phúc với những gì đang có
Và nếu như thêm một lần chọn lựa
Em có buồn thương tiếc gã đi hoang?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro