Chương 81: Tìm Được Bảo Bối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kỳ Duyên hy vọng bọn hắn có thể mù mắt một chút, trực tiếp vòng qua người mình, kết quả thực bất hạnh hai người kia chạy thẳng đến đây.
Minh Triệu thấy Kỳ Duyên khẩn trương liền duỗi tay ôm lấy nắm đấm siết chặt đó. Tuy hiện trường không chú ý nhưng khán giả trên kênh trực tiếp lại xem rất rõ ràng.

Võng hữu 1: Ảnh hậu là đang biểu thị công khai chủ quyền sao?
Võng hữu 2: Hồ ảnh đế tới, vãi vãi, Giáo Chủ nhà tôi gặp nguy hiểm a.
Võng hữu 3: Các thím đừng giỡn nữa, Phạm ảnh hậu và Hồ ảnh đế mới là chân ái, cùng Giáo Chủ chỉ đó là lập CP mà thôi. Giáo Chủ nhà tôi vĩnh viễn độc thân!
Võng hữu 4: Lầu trên...... Tuy tôi ship Phạm ảnh hậu và Giáo Chủ nhưng cách thím nói làm tôi phải công nhận a! Scandal của Phạm ảnh hậu và Hồ ảnh đế lưu truyền nhiều năm như thế, dựa vào cái gì hiện tại còn tới lập CP với Giáo Chủ nhà tôi?
Võng hữu 5: Nhóm giáo đồ có thể bình tĩnh một chút hay không, tôi cảm thấy Giáo Chủ đối với ảnh hậu là một lòng thật tình, các thím đã quên Minh Triêun bày lễ vật kia ra rồi? Giá thị trường bao nhiêu các thím kiểm tra chưa?
......

Trên mạng đủ loại ý kiến, bất quá rất nhiều người đều cho rằng Minh Triệu không xứng với Kỳ Duyên. Dù gì tai tiếng của Minh Triệu cùng một nam nhân đã lan truyền 5 năm rồi, mà Kỳ Duyên lại là tân nhân mới xuất đạo, trừ bỏ chuyện 'biết bay' ra cũng không có nửa điểm bê bối.

Lát sau, đại quân fan hâm mộ ảnh hậu cũng lôi súng kẹp pháo chạy sang kênh trực tiếp của Kỳ Duyên, vì vậy fan hâm mộ hai nhà trực tiếp xâu xé lên hot search. Fan của Hồ Vĩnh Khoa nghe tiếng cũng đến gia nhập trận doanh, ba nhà ở một chỗ khai chiến oanh oanh liệt liệt.

Mà không khí hiện trường cũng đang trong tình trạng giương cung bạt kiếm, Kỳ Duyên khinh miệt nhìn hai người kia: "Làm phiền nhường một chút."
Lời này của Nguyễn Giáo Chủ tựa như ngòi nổ khiến hai người bọn hắn đều nghẹn một bụng tức, nhưng cố tình hạng mục so đấu của bọn họ bất đồng với cùng Kỳ Duyên, không làm gì được nên chỉ có thể nghiêng người nhường đường.

Trên mặt Minh Triệu không còn ý cười nhàn nhạt nữa, thay bằng mặt nạ lạnh băng, nói với Hồ Vĩnh Khoa cùng Trịnh Húc: "Cám ơn Hồ tiên sinh. Duyên, chúng ta đi thôi."
"Dạ." Kỳ Duyên đối với xưng hô của Minh Triệu hết sức thỏa mãn, thân sơ có khác, thật sự là quá ấm lòng.
Nhưng một cử động này của Phạm ảnh hậu có thể nói là thương tổn triệt để fan Hồ Phạm CP trên kênh trực tiếp.

Thấy Kỳ Duyên theo sát bên mình, Minh Triệu nhỏ giọng nói: "Bọn họ ngay lúc này từ trong núi ra tới, rất có thể cũng giống chúng ta, có nên đổi phương hướng tìm kiếm khác?"
"Không, em cảm thấy có địa phương bọn họ khả năng sẽ sơ ý bỏ sót, mà thường thường bỏ qua đều là quan trọng nhất." Kỳ Duyên đột nhiên nhớ tới thời điểm tham gia tiết mục, Tuấn Phong từng nói với mình.
Làm người đừng quá cao ngạo tự đại, bởi quá tự đại sẽ luôn đem bảo bối giẫm đạp dưới chân.

Hai người đi rất lâu, Kỳ Duyên đột nhiên nhìn đến một cây đại thụ chừng hai người ôm mới hết, cô vọt tới chỉ tay vào: "Em nghĩ cây này hẳn là ẩn giấu đồ vật, cùng đến nhìn xem."
Lúc trước Kỳ Duyên đã biểu diễn khinh công trong tiết mục, hiện giờ liền nói muốn leo cây khiến khán giả trên kênh trực tiếp một lần nữa nhiệt huyết sôi trào. Mấy người bỏ qua cơ hội xem khinh công lần trước, lần này đã chuẩn bị sẵn sàng ghi hình, tập trung tinh thần canh giữ.

[Kênh livestream]
Võng hữu 1: Giáo Chủ nhà tôi muốn phi thiên, mẹ ơi mau đến xem, chính là nữ nhân này, con phải gả cho cô ấy, bởi cô ấy có thể đưa con đi bay~
Võng hữu 2: Ha hả, không tìm thấy gì phải chứ. Nơi này Hồ Vĩnh Khoa cùng Trịnh Húc đã lục soát rồi, Nguyễn Cao Kỳ Duyên có thể đừng bày ra dáng vẻ tự cao tự đại mọi lúc được hay không?
Võng hữu 3: Lầu trên có thể nhớ lâu một chút hay không. Mỗi lần Giáo Chủ nhà tôi vả mặt thím, có phải đã huấn luyện thím đến mức mặt không biết đau rồi?
Võng hữu 4: Mặc kệ, tôi chính là tà giáo! Giáo Chủ của tôi nói trên đó có cái gì chính là có cái đó! Một thân cây này một phiến lá này đều là bảo bối mẹ thiên nhiên cho chúng ta! Giáo Chủ của tôi vô địch, Giáo Chủ của tôi nghịch thiên!
Võng hữu 5: Tà giáo các thím đúng là hết thuốc chữa, tôi thật muốn xem có thể tìm ra cái bảo bối gì.
Võng hữu 6: Đừng quá tự tin, cẩn thận vả mặt. Nơi này Trịnh Húc soát qua rồi, cái gì cũng không có. Cùng ở Cổ Võ thế gia, Trịnh Húc là đại sư huynh, Nguyễn Cao Kỳ Duyên không chỉ không tôn kính hắn, ngược lại còn liên tiếp khiêu khích, tôi thấy Nguyễn Cao Kỳ Duyên hết thuốc cứu chữa rồi. Loại người này lòng hư vinh quá nặng.
Võng hữu 7: Giáo Chủ của tôi khiêu khích hắn? Tôi cũng không chém lầu trên nữa, để lát sau Giáo Chủ sẽ khiến thím đau mặt.
Võng hữu 8: Như trên, Giáo Chủ nhà tôi cho các thím vả mặt a ha ha ha, bốp bốp bốp ~
......

Minh Triệu nhìn cây cổ thụ cao chót vót, nàng không hưng phấn như mấy những người khác, trong lòng chỉ thấy lo cho Kỳ Duyên.
"Cao như vậy, có thể chứ? "Minh Triệu muốn khuyên đối phương từ bỏ, bất quá Kỳ Duyên lại nhẹ nhàng mỉm cười: "Yên tâm, cao ốc cao như thế em còn lên xuống bình thường, huống chi một thân cây."
"Nhưng......" Minh Triệu còn chưa nói hết, Kỳ Duyên đã thi triển khinh công leo lên.
"Cẩn thận một chút, không tìm thấy liền nhanh chóng xuống đi. Chúng ta lại tới địa phương khác thử xem." Minh Triệu có chút đau đầu, nàng cũng biết chỗ cao khả năng sẽ giấu đồ vật. Dù gì đám người kia ở công ty mạnh mẽ yêu cầu Kỳ Duyên tham dự, đơn giản là bởi em ấy không giống người thường. Vì có thể hấp dẫn càng nhiều người quan tâm, công ty dĩ nhiên sẽ để em ấy nhiều lần biểu diễn khinh công, nếu không cũng sẽ không sắp xếp vị trí xuất phát xa đến như vậy.

Kỳ Duyên ở trên cây tìm kiếm một hồi, sau khi nghe được giọng Minh Triệu, cô vừa đáp lời vừa tăng nhanh động tác trên tay. Tuy bản thân không nghĩ trèo cây sẽ có gì nguy hiểm, nhưng để phu nhân lo lắng tóm lại vẫn là không tốt.

Kỳ Duyên cầm được một hộp gỗ nhỏ lập tức xoay người nhảy xuống đất, đưa hộp gỗ cho Minh Triệu: "Chị cầm đi, em vừa thấy nơi đó còn một phong thư, bên trong hẳn là cũng chứa đồ vật."
Kỳ Duyên giao phó xong lại phóng người nhảy lên cây tìm kiếm.
Dưới gốc cây, Minh Triệu đã mở hộp gỗ, là một máy dò mini, bất quá trước mắt vẫn chưa biết cách dùng cụ thể.
Kỳ Duyên mở thư, trong đó ghi rõ công dụng của máy dò này.

Kỳ Duyên nhìn kỹ một hồi liền vui sướng nói: "Mua cái này ở thương thành phải mất ba ngàn tiền vàng. Công dụng là có thể dò xét đối thủ chung hạng mục tỷ thí ở bốn phía, còn dò được vị trí phương hướng của tiền vàng từ mười tới một trăm. Có cái này chúng ta sẽ rất dễ dàng tìm đủ tiền vàng và đối thủ ghép cặp."
Minh Triệu lần này rốt cuộc cũng cảm thấy nhặt được bảo bối, so với thẻ nước sạch kia hữu dụng hơn nhiều.

Kỳ Duyên mỉm cười vui sướng khi người gặp họa: "Cũng không biết về sau Trịnh Húc cùng Hồ Vĩnh Khoa xem video có cam lòng không nữa."
"Em nha, cả ngày đều nghĩ mấy thứ lung tung rối loạn gì đó?" Minh Triệu kỳ thật cũng muốn đắc ý như Kỳ Duyên, nhưng trước máy quay, các nàng không thể quá mức làm càn.

[Kênh livestream]
Võng hữu 1: Tuy rằng một tiểu tân nhân như Giáo Chủ vô lễ với Hồ Vĩnh Kho như thế khiến tôi rất tức, nhưng vì cái gì bỗng nhiên thoải mái?
Võng hữu 2: Như trên, hiện tại rất muốn nói cho hai người kia, các anh vừa rồi cẩn thận lục soát, xác định không có đồ vật gì, bị Giáo Chủ nhà tôi tìm thấy đại bảo bối siêu cấp a ha ha ha
Võng hữu 3: Chỉ có tôi cảm thấy Hồ Vĩnh Khoa cùng Trịnh Húc hơi chút kỳ quái sao? Vừa rồi bọn họ ở chỗ này cũng không cẩn thận lục soát a.
Võng hữu 4: Nào có cái gì kỳ quái, bọn họ chính là không tìm được mà thôi, Giáo Chủ của tôi nghịch thiên 2333, thổ lộ với Giáo Chủ~
Võng hữu 5: Thím chú ý sai chỗ rồi, kẻ vừa nói Giáo Chủ nhà tôi cuồng vọng tự đại đâu? Kẻ vừa xác định nơi này chẳng có gì đâu?
Võng hữu 6: Tôi thấy xe cứu thương ngập đường, phỏng chừng những người đó đều bị vả đau mặt đưa tới bệnh viện rồi 2333
Võng hữu 7: Chỉ hỏi có phục hay không! Giáo Chủ nhà tôi trở tay, người phàm các thím có thể chỉ chỉ trỏ trỏ?! Thổ lộ với Giáo Chủ, nhân tiện cướp đi Minh Triệu 2333
......

Kỳ Duyên cũng không biết bằng hữu trên mạng lại vì mình tranh cãi lần nữa, cầm máy dò dạo qua một vòng tại chỗ: "Không có tác dụng phân biệt phương hướng, chỉ có thể dựa theo nhắc nhở mà tìm."

"Trước mắt chúng ta không cần lo không tìm được tiền vàng, ngược lại phải tìm những tuyển thủ khác. Nếu trước ba giờ vẫn không thể tìm được bọn họ để lấy thọ mệnh, con đường đi sau này sẽ rất khó khăn." Minh Triệu đề nghị.
Kỳ Duyên gật đầu: "Được, hiện tại chúng ta đi tìm người trước. Mấy thứ khác có thể tìm sau."
Hai người quyết định xong liền tới trạm kế tiếp tìm đối thủ so đấu.

Minh Triệu hiện giờ chưa thể tiết lộ chức nghiệp thật của mình, đành bối rối cầm chức nghiệp quyền sư, mỗi bước có chút khó đi, chỉ có theo sát Kỳ Duyên mới có thể kiên trì đến cuối cùng.
Minh Triệu đi bên cạnh Kỳ Duyên, khẽ nghiêng đầu nhìn sườn mặt Nguyễn Giáo Chủ.
Phát hiện Kỳ Duyên trước sau như một mang biểu tình của quán quân nắm chắc phần thắng, cũng không biết tới cuối cùng giữa mình và thắng lợi, em ấy sẽ lựa chọn cái nào.

Về tư tâm, nàng muốn Kỳ Duyên lựa chọn bản thân mình, bất quá như vậy sẽ mất vị trí hạng nhất. Nhưng nếu Kỳ Duyên vì trò chơi thực tế này mà từ bỏ mình, nội tâm đại khái sẽ có chút mất tự nhiên. Bất quá cho dù Kỳ Duyên từ bỏ mình, nàng cũng sẽ không trách cứ, dù sao cũng là bản thân từ lúc bắt đầu đã che giấu em ấy.

"Suỵt, bên kia có người." Kỳ Duyên cảnh giác giữ chặt Minh Triệu đang ngây ngốc, cả hai ngồi xuống trốn sau đống cỏ dại. Tiếp đó Kỳ Duyên đưa máy dò cho người bên cạnh: "Cái này đã được chỉnh thành dò tìm hạng mục thi đấu quyền sư, chị cầm nó theo đường cũ trở về, em ở đây ngăn cản bọn họ."

Nếu không lầm phía trước hình như có bốn liên minh đang so đấu, cả bốn liên minh đều đủ thành viên, nói cách khác ở đó có hơn bốn mươi người.
Đây chỉ là trò chơi nên Kỳ Duyên không thể dùng quyền cước như trong hiện thực, chỉ có thể đổi công thành thủ, kêu Minh Triệu cầm máy dò rời đi.

Tuy cái máy kia không thể dò xét toàn bộ địch nhân, nhưng có thể tra ra tuyển thủ cùng hạng mục so đấu cũng đã không tồi, ít nhất sẽ không bị người chặn lại đánh nhau.
Minh Triệu lắc đầu, nhét máy dò vào tay Kỳ Duyên: "Chị không đi, muốn cùng em ở một chỗ."

"Nơi này quá nguy hiểm, lát nữa e sẽ không bảo vệ được chị. Nếu trong đám người kia có tỷ thí sức chịu đựng, em đang thi đấu sẽ không thể giúp chị nghênh chiến." Kỳ Duyên vô cùng sốt ruột, lo lắng không thể giúp nàng nghênh chiến, nếu Minh Triệu bị người đả thương làm sao bây giờ?

Nghĩ đến đây, Kỳ Duyên đột nhiên bắt đầu thống hận Tuấn Phong, thân là anh trai, hắn sắp xếp cho chị ấy chức nghiệp vớ vẩn gì vậy, chọn loại đoán số cùng nhiễu khẩu lệnh như Lâm Anh chẳng tốt hơn sao? Cố tình lại là quyền sư, em gái hắn có công phu không, chẳng lẽ hắn cũng không biết?

________________________________________
*Tác giả có lời muốn nói:
Tuấn Phong: Tôi thật ủy khuất, thân phận ngụy trang là hệ thống cung cấp a, tôi cũng không có biện pháp cưỡng chế quyết định.
————
Sr vì đã để mn chờ bữa h, bữa h mắc bận cb đồ đi cổ vũ bạn Gấu ở 2 đêm bán kết và chung kết nên ko có thời gian edit, h thì xong rồi mình sẽ edit tiếp cho xong nha mn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro