Chương 22. Luyện hát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vincent bối rối vì Aria rất khác so với những lời đồn đại.

'Ánh mắt lạnh lùng cô cảm đó.. rõ ràng là đã từng thấy ở anh trai rồi ...'

Anh ấy nghe nói rằng những đứa trẻ cùng tuổi với Aria thường có tính cách dễ thương và đáng yêu. Tuy nhiên, cô ấy chắc chắn không phải là một đứa trẻ bình thường. Sự bình thường đã chết hết rồi sao?

'Không ngờ lại có tính cách như vậy?'

Aria đối xử với anh ta khác với những người khác, và đó chắc chắn không phải là ảo tưởng.

"Vậy chị dâu nghĩ công việc của chị là gì?"

[Bảo vệ người của mình.]

Cô ấy trả lời mà không có một chút do dự.

Vincent không nói nên lời.

Những lời của Aria giống như một lời thề của hiệp sĩ.

Sau đó, cô ném tấm thẻ của mình vào lò sưởi, không để lại dấu vết cuộc trò chuyện của họ.

Khi thời điểm đến, cô thề sẽ sử dụng khả năng của mình để bảo vệ người đó bằng mọi giá.

----------------

Aria gần đây đã phát hiện ra một sở thích nhỏ.

Cô ấy có xu hướng đi dạo quanh khu vườn trong khi chờ đợi một bức thư từ Sabina.

'Hình như cũng sắp đến lúc rồi nhỉ?'

Một lúc sau, cô nhìn thấy một con chim bồ câu bay đến cô từ xa.

'A, cuối cùng lá thư trả lời cũng đến!' Aria hăng hái suy nghĩ khi vẻ mặt tươi tỉnh.

Tuy nhiên, khi chú chim bồ câu đậu trên vai cô, niềm hạnh phúc nhất thời mà cô cảm thấy bỗng chốc tan biến.

"Hôm nay không phải thư-...mà là hoa sao?"

Thật không may, lá thư đã không đến.

Có những ngày Sabina không gửi thư mà thay vào đó gửi hoa cho cô ấy và thỉnh thoảng bắt con chim bồ câu đưa nó lên miệng.

'Lẽ nào... Bây giờ phu nhân Đại công tước thậm chí còn không có sức mà viết thư nữa rồi? '

Aria lo lắng vì sức khỏe của cô ấy có thể đang xấu đi.

Cô lấy những bông hoa từ miệng chú chim bồ câu.

'Ra là vậy, sắp tới là thời kì khó khăn rồi đây.'

Sabina đã không thể gửi nhiều hoa như trước đây. Hơn nữa, bông hoa cô gửi lần này gần như... héo.

Sau đó, khi cô đang vuốt ve đầu con chim bồ câu, nó đột nhiên bay đi.

'Gì vậy? Sao đột nhiên lại bay đi chứ?. '

Aria quay lại với ánh mắt khó hiểu, tự hỏi tại sao con chim bồ câu lại bỏ chạy khỏi cô.

Do đó, cô có thể nhìn thấy Lloyd và những con báo đốm của anh ta đang đi lại ở phía xa.

Và khi Aria thấy mình đang nhìn chằm chằm, cậu bé cũng vậy.

Anh nhanh chóng cau mày khi cô đến trước tầm mắt của anh, và khi Aria nhận thấy ánh mắt giận dữ của anh đối với cô, cô tự nghĩ: 'Liệu anh ấy có cố gắng đuổi mình một lần nữa không?'

Aria đợi Lloyd đến gần cô ấy trước khi cô ấy luôn cảnh giác cao độ.

Không giống như chủ nhân, hai con báo đốm đầy năng lượng ngay lập tức chạy đến bên cô mà không có một chút do dự.

'Cheguar của Lloyd.....'

Báo đốm đen, hay thường được gọi là 'báo đen'.

Những con báo đốm có lông đen như sa tanh và đôi mắt như phát sáng như đá topaz.

'Màu y chang với màu tóc của Lloyd.'

Aria đưa tay vuốt đầu chúng.

Nhưng những con báo đốm chỉ đơn giản đi vòng quanh cô ấy trong khi tránh tiếp xúc trực tiếp.

Chúng khác với những con sói ngay lập tức ôm lấy cô, vẫy đuôi, và thậm chí liếm cô ngay khi cô đến gần.

Mặt khác, những con báo đốm này tránh cô như bệnh dịch.

'Đến gần mình trước mà lại tránh tay mình thế này sao? Không phải là quá khác so với những con khác à"

Aria rút cánh tay.

Nếu cô ấy cố gắng chạm vào chúng một lần nữa, chúng sẽ tiếp tục tránh cô ấy.

'Mình nên làm gì đây?'

Vì vậy, cô ấy đã chọn để chúng ở lại.

'Rốt cuộc họ đang làm gì vậy....'

Sau đó, Lloyd bước tới chỗ họ với tốc độ nhàn nhã.

"Nghe nói là cô chưa bao giờ sử dụng quyền hạn của Đại công tước mà ta đã trao cho cô. "

"......"

"Ta sẽ lấy lại những quyền đó. Bây giờ không còn quyền hạn đó nữa rồi. "

Trước lời nói của anh ấy, Aria ngay lập tức gật đầu. Cô ấy thậm chí không muốn nó ngay từ đầu.

Lloyd nhướng mày.

"Ha, đúng vậy. Nếu cô muốn bị đuổi ra khỏi dinh thự không một xu dính túi, không chốn nương thân.... "anh ta chế giễu.

Nhưng ngay khi anh vừa dứt lời, cánh tay đang vung vẩy của Aria vô tình chạm vào những con báo đốm, và điều đó khiến cô bị một trong những bàn chân của chúng quẹt phải

.

"Này! Khoan đã!"

'Ah!'

Cô ấy bị đụng trúng.

Aria nhìn chằm chằm xuống cổ tay đang đau nhói của mình.

Nó đau nhiều hơn cô nghĩ.

May mắn thay, nó đã trượt. Nếu trúng, có lẽ cô ấy sẽ không chỉ bị bong gân cổ tay. Có lẽ bị gãy một hoặc hai chiếc xương...

Aria ngẩng đầu lên nhìn Lloyd. Nhưng khi chạm mắt với anh, cô đã bị sốc.

Vẻ mặt của anh ấy thật đáng sợ. Lông mày anh ấy nhíu lại, và cô thậm chí có thể nhìn thấy những đường gân nổi trên trán anh ấy.

"......"

Có lẽ anh ấy trông như vậy là vì anh ấy đang quay lưng lại với ánh mặt trời? Khuôn mặt anh dưới bóng tối đáng sợ hơn bao giờ hết, và đôi mắt anh sáng ngời trong bóng tối.

"Cô có bị điên không vậy... Sao lại đụng vào mãnh thú chứ...! " Anh ta hét lên.

Sau đó, anh ấy chỉ thở dài và cúi gằm mặt với bản thân.

"Tay đâu? Đưa đây coi," anh nói.

Aria nhẹ nhàng đưa tay ra.

Cô thậm chí còn không nghĩ đến việc anh ấy có thể làm điều gì đó tồi tệ hơn với cô.

Lloyd đã rất tức giận trước thái độ của cô ấy. Cô ấy quá ngây thơ, bất cẩn và yếu đuối. Anh muốn mắng cô vì sự thiếu tự vệ, nhưng anh quyết định quên chuyện đó đi và chỉ kiểm tra cổ tay bị bong gân của cô trước.

"Cô thực sự giỏi trong việc chọc giận ta."

Tay cô ấy không bị gãy, nhưng chắc chắn là nó đã sưng lên.

Nếu cô ấy có dòng máu của Valentines, một vết thương nhỏ như thế này sẽ không phải là vấn đề lớn.

Tuy nhiên, Aria không phải là một Valentine.

Lloyd lấy ra một con dao găm từ ngực mình, tỉa một số cành trên cây và làm nẹp từ nó.

Anh xé mép áo sơ mi và quấn nó quanh cổ tay Aria.

'Chuyện gì đây.... Cũng có phải bị gãy đâu mà làm quá lên vậy, 'Aria nghĩ.

"Cơ thể yếu ớt, cái đó cũng là một trong những mánh khoé của cô à?" Lloyd vừa hỏi vừa quấn vải cẩn thận như thể anh đang xử lý chiếc bát thủy tinh dễ vỡ nhất.

Aria nghiêng đầu.

-Mánh khoé?

"Đúng, Nếu có bị đuổi đi không phải cô sẽ rất đau đớn và dễ bị thương sao."

—Điều đó sao có thể đem ra làm trò đùa được?

"Có phải là cô đang cố gắng để được ta quan tâm không?"

-Ngài quan tâm ta á?

"......"

Lloyd chìm vào im lặng. Vẻ mặt của anh ấy giống như người vừa bị sập bẫy chuột.

Sau đó anh ấy buông tay Aria ra, hất cô ra vì xấu hổ.

"... Không," anh ta nói trước khi chỉ tay về phía văn phòng như thể muốn nói " Tôi không nói nhảm với cô nữa."

Cổ tay của cô ấy đã bị nẹp ngay sau khi bị đụng nên không còn đau nhiều như trước.

'Dù sao thì vết thương cũng không nghiêm trọng lắm.'

"Sau khi nó được chữa lành, lần này cô thực sự nên rời đi ."

Aria nhìn chằm chằm vào Lloyd, ánh mắt long lanh và đầy tò mò.

"Đang nghĩ gì đó hả?"

Anh không thể không hỏi vì anh nghĩ rằng cô ấy đang nghĩ về điều gì đó khó chịu.

Cô hé môi.

—Những con báo đốm rất giống chủ nhân của chúng.

"Nghĩa là gì?"

-Đó là những gì nó đã có.

Tuy nhiên, Lloyd vẫn không hiểu ẩn ý đằng sau lời nói của cô.

Anh ấy là một con người, nhưng có lẽ anh ấy sẽ trông giống hệt báo đốm nếu anh ấy là một con vật. Thêm vào đó, ngay cả thái độ của họ cũng tương tự.

'Thật vậy, sự giống nhau thực sự kỳ lạ.'

Dù thế, Aria lắc đầu với Lloyd như thể bảo anh ấy hãy quên chuyện đó đi.

"Nếu qua hướng kia thì sẽ có một phòng nghị viện đó, vậy nên nhanh đi đi."

'A...Lloyd quả nhiên là người tình cảm.'

----------------

Aria bắt đầu ậm ừ.

Có vô số bài hát của Siren, nhưng chúng chủ yếu được chia thành bảy loại chính.

Cô cố gắng hát lần lượt chúng.

Bài hát về Cuộc Đời, Bài hát về Hoà Bình , Bài hát về Sự Mê Hoặc, Bài hát cho Giấc ngủ, Bài hát cho Sự Lãng Quên , Bài hát Chữa lành và cuối cùng là Bài hát Huỷ Diệt.

"Ực...!"

Aria có thể hát các bài hát khác một cách thoải mái, ngay cả khi không được đào tạo. Tuy nhiên, ngay khi đến với các bài hát chữa lành và hủy diệt, cổ họng của cô ấy sẽ trở nên nóng và đau, như nóng như lửa đốt.

Cô ấy thậm chí còn không có cơ hội để hát nó một cách chính xác.

"Ho! Hự... "

Aria ôm lấy ngực, ngã xuống sàn và thở một lúc khá khó khăn.

'Chẳng khá lên chút nào cả vậy ...'

Cô ấy đã chăm sóc bản thân rất tốt trong thời gian gần đây. Cô ăn một lượng thức ăn tương đối mỗi bữa và thỉnh thoảng còn đi dạo quanh khu vườn. Tuy nhiên, cơ thể của cô ấy không thể hát được hai bài hát đó!

Nó không phải là không có tiến bộ gì cả, nhưng sự cải thiện giọng hát của cô ấy đã phát triển đến mức sẽ thật đáng xấu hổ nếu cô ấy thực sự nói với mọi người rằng kỹ năng của cô ấy chẳng được cải thiện chút nào.

'Nhưng mình không có lựa chọn nào khác ...'

Aria đã làm những gì cô ấy đã làm trong kiếp trước của mình. Luyện tập, luyện tập và luyện tập trong một căn phòng khóa kín cho đến khi giọng cô trở nên khàn và rè.

'Bởi vì mình đã đạt đến cấp độ này trong tiền kiếp của mình, mình nghĩ rằng cuối cùng mình có thể đạt được nó một lần nữa nếu mình chỉ luyện tập một cách nhất quán.'

Phương pháp này có thực sự tệ như vậy không?

Tuy nhiên, Aria chỉ biết cách luyện tập theo cách này vì cô chưa từng được Bá tước Cortez dạy dỗ.

Nếu cô ấy tiếp tục luyện tập như vậy, cô ấy hy vọng rằng một ngày nào đó cô ấy có thể hát được hai bài hát đó.

'Khi nào thì ngày đó mới đến?'

Ở kiếp trước, khi cô ấy 14 tuổi.

Cô nghĩ mình có thể rút ngắn thời gian khoảng hai năm nếu tập luyện chăm chỉ hơn.

Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn quá muộn.

'Có cách nào hiệu quả hơn không?'

Một cách để lấy lại các kỹ năng cũ của cô ấy mà chỉ còn lại như một ký ức trong một khoảng thời gian ngắn.

Khi cô nằm xuống và chìm sâu vào suy nghĩ của mình, một luồng ánh sáng cuối cùng cũng chiếu vào tâm trí cô.

"Ah!"

Cô ấy đột nhiên trỗi dậy.

'Một kết giới ma thuật!'

Chắc chắn phải có một kết giới ma thuật trong Cung điện Valentine.

Aria nhớ lại kết giới mà cô nhìn thấy ở lối vào của dãy núi Ingo.

Những người điều khiển kết giới là những người có năng khiếu ma thuật cao và có khả năng điều khiển năng lượng.

'Mỗi người sinh ra đều mang trong mình những dạng năng lượng khác nhau, nhưng bản chất của nó thì cuối cùng đều giống nhau.'

Không phải là phương pháp tương tự sao?

Cô không biết đó có phải là một quyết định sáng suốt hay không.

"Nhưng ít nhất, Người đó sẽ có nhiều mưu mẹo hơn mình."

Aria chạy thẳng đến thư viện.

Cô đang nghĩ đến việc tìm ra người đã tạo ra kết giới ở lối vào của dãy núi.

'Nhưng rốt cuộc người đó sở hữu loại năng lượng gì chứ? Tất cả đều quá xa lạ với mình... '

Aria đang trầm tư.

Các loại năng lượng phổ biến nhất trong Đế chế Pineta là 'thần lực' và 'mana', nhưng cũng có nhiều loại năng lượng khác. Các chủng tộc thiểu số, như Sirens, có các loại năng lượng khác nhau.

Đột ngột...

Khi Aria đang đi đi lại lại ở lối vào thư viện, đang mải mê với những suy nghĩ của riêng mình, một người đàn ông chuẩn bị rời khỏi thư viện chạy thẳng vào cô.

"Oái!"

Anh ta đã hét lên.

Nó chỉ là một vết sưng đơn giản. Tuy nhiên, anh ta đã hét lên vì anh ta đánh trượt một số tài liệu anh ta cầm trên tay.

Aria xoa xoa cánh tay và nhìn chằm chằm vào đống giấy lộn xộn.

Năm giác quan của các Sirens không chỉ là về thính giác.

Cô bắt được tất cả các giấy tờ đã bay trong tích tắc.

Và ngay lúc đó, mắt cô mở to khi nhìn thấy người đàn ông đã va chạm với mình.

'Người này là...'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro