[TRIẾT TUẤN] BỌN HỌ VÀ CHÚNG TA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 他们和我们
Tác giả: 快乐飞走了 (Vui sướng bay đi)
Trans: Meo Meo
Link: http://kuailefeizoule.lofter.com/

------------------------------------------
Đây là quà 22.02 mừng SHL 1 năm phát sóng nhưng vì công việc mà bây giờ mới đăng được.
Xin per truyện ngắn này vì nó như tiếng lòng vậy. May mắn mùa xuân năm ngoài được gặp mọi người, may mắn họ gặp nhau, may mắn năm nay ta vẫn còn nhau.
---------------------------------------------

Hôm nay tròn một năm Sơn Hà Lệnh phát sóng.
Tôi mở tin nhắn weibo, nhìn thấy những tiểu cô nương đáng yêu kia
Bọn họ nhớ rõ thời gian này, mà ta cũng nhớ rõ ngày này.
Đây là nơi hai người chúng tôi quen nhau, cũng là nhật ký ghi lại tình yêu của chúng tôi.

Ở trong mộng, tôi phảng phất như lại về tới mùa hè ấy, lúc tôi tiến vào nơi đó, nhìn thấy em một người ngây ngốc, em người tứ chi không phối hợp, đang nỗi lực học tập, tôi thực thưởng thức em nỗ lực, chính là nhìn động tác của em, tôi còn không cẩn thận cười ra tiếng, em nghe được tiếng cười của tôi, mặt dần dần đỏ lên, lỗ tai cũng vậy.

Cảnh trong mơ xoay màn chuyển hình ảnh, thấy được em ngồi cách tôi xa như vậy, thời điểm khiến em đi tới, bước chân kia chậm rãi, thật giống như tôi sẽ ăn em vậy (về sau sẽ vậy, Trương Triết Hạn suy nghĩ), em ngồi bên cạnh tôi, tôi nhìn động tác của em, nghĩ chọc chọc em một chút, liền ở phía dưới bàn, sờ soạng một chút, nhìn thân thể em nháy mắt đông cứng thẳng băng, tôi cũng không nhịn được nữa, cười khẽ, mà em dùng đôi mắt nhỏ liếc mắt một cái, sau đó lỗ tai đỏ lên, thì ra em vẫn luôn đáng yêu như vậy nha.

Đến sau này, chính là chúng tôi yêu nhau, sau đó tôi liền tỉnh lại, nhìn người ngủ ở bên cạnh, vốn là đang ngủ nhưng giờ lại không, đang nhìn di động, đôi mắt phiếm hồng, nhìn tin nhắn, em vốn dĩ không xem, kết quả không biết tại sao em hôm nay lại nhìn, Cung Tuấn nhìn Trương Triết Hạn tỉnh lại, lôi kéo Trương Triết Hạn đọc tin nhắn, sau đó nhìn nhìn đọc đọc, Trương Triết Hạn chính bản thân mắt cũng phiếm hồng.

“Tuấn Tuấn, rõ ràng biết cậu sẽ không đọc tin nhắn, ta vẫn nghĩ gửi tin này, xem như cho bản thân ta tự tổng kết một năm, ta thực may mắn ở ngày này năm ngoái, mở Youku lên, thấy được hai người, thực may, ta biết được cậu, thực may ta còn biết được một Trương lã sư yêu nước kia, ta thực cũng không xác định được hai người liệu có phải hay không ở bên nhau giống như chúng ta tưởng tượng, nhưng là ta chắc chắn nha, bởi vì giác quan thứ sáu của ta khá chuẩn, ta muốn cùng hai người nói, lớn mật đi làm, chịu ủy khất có chúng ta đây, chúng ta vẫn luôn đều ở đây, cho nên cứ lớn mật đi nếm thử, lớn mật đi hoàn thành mộng tưởng của hai người, thất bại cũng chả can hệ gì cả, chỉ cần hai người quay đầu lại nhìn, chúng ta vẫn đều luôn ở đây, sau cùng chúc mừng Sơn Hà Lệnh một năm phát sóng vui vẻ, quen biết hai hai người cùng bọn họ ta thực vui vẻ nha.”

Còn có lớn lớn bé bé tin nhắn, Trương Triết Hạn cùng Cung Tuấn đọc thật nhiều, bọn họ hai người thật ra cũng muốn nói, đúng vậy, quen biết mọi người thực vui vẻ.

Trương Triết Hạn ôm Cung Tuấn, để cậu khóc một hồi, sau đó đè lại Cung Tuấn, anh vừa mới nằm mơ, mơ thấy về lại thời điểm ban đầu, chúng ta hai người gặp nhau, găpj được em, thật vui vẻ, hạnh phúc. Cung Tuấn hồng hốc mắt giống như ở trong giấc mộng ấy, liếc mắt nhìn Trương Triết Hạn một cái, nhìn một cái liền khiến Trương Triết Hạn huyết khí từ dưới thân liền chảy ngược đi lên, sau đó liền một phen ngăn chặn Cung Tuấn, ở ngay lúc Cung Tuấn còn đang thất thần mà hôn xuống, sau đó trong phòng dần dần vang lên thanh âm dây dưa của hai người.

Vào ngày hôm sau, Trương Triết Hạn đứng lên, ở trên mặt vở viết một đoạn lời nói, Cung Tuấn muốn nhìn, Trương Triết Hạn còn không cho, Cung Tuấn chỉ có thể nhìn Trương Triết Hạn cầm quyển vở cất lại, sau đó ôm cậu cùng nhau ra sofa ôn lại Sơn Hà Lệnh, đến buổi tối, Trương Triết bởi vì có công việc mà ra ngoài, Cung Tuấn thật sự tò mò, liền lén mở quyển vở ra nhìn lời nói đó, sau đó chính mình viết thêm một đoạn.

Trương
“Con người của tôi không phải thực tốt, liền bồi mọi người mấy tháng thời gian, sau lại liền vội vàng bỏ lại mọi người, còn khiến mọi người cùng tôi ăn mắng, thực may mắn, tôi đã sắp trở lại, cũng thực may mắn, gặp được em ấy, cũng gặp được mọi người, mọi người mang cho tôi rất lớn dũng khí, khiến tôi có thể đối mặt với đoạn thời gian đó, đơn giản không muộn, tôi muốn nói, cảm ơn mọi người, cũng cảm ơn sự tin nhiệm của mọi người.”

Cung
“Gặp được anh, là trời định, mà khiến anh gặp phải bôi nhọ, là đối với anh khảo nghiệm, không sao cả, chờ anh trở về, em cùng bọn họ cùng nhau bồi anh, sau đó đi đường rộng thênh thang, Trương lão sư, cũng không nên thương tâm, anh hẳn nên giống như một mặt trời nhỏ vậy, vĩnh viễn vui vẻ, đây là nguyện vọng của em cùng bọn họ, anh cần phải làm theo nha, chờ ngày nào đó anh trở lại, anh và em cùng đi cảm ơn bọn họ.”

Tuấn Tuấn, anh về rồi đây, chúng ta buổi tối ăn gà cay và ớt cay xào thịt, nấu một nồi canh gà nữa được không, những người bọn họ nha, khẳng định cũng sẽ cùng ngồi xem lại phim, chúng ta lấy acc clone vào xem đi, nhìn xem bọn họ nói chuyện cái gì. Trương Triết Hạn còn không có vào cửa, liền một đống lời đều nói ra, Cung Tuấn từ phòng bếp đi ra, một bên đáp ứng, một bên đem đồ vật trong tay Trương Triết Hạn lấy đi, mang vào phòng bếp, ngoài kia vạn nhà sáng đèn mà em có anh là đủ rồi.

Yêu là bao dung, yêu là chờ đợi, nếu thật sự cần chúng ta, chúng ta vẫn luôn ở đây, ngẩng đều vọng, ánh sáng liền ở nơi đó, mê mang, đừng sợ, chúng ta ở phía sau hai người.

Tại ngày hôm nay, ta còn ở đây, mọi người còn ở đây, cho nên mộng không có tỉnh, mà Sơn Hà Lệnh vẫn đang tiếp tục, tình yêu của chúng ta cũng vậy.

Trương lão sư, có phải hay không cái này, chúng ta vào không biết bọn họ đang tám cái gì, chúng ta đây vào nhìn một tí, xem bọn họ sẽ làm gì.

“WOW WOW, Trương lão sư cởi đồ, này nếu đưa cho Tuấn Tuấn nhìn, có thể hay không sẽ tức giận, sau đó ghen, hahaha, ngẫm nghĩ tới đều thấy vui vẻ”

“A A A, Tuấn Tuấn ra rồi, ngươi nhìn xem, ánh mắt của hắn sẽ câu người á, không được rồi, Trương lão sư, rút đao đi, hai người chúng ta chiến một trận”

“Tuấn Tuấn là của ta, không thể đoạt đi”

“Vậy Trương lão sư các ngươi từ bỏ, cho ta đi”

Trương Triết Hạn cùng Cung Tuấn nghe bọn họ nói, bật cười, sau đó hai người ghen lẫn nhau, sau đó ôm trở về phòng lại ngủ một đêm nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro