Ngự Phật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-  Con người còn đáng sợ hơn yêu tinh rất nhiều, đừng tưởng là yêu tinh thì có thể không sợ trời không sợ đất, có vài người tuyệt đối không thể đắc tội được.

- Có những lúc, uy hiếp hữu dụng hơn khuyên bảo nhiều.

- Bạo lực không thể giải quyết được vấn đề, nhưng có khi, dưới bạo lực tuyệt đối, tất cả đều dễ sai khiến.

- Một câu nói mà có thể ảnh hưởng đến Quần Yêu hội. Nhìn Yến Tuế Nhi bị hai con yêu sói thô lỗ kéo đi, Hoa Liên không nhịn được mà dời mắt về phía Quân Hầu. Đây chính là quang minh chính đại bao che khuyết điểm, ai dám nói một chữ không. Đây chính là điểm đáng sợ của sức mạnh và thế lực.  

- Với tình cảm mà Quân Hầu dành cho Tiểu Chỉ, Hoa Liên cũng không muốn nói gì thêm, nàng chỉ cảm thấy thực kinh ngạc, trên cõi đời này lại thực sự có một thứ tình cảm có thể khiến một người toàn tâm toàn ý hướng về người khác. Rất kỳ diệu, nhưng lại có chút ngốc nghếch.

- Có vài việc, một bên tình nguyện thì chẳng thể nào thực hiện được.

- Trên đời này, quả nhiên dựa vào người khác chẳng bằng dựa vào chính mình.

- "Yêu là gì?"    - "Ta cũng không biết."  - Nhắc đến tình yêu, không thể nào hiểu nổi làm sao những người xa lạ có thể biến thành người quan trọng nhất trong cuộc đời này.

- Thì ra là nếu không có tình yêu, vô luận có trả giá đến đâu cũng vô ích. Bởi vì đối phương trừ áy náy ra, sẽ không có bất cứ tình cảm nào khác.

-Nếu như không có bắt đầu, có lẽ, khi mất đi, sẽ không tuyệt vọng đến thế.

-Trí nhớ của phụ nữ thực ra rất kinh người, khi tâm trạng của các nàng không tốt thì ngươi sẽ biết, những chuyện cực kỳ lâu trước đó các nàng cũng có thể nhớ rõ ràng một hai.

- Đối tốt với người khác, với bản thân mình cũng có chỗ lợi.

- "Tiểu Liên, có lúc quá mức cố chấp, có phải thực sự cũng sai lầm?"

   "Cũng không có gì là sai cả, chỉ là có những chuyện, chúng ta không làm chủ được."                       

- Trên cõi đời này, chỉ có chữ tình là khiến người ta tổn thương sâu sắc nhất, không phải bị người mình yêu tổn thương thì cũng bị người khác tổn thương, lúc nào cũng không để cho người ta được như nguyện một cách dễ dàng. Thế nhân đều nói thành tiên tốt, có ai biết, thành tiên rồi, vận mệnh vẫn cứ nằm trong tay kẻ khác, bọn họ chỉ có thể giống như một con rối, tùy ý bị người khác khống chế.  

-Cõi đời này, đáng sợ nhất không phải là yêu, mà là yêu phải người không yêu mình.

- Những thứ qua đi đã thành quá khứ rồi, cũng đến lúc phải buông tay.

- Cho đến khi Mặc Dạ đi rồi, ánh mắt của mọi người vẫn khó mà thu hồi, không ai để ý đến Thiên Doanh cũng đã đồng thời biến mất. Đứng cạnh Hoa Liên, Ân Mạc nắm lấy tay nàng, vậy mà vẫn không thu hút được sự chú ý của nàng.

"Tình yêu à, đừng nhìn nữa, ông ấy lớn tuổi lắm rồi..."
"..."
"Ta đẹp hơn ông ấy nhiều..."
"..."  

- Tất cả mọi người cùng không tốt mới là thực sự không tốt, đó mới là chân lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro